Lớp Học Kinh Dị
Chương 87: Thi Cử (2)
—
“Phòng của Bun Bây giờ mới bắt đầu” Anny nói.
“Ai da.. Hóng quá a” Bun hí hửng cười thầm.
– 1,2,3,… Ủa.. Đếm lại. 1,2,3.. Không đúng. Thiếu một người. Các em khoan đã, dừng lại cho cô điểm danh xem nào. – gv1
– A! – gv1
– Có – hs1
– Bun – gv1
– Có! – Bun
– C! D! E! …
– dạ có! Có! Dạ có em! – hs3,4,5.
– Z! – gv1
-…
– Cô đọc lại! Z! Có không giơ tay đi! – gv1
-…
– Kì lạ.. Rồi các em tiếp tục làm bài, để cô đi gọi điện cho phụ huynh em ấy. – khi cô giáo quay đi, học sinh bắt đầu bàn tán.
– Ê, Z là nhỏ hồi nãy phải không mày?
– Ừ hình như vậy, bảng tên còn ghi nó là Z mà.
– Ủa vậy nó đâu?
– Im lặng! – khi giáo viên lên tiếng thì không ai nhắc đến vụ đó nữa.
– Hừ, thi cử mà vậy đây, chắc là lớp 8 chứ gì? Lần này tôi bỏ qua cho mấy anh chị, tiếp tục làm bài. – gv3
“Nếu là tôi thì bà đã không còn sống.” – Bun nói trong điện thoại free
“Hehe, đương nhiên 4 bả sẽ chết.” – một học sinh cùng chung lớp với Bun.
“Lớp Bun có vẻ vui ha. Tôi cũng đang hồi gay cấn.” – Ken
“Lớp tôi cũng vậy, à mà cho hỏi, tôi với Bun là vần “B” sao lại chia khác lớp?” – Bin
“Phải phải, lớp em có đủ từ A đến Z.” – Bun
“Đừng quên đồng minh của chúng ta là thầy hiệu trưởng. Ông Ris sắp xếp ổn thoả rồi.” – Han cười khẩy.
Quay lại phòng thi.
– Hơ..hơ.. Cái gì vậy??! – hs7
– Chuyện gì? – gv
– Thưa cô, có ai lấy mất tờ đề cương của em! – hs7
– Ồ? Ai lấy đề cương trả lại cho bạn. Ủa khoan… Chẳng phải cô bảo cất hết đề cương sao? Mà cô không nhắc em cũng phải biết chứ? À.. Thì ra là quay bài.. Đưa bài thi đây! – gv
– Thưa cô. Em biết lỗi rồi, cô tha lỗi cho em, một lần thôi cô.. – hs7 đút vào tay bà cô một tờ tiền polime màu xanh xanh.
– Ừ, cô tha cho em. – gv cười dịu dàng, nhanh tay giấu vào túi rồi quay đi. Những đứa học sinh khác trề môi nhìn bả rồi cúi xuống làm bài.
Năm đứa lớp 8 nhìn họ bằng ánh mắt khinh thường khuyến mãi nụ cười khẩy.
Bắt đầu thi được 15 phút, bỗng có tiếng nói của Han vọng lên
– Lớp 8 nghe rõ, tôi sẽ cắt cái thần giao cách cảm này đến hết khi thi vì cấm gian lận trong thi cử, tôi muốn mọi người thi công bằng, chắc mọi người sẽ đồng ý với tôi.
Nói xong bỗng nhiên 29 thành viên lớp 8 thấy tê tê lưỡi, có cảm giác lưỡi bị mất cảm xúc, vô vị giác.
Chúng nó nghe Han thông báo xong khẽ lắc đầu mỉm cười, cùng chung một ý nghĩ “ông không cần cắt, chúng tôi cũng không quay bài, đây là sự quyết tâm tuyệt đỉnh”
Quả nhiên sau khi cắt, bài thi trở nên khó hơn hẳn, chúng cầm bút xoay xoay, tay chống cằm suy nghĩ bài, đứa thì miệng lẩm bẩm, tay bấm nháp, đứa thì tập trung vào đề, miệng cắn bút. Đến khi tìm được hướng giải, tuỳ ý nở một nụ cười rồi ghi chép lia lịa.
Sau mấy tiếng thi cả 5 môn chính Văn, Toán, Lý, Hoá, Anh
– Nộp bài!! – 1 bà cô dạy Sử lấy tay đập bàn
– Dừng bút, tôi mà thấy ai viết gì nữa là đánh dấu bài – 1 bà Văn
Rồi cả 4 bà đi xuống từng dãy, thu của bọn lớp 8 trước rồi quay qua thu từng số
Bun đứng lên xin cô ra ngoài, liếc nhìn lớp 8 ý bảo “tui đi ra kia bàn kế hoạch, ngồi đó chờ tý kể cho nghe”
Dù gì cũng còn nửa tiếng nữa mới được về vì phải thu bài, điểm danh lại, quét dọn vệ sinh…
Sau kho Bun đi, bọn trong lớp nháo nhào
– Ê, con Z ý, hết giờ thi rồi còn chưa thấy mặt mũi
– Tui nghĩ nó hợp tác với ông Ris để hù doạ rồi ra làm bài riêng ở lớp khác rồi
– Ừ, chứ còn gì nữa
________
Tại sân sau trường.
– Chào thầy! – Bun giơ tay chào thầy Ris.
– Ừ, mấy đứa kia đâu? – thầy Ris hỏi.
– Lát nó đến liên á thầy. Ủa mà thầy, nhỏ Z đâu rồi? – Bun hỏi.
– Trong ấy* – Han từ đằng xa bước lại nói. Cùng với Bin, Ken, Anny và Lucy.
– Ồ.. Hì hì, còn thầy lấy hai con mắt và hàm răng chi vậy? – Bun
– .. Về quăng cho cún nhà thầy chơi. – thầy Ris gãi đầu cười hì hì.
– Thua, thua rồi, thua thầy rồi. Vào việc đi, giờ Bun phải làm gì? – Bun hỏi.
– Bun sẽ phải làm này làm kia, kèm theo sự giúp đỡ của thầy Ris. Ok nhé. – Han nói kĩ càng về kế hoạch lần này.
– Híc.. Hơi chán nha. Thôi ok luôn. Vì số đông nên không ghê rợn lắm, độc giả đừng thất vọng nha. – Bun – Ha.. bật điện thoại free lên đi, lỡ may gặp trục trặc nữa. – Bun nói tiếp.
– Ok, rồi. Bun quay về trước đi. Han bàn với những người còn lại. – Han vẫy tay đuổi Bun.
– Hẹn gặp lại. Tối nay mở tiệc nhé! – Bun chạy đi nói vọng lại.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!