Lớp trưởng, yêu tôi đi? - Chương 5: Gặp mẹ chồng tương lai
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
196


Lớp trưởng, yêu tôi đi?


Chương 5: Gặp mẹ chồng tương lai


Cô gọi theo:”Lớp trưởng,ngày mai qua nhà tớ được không? Nhà tớ ở gần nhà cậu á.Chúng ta sẽ cùng nhau đi học.Tớ sẽ chịu trách nhiệm với nụ hôn đầu của cậu.”
“Ai bảo cậu đấy là nụ hôn đầu của tôi.” – Anh bước đi thật nhanh nói với lại.
“Cậu thật đáng yêu nha,mới thế mà đã ngại rồi.Không sao,tôi thích.”Cô nói nhỏ lượng âm thanh chỉ mình cô nghe thấy,thấy cậu sắp đi mất cô hét to:”Chỉ có ngốc mới không nhìn ra đó là nụ hôn đầu của cậu,còn tớ bản tính thông minh nhìn ra là chuyện bình thường.”
Một ngày mới bắt đầu.Cô hôm nay dậy cực kì sớm.Mở tung cánh cửa sổ cổ điển ra,cô nhìn thấy anh.Anh hình như vừa chạy bộ về,mồ hôi chảy dọc theo xương quai hàm góc cạnh.Áo thun trắng ướt đẫm mồ hôi dán chặt vào cơ thể hoàn mĩ.
Cô kéo cái ghế đến gần cửa sổ,ngồi xuống cầm ống nhòm soi kĩ từng chi tiết trên gương mặt tuấn mĩ kia.Hận không thể khảm nó vào tim.Dường như thấy được có người nhìn mình,anh nhìn lên thấy người nào đó đang hướng ống nhòm về phía mình thẳng thừng lên tiếng: “Cậu làm gì vậy hả.”
“Tớ có làm gì đâu? Tớ chỉ quan sát quả xoài kia xem to không mà.” – Cô chột dạ bày ra bộ mặt ngu ngơ đối đáp với anh,tay chỉ quơ quơ vài cái cây gần đó nhưng không dám nhìn thẳng anh thỉnh thoảng liếc sang thấy anh đang nhìn mình.Cô ngại ngùng phá vỡ bầu không khí im lặng:”Cậu nhìn tớ làm gì! Bộ hôm nay cậu thấy tớ xinh rồi à.Còn tớ thì thấy hôm nay cậu đặc biệt đẹp trai luôn ý.” – Cô nửa đùa nửa thật nói với cậu.
Cậu thấy cô như vậy thì không nhịn nổi cười nói:
“Ý trước thì cậu nói sai,ý sau tất nhiên là không bao giờ sai rồi.Với lại trên mặt cậu đang hiện lên hai chữ nói dối kìa,mùa thu thì kiếm đâu ra xoài cho cậu ngắm chứ.”
Cô xấu hổ sờ lên mặt mình nghĩ “Bộ hiện rõ thế hả.”ngu ngơ một lúc cô nhìn xuống anh:”Tí tớ đến rủ cậu đi học nhé.”
Anh đứng ở dưới ngước mặt lên,lớn tiếng nói:”Không cần,bố mẹ tôi không thích người ồn ào như cậu.”
Cô nghiến răng nói lớn từng từ:”Cậu về nhà trước đi,lát tớ qua,không nói nhiều.” – Nói xong cô đóng cửa sổ lại không thèm để ý đến anh quay vào vệ sinh cá nhân.
Anh đứng ở dưới nhíu mày,con gái thành phố thích chạy loạn đến nhà con trai vậy sao? Xoay xoay cần cổ vài cái,anh đi về.Đang tắm dở thì nghe thấy tiếng mẹ anh gọi:”Minh Thiên bạn con tới rủ đi học này.”
“Vâng,mẹ bảo cậu ta đợi con một chút.” – Anh lầm bầm “Đồ khùng này sao đến sớm vậy.Thật phiền phức!”
Ở dưới nhà
“Con chào bác ạ.” – Cô lễ phép cúi đầu chào mẹ anh.Mẹ anh săn sẻ tiếp đón:”A,nào vào đây.Con gái nhà ai lại xinh như vậy chứ.Con tên gì vậy?”
“Con tên Thúy Ân,cô cứ gọi cháu là Ân…” – Cô đang nhẹ nhàng giới thiệu cho mẹ chông tương lai thì có một giọng nói chen vào,đánh gãy lời cô:”Mẹ Tô” – Cô gái đó một thân đồng phục tinh tươm.Áo sơ mi trắng cùng chiếc váy xếp li đến đầu gối.Dung mạo khả ái.Giọng nói ngọt lịm như mật ong.Mẹ anh nghe thấy giọng nói quen thuộc thì quay đầu lại:”Minh Tâm qua rủ Minh Thiên đi học à,vào đây đi.” – Minh Tâm dựng xe rồi bước vào nhà.
“Chào cậu” – Thấy Thúy Ân không nói gì Minh Tâm khẽ lên tiếng:”Mình là Bối Minh Tâm mà cậu mới quen Minh Thiên có một ngày mà đã đến cửa tìm người ta sao?” – Nghe Minh Tâm nói vậy,mẹ anh cười ôn nhu nói:”Bạn mới thì trước lạ sau quen đúng không?”.Cô đang định nói gì đó thì thấy anh đi xuống..Hôm nay anh mặc chiếc áo trắng buông thõng cùng chiếc quần âu kết hợp với đôi giày vans.Anh và cô không hẹn mà cùng đi giày giống nhau.Mẹ anh thấy vậy nói:”Hai đứa này là bạn mới thật sao? Sao mẹ cứ thấy chúng may là bạn lâu năm rồi ấy?” – Cô nghe vậy thì cười:”Hì,thần giao cách cảm đó bác.”
“Mà các con ăn sáng chưa vào đây ngồi ăn cùng bác với Minh Thiên nào.” – Minh Tâm nghĩ mẹ anh không thích ăn chung với người lạ nên từ chối để cho Thúy Ân từ chối theo nhưng ngờ đâu cô chạy vọt ra ghế ngồi lên nói:”Cháu không ngại đâu.Chúc mọi người ăn sáng vui vẻ.Hì”
Mẹ anh thấy vậy bật cười,cô gái này thật không khách sáo nha nhưng bất quá mẹ anh thời còn trẻ cũng giống cô nên bà thích.Còn anh không nói gì đi ra đẩy ghế cho mẹ nói:”Mẹ ngồi đi,đừng quan tâm cậu ta.” – Rồi anh cũng kéo ghế ngồi đối diện cô.Minh Tâm bực bội ôm chiếc bụng đói ngồi ra ghế sofa quan sát họ.
Kết thúc bữa ăn,anh và cô không hẹn đồng thanh:”Con đi học nhé.” – Minh Tâm thấy mình là kẻ thừa thãi cũng ra chào mẹ anh:”Con chào mẹ Tô” – Minh Tâm gượng gạo nở nụ cười miễn cưỡng.
“Tớ mang xe qua để chở cậu đi học đó.Cậu thấy tớ chu đáo không?” – Cô chu chu cái mỏ nói với anh.Anh lấy tay bóp mỏ cô lại cho cô nín.Cứ thế kéo ra xe cô rồi quẳng câu:”Tôi không quen đi với người lạ nhất là cậu nên cậu đi mình đi.Tôi sẽ đi nhờ xe Minh Tâm.” – Cô xụ mặt xuống đang định nói gì đó nhưng lại thôi đi ra lấy xe đạp trèo lên.Minh Tâm thấy vậy thì dùng giọng nói chanh chua nói:”Minh Thiên cậu chở tớ nhé.” – Giữa hai con người này anh chả thích ai,nhưng đi xe với Minh Tâm sẽ an toàn hơn đi với cậu.Anh gật đầu rồi ngồi lên.
Đi được một đoạn do cô cũng không thạo đi xe lắm lại còn vấp vào hòn đá,xe nghiêng sang một bên rồi đáp đất một cách rất oai hùng.Lần này không còn nệm thịt nữa lên cô cảm thấy đau.Anh thấy cô ngã dừng xe lại chạy đến nói:”Cậu không biết đi xe à.” – Thấy cậu trách mắng cô chu mỏ giận dỗi:”Chả phải tớ bảo cậu đi cùng tớ rồi sao? Cậu không đi cùng mới thế đó.” – Anh nhìn đầu gối trắng ngần giờ đã có vài vết xước gỉ máu trong lòng hiện lên một tia đau xót.
“Vậy tôi đi với cậu.Lớn to đầu rồi mà xe đạp cũng không biết đi.” – Anh vừa cằn nhằn vừa dựng xe đỡ cô ngồi lên.Minh Tâm kế bên nhìn thấy màn này tức muốn thổ huyết.
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN