Lớp Học Kinh Dị
Chương 86: Thi Cử (1)
– Ây da.. Không khí càng ngày càng đặc sắc. – Bun hí hửng.
– Đặc màu sắc của sự căm ghét nhỉ. – Anny nhìn cả trường
Đúng vậy, sân trường bây giờ đang rất hỗn loạn, tràn ngập màu đen. Những đám đông học sinh mắt như dao liếc xéo lớp 8. Lớp 8 đi đến đâu đều nhột đến mức lạnh cả xương sống
Chúng nó đi đến bảng thông tin xem số báo danh và phòng thi
– Bun phòng 1
– Anny phòng 2
– Lucy phòng 3
– Bin phòng 4
– Ken phòng 5
Vậy là phòng Ken sẽ có sự trợ giúp của Ris và vai bạn khác
– Thi trước hay giết trước?
– Tất nhiên là thi trước chứ!
– Mà giết xong mất hết thầy cô ai chấm bài? Ai kê thứ tự?
– Vậy phải chừa ông Ris lại giết sau rồi…
– Đến giờ rồi, vào thi đi. À, khi nào Han gọi thì ra sân sau trường ngay nhé.
—
Phòng một: Bun
– Ủa.. Sao trong phòng thi không có ai vậy? – hs1
– Có người, có tui nè, mà phòng tối quá, chả thấy gì, mở đèn lên đi. – hs2
– Ai với tay bật đèn đi. – hs3
– Hì.. – tiếng cười khúc khích của Bun bên dưới – Ừ đúng rồi bạn, đèn chỗ đó đó, bạn bật đi. – Bun thúc dục một học sinh bật cái gì đó lên.
– Rồi! Á!!! – vừa dứt lời, tức thì tay của học sinh ấy nổ tung ra như trái bóng, nhơ nhoét hết cả một góc lớp, rồi từ từ, tay bên kia của nó cũng nổ theo, nó hốt hoảng la hét nhưng không ai thấy gì vì quá tối. Chỉ nghe hai tiếng nổ và tiếng hét.
– Ai vậy? Cái gì vậy? Chuyện gì xảy ra vậy? Nước đâu ra vậy? – hs3 hỏi khi thấy vài giọt nước tanh tanh bắn lên người mình. Rồi tiếng nổ lộp bộp vang lên thêm vài cái. Rồi im bặt hẳn, không khí đáng sợ bốc lên, mùi hôi thối cũng dần dần toả ra nặng hơn.
Sau 5 phút, đèn phòng được mở lên
Mọi người chỉ thấy một cái xác máu me bị nổ thành từng mảnh. Khuôn mặt nhỏ học sinh nát hết, khuôn mặt hốc hác vì sợ hãi. Tròng mắt không biết đã văng ra phươn nào, chỉ còn lani hai hốc mắt đen lõm, trông rất đáng sợ, ngay cả hàm răng cũn văng xa, trông đứa học sinh này.. Chẳng khác gì một zombie đích thực. Những miếng thịt bay tứ tung, một vài học sinh đứng gần dính vài giọt máu tanh trên khuôn mặt. Một bầu không khí yên lặng bao trùm lấy phòng thi, rồi một nhỏ học sinh la lên, cả đám cũng giật mình la theo, chạy hết ra ngoài gọi thầy cô. Nhưng chỉ thấy hai cô dạy Văn và hai cô dạy Sử. Khi quay lại phòng thi thì cái xác đã biến mất, cả vũng máu và từng thớ thịt cũng bốc hơi kì lạ.
– Cái.. – hs4
– Làm gì có cái gì chứ? Các em đang mơ à? Thôi thôi vào chỗ, cô phát đề thi rồi thi luôn. – cô giáo 1
– Vâng, hì hì. – Bun hí hửng vì vừa được chứng kiến trò vui.
Bước vào lớp, đèn phòng học lại tắt lần nữa, có tiếng bàn ghế kê cót két với nhau, rồi đèn bật lên. Trước mặt, bàn học đã đc kê ngay ngắn, không lộn xộn như bàn đầu, còn có cả số thứ tự ghi trên bàn. Đặc biệt, trên bảng có dòng chữ “Kì thi CUỐI CÙNG năm 20xx”, chữ cuối cùng bằng mực đỏ giống máu như được ấn mạnh.
Sự việc này khiến cả phòng ngỡ ngàng và hết hồn, nhưng ai cũng nghĩ đó là trò đùa của thầy hiệu trưởng, vì ông Ris ghiền phim kinh dị mà, dạo này ổng còn bị mắc bệnh lập dị nữa
– Gì đây? Ông Ris lại làm trò gì thế? – Một đứa nhếch mép
– Ồ, hoá ra dạy lớp khùng kia nhiều quá nên lây luôn, hahaha – đứa khác hùa theo làm cả lớp kể cả 4 bà cô kia nhìn 5 học sinh lớp 8 như trò hề
Trong lúc đang làm bài, 4 bà cô ngồi lại nói chuyện với nhau.
– Này, lúc nãy em đi qua các phòng ấy, chả thấy ai cả, chỉ có mỗi phòng này thôi. – cg1
– Em cũng vậy, em nhìn bảng phân công chia phòng rồi đi đến đây. Mà đến đây phải đi qua hai phòng thi khác, em chẳng thấy ai cả, em tưởng mình đi nhầm ngày ấy chứ. – cg2
– Chị cũng vậy, à nhưng chị thấy thầy hiệu trưởng ở sân dau trường đang cầm hai viên trò tròn gì đó trông giống mắt người, chắc là cục kẹo để dàn chơi halloween, thầy cười với chị, tặng chị một bông hoa rồi quay đi. – cg3
– Em cũng gặp thầy, nhưng thấy thầy ở chỗ gửi xe, thầy đang cầm một hàn răng chắc đồ chơi, thầy đưa em một bông hoa rồi bảo chúc vui vẻ sau đó đi luôn. – cg4
– Mấy chị được tặng hoa gì? Em là hoa này – cg1 cầm bông cúc trắng trong cặp ra.
– Chị cũng vậy. – cg 2,3,4
– .. Có ý nghĩ gì? – các cô giáo đều kinh ngạc nhìn nhau. Với giọn nói không quá nhỏ, học sinh có thể nghe thấy được cũng kinh ngạc không kém. Hình như các xác hồi nãy mất đi hai con mắt và một hàm răng.
“ồ ồ.. Hoa tang à? Vui vậy?” Bun dùng điện thoại free nói chuyện với lớp “Chỗ tui xong một đứa rồi, chỗ mấy người thế nào?”
“Bây giờ mới bắt đầu” Anny nói.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!