Luận Người Mẫu Tự Mình Tu Dưỡng - Chương 53
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
103


Luận Người Mẫu Tự Mình Tu Dưỡng


Chương 53


[53] Sở Bạch kịch chiến đến nửa đêm, buổi sáng hôm sau tiểu gia hỏa dậy ăn cơm vẫn còn hưng phấn cực kỳ, đút sữa làm bữa sáng

“Sữa của bảo bối rất ngọt, ca ca rất thích……” Bạch Lẫm tự xoa иɦũ ɦσα mình, tuy rằng còn cách một tầng vải dệt, Sở Phong cũng có thể nhìn đến hai bên иɦũ ɦσα anh đào đang phun sữa, hơn nữa chỗ hai người kết hợp càng ma sát càng kịch liệt, phun sữa còn có thể càng nhiều càng nhanh.

Sở Phong thấy thú vị, rốt cuộc chịu cởi áօ ɭót của Bạch Lẫm.

Lúc trước Sở nhị thiếu thật sự không có mắt, eo rõ rệt thô, bộ ngực nổi lên, đầu иɦũ ɦσα vừa to lại vừa cứng, quầng thâm bên иɦũ ɦσα cũng lớn một vòng, biến hóa rõ rệt như vậy hiển nhiên là có thai, còn kém bụng to nữa thôi. Đại khái hai người sớm chiều ở chung càng khó phát hiện biến hóa? Dù sao nam nhân cũng không phát hiện, thế nào cũng phải để tiểu người mẫu ra sữa mới phát hiện đại bảo bối nhà hắn đã là dựng phu.

Sở thiếu xem tiểu ngốc tự tự mình xoa đến là hăng hái, dứt khoát cũng đặt tay lên, che tại tay Bạch Lẫm cùng cậu xoa nắn nhũ nhục.

Xoa nhẹ hai cái phát giác sữa đều chảy sạch sẽ, quả thực quá lãng phí. Nam nhân trực tiếp há miệng cắn hai bên núm иɦũ ɦσα, bên này uống một ngụm bên kia lại một ngụm. Sữa người kỳ thật không dễ uống, không quá ngọt còn hơi tanh, không ngờ Sở Phong lại thấy thích, cũng là một chuyện lạ.

Sở Phong vội vàng uống sữa của dựng phu, động tác rốt cuộc ôn nhu chút, dù sao Bạch Lẫm hôm nay đã cao trào vài lần. Thiên phú cho phép, người song tính trêи giường rất ít khi có lúc uể oải, ngược lại càng làm càng có tinh thần, thân thể cũng sẽ trầm tĩnh lại quá chú tâm đến hưởng thụ trạng thái làʍ ȶìиɦ. Bạch Lẫm cũng vậy, lúc này vừa mới cao trào đã vội vàng khát khô, cả người bởi vì kɧօáϊ cảm dài nên cũng ɖu͙ƈ tâm ɖu͙ƈ tử.

Cậu luyến mộ Sở ca, sau khi biết cậu có bảo bảo không chỉ không ghét bỏ cùng vứt bỏ mình, thế nhưng còn cầm nhẫn cùng cầu hôn cậu. Nếu không phải nhẫn còn nằm trêи ngón áp út mình, tiểu người mẫu khẳng định vẫn cho rằng hết thảy đều chỉ là một giấc mộng ……

“Như vậy thoải mái sao, bảo bảo?” Tiểu người mẫu vừa kêu trướng sữa, nam nhân của cậu lập tức hút lại xoa. Dựng phu vừa mới bắt đầu trướng sữa, nếu không xoa nhiều, lúc sau sữa sẽ vón lại, tắc sữa, quay đầu lúc đau thật cậu khẳng định chịu không nổi, cho nên Sở Phong được giúp cậu hút gần hết sữa ra.

“Thoải mái …… Hah, ca ca mạnh chút……” trong lòng Bạch Lẫm vui vẻ, thân thể cũng thoải mái hơn, sữa được Sở Phong ʍút̼ vào, bộ ngực có kɧօáϊ cảm được giải phóng, hơn nữa côn thịt Sở ca vẫn cọ ở ɖâʍ tâm của cậu. Cậu sướиɠ run, nhục long rất thô, huyệt khẩu lâu lắm chưa được ăn kê ba bị chống đỡ tê rần……

Sở Phong lăn qua lộn lại ăn một lần lại một lần đại bảo bối trước kia đã mất nay có lại. Dựng phu như một bình nước, bây giờ còn thành trạng thái trêи dưới đều phun nước. Đợi Sở Phong rốt cuộc chịu đâm cửa t.ử ƈυиɠ vọt vào phóng thích hơn nữa chấm dứt chiến đấu, trêи ga giường tất cả đều là vết nước và sữa khả nghi, lại có tϊиɦ ɖϊƈh͙ nóng bỏng từng đợt cọ rửa cung bích, không riêng phun sữa càng nghiêm trọng, tao thủy cũng chảy ra từ chỗ kết hợp, cuối cùng cũng đút no ɖâʍ động.

Sau khi kết thúc nam nhân muốn rút ra, lại ôm Bạch Lẫm đi tắm rửa, không nghĩ tới tiểu người mẫu nói như thế nào cũng không chịu, không cho hắn rút ƈôи ȶɦịt ra. Dựng phu có thể là đói sợ, càng muốn quấn Sở Phong, khiến đại gia hỏa của nam nhân ngâm mình ở một ao mật không cho lấy đi, tiểu ngu ngốc mới chân chính yên lòng.

Sở Phong khẳng định là theo cậu, nhưng như vậy rất dễ dàng lại cọ súng hỏa. Không ngờ tiểu người mẫu không lương tâm rất nhanh đã ngủ, ngủ đến thơm ngọt. Kê ba nam nhân ở trong thân thể cậu lại sống lại lần nữa cậu cũng không tỉnh, chỉ là co co nhục bích tựa hồ hoa kính bị chống đỡ có chút trướng, làm đến Sở nhị thiếu thật muốn liều mạng dựa vào thao huyệt làm Bạch Lẫm tỉnh. Cuối cùng hắn vẫn là không ác tâm, tự mình đi tắm nước lạnh trừ hoả, thuận tiện tắm sạch cho dựng phu cả người loang lổ, đổi ga giường, mới an tâm ôm tiểu gia hỏa ngủ.

Bạch Lẫm ngủ đến sung sướиɠ, một đường ngủ đến mặt trời lên cao mới dậy, tỉnh lại chuyện đầu tiên là xem ngón áp út ở tay trái mình. Nhẫn kia còn ở đây, may quá, không phải một giấc mộng.

Mình thật sự sẽ kết hôn với Sở ca sao? Bạch Lẫm lấy chăn che mặt, lăn vài vòng trêи giường kingsize. Kỳ thật từ khuôn mặt đến lỗ tai cậu đều đỏ, đôi mắt thủy nhuận nhuận như nước ẩn tình, là hưng phấn cực kì mới có phản ứng.

Tiểu ngốc tử tự mình vui vẻ một hồi lâu, ý thức được Sở Phong không ở trong phòng. Cậu đợi không kịp, chân trần chạy ra phòng đi tìm nam nhân.

Sở nhị thiếu còn đang chuẩn bị bữa sáng cho bà xã mình. Trù nghệ của Sở Phong so với Bạch Lẫm không chỉ cao một phần, vì chiếu cố dựng phu hay thay đổi khẩu vị, trêи bàn cơm có hơn mười phần, cũng không chỉ là nam nhân tự mình làm, còn có vài món là lúc hắn đi thể ɖu͙ƈ buổi sáng mua về, trung tây đều có, thật sự là phí tâm.

Sở Phong thấy tiểu người mẫu chân trần chạy đến, hận không thể bắt lấy cậu đánh ʍôиɠ một trận. May mắn nhóc con làm người không biết lo còn có chút tự mình hiểu lấy, nhìn đến hắn lại chạy về ngoan ngoãn đi dép vào, lúc này mới trở lại bên bàn ăn ngóng trông nhìn bàn bữa sáng dị thường phong phú.

“Ăn thôi, ngây ngốc gì thế……” Bạch Lẫm nghe những lời này, mới động đũa ăn cơm. Phản ứng mang thai của cậu phức tạp, ăn cái gì cũng kén chọn, nhưng chung quy vẫn là một thanh niên hơn hai mươi tuổi hơn một mét tám, hơn nữa còn có mang, lượng cơm ăn nói như thế nào cũng sẽ không ít. Sở Phong nhìn cậu chỉ nhìn chằm chằm vài món đồ ăn khẩu vị nặng lại nồng, cố ý gắp một ít món ăn có dinh dưỡng tới trước mắt Bạch Lẫm cho cậu ăn. Nhưng tiểu ngu ngốc dị thường cố chấp tại phương diện ăn uống, mấy món kia không thích cũng không động đũa.

“Sao ca ca không ăn?”

“Ca ca muốn uống sữa của bảo bối, không muốn ăn cái khác.” Lời này của Sở Phong đương nhiên là vì đùa cậu, không nghĩ tới tiểu ngốc tử lại cho là thật. Bạch Lẫm dự tính mình ăn cũng xong xuôi, trực tiếp cởi áo sơ mi trước mặt Sở Phong. Tối hôm qua vẫn là Sở Phong mặc quần áo cho cậu, hai người chênh lệch quá nhiều, nam nhân chỉ cho cậu mặc một cái áo sơ mi dài, vừa vặn che đến bắp đùi, cũng không cho dựng phu lấy quần áo khác mặc.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN