Lục Giới Phong Thần
Bất Phàm Túi Càn Khôn
Team dịch: Thiên Địa Đế Vương
Dịch giả của team: LụcTầnDương, Lắm Muỗi, Ngọc Thiện Đoàn, Iris Nguyen
Dịch giả dịch chương này: LụcTầnDương
Biên: LụcTầnDương
Đăng tại: .com
Thân thể Diệp Thần di chuyển nhanh chóng, nhưng tốc độ công kích của con Hạt Hổ Thú này cũng không chậm, cái đuôi bọ cạp như trường tiên đâm tới, uy vũ đầy sinh lực. Diệp Thần liên tục lăn lộn tránh né công kích của Hạt Hổ Thú, cùng lúc đó phóng thích linh lực để thôi động thanh đoản kiếm thẳng hướng đầu lâu của Hạt Hổ Thú đâm tới.
Keng!
Không thể không nói, con Hạt Hổ Thú này đích thật rất là khó đối phó, tốc độ phản ứng cực kì nhanh chóng. Diệp Thần mấy lần xuất thủ, tất cả công kích đều bị Hạt Hổ Thú chặn lại.
Bành!
Cái đuôi bọ cạp của con Hạt Hổ Thú lại một lần nữa đem mặt đất đánh ra một cái hố to, Diệp Thần lập tức ngã xuống, thân thể dính đầy bụi đất làm cho hắn có chút chật vật.
Yêu thú so sánh với nhân loại thì có thể thấy được cái ưu thế mà ông trời ưu ái đó chính là thể chất.
Tại cùng một cảnh giới, lực lượng cùng tốc độ của yêu thú đều vượt qua nhân loại, cho nên khi gặp được yêu thú có cảnh giới ngang nhau, nếu không có được niềm tin tưởng tuyệt đối, thì rất nhiều người là sẽ không thể ở chính diện mà giao tranh.
“Cây Cửu Diệp Tục Mệnh Thảo này, ta nhất định phải đạt được!” Diệp Thần không thể nào từ bỏ, hắn cùng Hạt Hổ Thú giao tranh hồi lâu, xuất thủ hơn mười lần, nhưng cũng chỉ có thể đem cái đuôi bọ cạp của Hạt Hổ Thú đả thương được một chút, ngược lạii là làm cho Hạt Hổ Thú càng thêm phẫn nộ, công kích càng mãnh liệt hơn.
Diệp Thần miệng há to phì phò mà thở, “Linh lực tiêu hao quá lớn, nếu lại tiếp tục như thế, nhất định sẽ tiêu hao hết!”
Đột nhiên, trong đầu Diệp Thần linh quang lóe lên, liền nghĩ ra được một biện pháp cực diệu, lập tức xuất ra một bình chứa đựng thần dịch đã được pha loãng mà nuốt vào, thế là liền bổ sung thêm được một chút linh lực.
Cái đuôi bọ cạp của Hạt Hổ Thú lại đánh tới, Diệp Thần quát lạnh một tiếng, đem túi Càn Khôn ra ngăn cản trước người của hắn, cùng lúc đó liền phóng thích ra một lượng linh lực thôi động đoản kiếm thẳng hướng Hạt Hổ Thú bay tới.
Xuất thủ của Diệp Thần cơ hồ là đồng bộ cùng với công kích của Hạt Hổ Thú , nhưng tốc độ phản ứng của Hạt Hổ Thú có thể nói là cực nhanh, liền đem cái đuôi bọ cạp thu hồi lại để ngăn cản công kích của Diệp Thần.
Nhưng rất rõ ràng, Hạt Hổ Thú cũng không hề muốn thu hồi lại đuôi bọ cạp để ngăn cản đoản kiếm của Diệp Thần, bởi vì nó muốn sử dụng cái đuôi bọ cạp đó xuyên thủng đầu lâu của hắn.
Nhưng điều vượt quá dự kiến của Hạt Hổ Thú chính là, chiếc đuôi bọ cạp bén nhọn của nó cũng không thể đem cái túi Càn Khôn trong tay Diệp Thần đâm rách, chỉ có thể đánh bay Diệp Thần ra ngoài.
Thế nhưng, thanh đoản kiếm của Diệp Thần đã đánh tới nhắm ngay chính giữa mi tâm của Hạt Hổ Thú mà xông thẳng.
Phốc!
Thanh đoản kiếm đâm sâu vào bên trong đầu lâu của Hạt Hổ Thú, máu tươi phun ra, Hạt Hổ Thú không hề cam lòng, hai mắt mở to chăm chăm nhìn Diệp Thần, thân thể to lớn chậm rãi ngã trên mặt đất.
“Thật là đau a. . .” Diệp Thần mặc dù không có bị Hạt Hổ Thú đánh trọng thương, nhưng là bị lực lượng khổng lồ kia của Hạt Hổ Thú chấn động khiến hắn đau đến ứa ra mồ hôi lạnh.
Diệp Thần nghỉ ngơi một chút, uống một bình chứa đựng thần dịch đã được pha loãng, sau đó mới từ từ khôi phục lại, nhìn thoáng qua túi Càn Khôn, hình dạng vẫn còn hoàn hảo không chút hề có một chút trầy xước.
“Cái này túi Càn Khôn thật là rắn chắc!” Diệp Thần cười cười, đứng dậy đi tới bên người Hạt Hổ Thú, đem đoản kiếm rút ra, đem nội đan lấy ra ngoài.
Nội đan của Hạt Hổ Thú oánh tinh sáng long lanh, ẩn chứa linh khí hùng hậu. Sau đó Diệp Thần liền hảo hảo thu nội đan, đi tới cây Cửu Diệp Tục Mệnh Thảo trước mặt, cẩn thận từng li từng tí đem nó từ trong bùn đất rút ra.
“Đây chính là loại thuốc cứu mạng cha a.” Diệp Thần hít sâu một hơi, đem Cửu Diệp Tục Mệnh Thảo bỏ vào trong túi Càn Khôn, sau đó tiếp tục hướng phía trước đi đến, tìm kiếm các loại linh dược khác.
Trong núi sâu, tiếng gào thét của yêu thú phát ra liên hồi, tựa hồ so với lúc trước còn cuồng bạo hơn rất nhiều, Diệp Thần nghe những tiếng gào thét này, trong lòng cảm thấy cực kì kỳ quái.
“Những con yêu thú này hình như cực kì bất an, chẳng lẽ là có chuyện gì?” Diệp Thần trong lòng nghi hoặc, có cảm giác nếu như cố tiếp tục xâm nhập, có thể sẽ gặp nguy hiểm cực kì lớn.
Nhưng vì vết thương Diệp Phần, Diệp Thần khẽ cắn môi, tiếp tục đi tới, hắn không thể lùi bước được.
Lại đi về phía trước hơn một dặm chi địa, Diệp Thần cẩn thận tìm kiếm trên đường, nhưng vẫn như cũ, không thu hoạch được gì cả.
Linh dược như vậy không phải là loại thuốc phổ thông được phổ biến, muốn có là có, linh dược chính là hấp thụ linh khí trong thiên địa mà sinh trưởng, nếu là thời gian dài, liền có được khả năng thông linh thậm chí là còn có thể có được ý chí của riêng mình, cuối cùng còn có thể tu luyện thành yêu.
Linh dược cũng có phân chia đẳng cấp, tại bên trong Nhân Gian giới, linh dược được chia từ một đến chín giai, đẳng cấp càng cao, dược lực cùng địa linh khí ẩn chứa càng nhiều, hiệu quả càng tốt.
Vật như vậy đều là thiên tài địa bảo, nếu như có thể tuỳ tiện đạt được, giá trị cũng trở thành bình thường so với các loại dược thảo cũng không có gì khác nhau.
“Cuối cùng cũng tìm được một gốc Cửu Diệp Tục Mệnh Thảo, thương thế của cha không thể kéo dài thêm được nữa, nhất định phải tìm được gốc Tử Kim Huyết Linh Chi.” Diệp Thần nhìn xem chỗ sâu hơn trong đại sơn, trong mắt chớp động lên một vẻ kiên nghị.
[Bạn đang đọc truyện tại .com]
Lại hướng phía trước đi tới liền rời khỏi Long Dương Sơn tiến vào phạm vi của Long sơn, bên trong ngọn Long sơn yêu thú rất nhiều, lại có chút cường đại, cực kì hung hiểm. Nhưng cũng chính là bởi vì nhiều yêu thú, nên có thể nói rõ rằng bên trong linh dược cũng rất nhiều.
Nếu như tìm khắp Long Dương sơn cũng không thể tìm thấy Tử Kim Huyết Linh Chi, Diệp Thần liền quyết định mạo hiểm tiến vào Long sơn.
Diệp Thần ngồi ở trên một tảng đá nghỉ ngơi một chút, hắn cũng nhất định phải nghỉ ngơi, để có thể điều chỉnh đến trạng thái tốt nhất, nếu là gặp yêu thú có lực lượng cường đại, hắn liền có thể lấy trạng thái đỉnh phong ra để ứng đối.
Diệp Thần nhìn túi Càn Khôn một chút, lần này hắn thu hoạch hơn mười hai viên nội đan yêu thú, cường đại nhất chính là viên nội đan của Hạt Hổ Thú. Linh khí của viên nội đan này cơ hồ tương đương với một viên Xích Tinh.
Bất quá lúc Diệp Thần xem xét túi Càn Khôn, đột nhiên nhảy dựng lên, mặt mũi tràn đầy ngạc nhiên, “Nội đan của ta đâu? Cửu Diệp Tục Mệnh Thảo của ta đâu?”
Diệp Thần còn tưởng rằng mình đang nằm mơ, nhưng hắn vẫn cẩn thận kiểm tra túi Càn Khôn một lúc bỗng nhiên lại phát hiện, trong túi Càn Khôn có không ít chất lỏng, loại chất lỏng này ẩn chứa một lượng linh khí vô cùng hùng hậu.
“Đây là chuyện gì a? Chẳng lẽ tất cả nội đan đều hóa thành chất lỏng hay sao? Thậm chí ngay cả Cửu Diệp Tục Mệnh Thảo cũng biến thành chất lỏng.” Diệp Thần mở to hai mắt nhìn, hắn nhìn thấy có một ít chất lỏng không chỉ có ẩn chứa linh khí mà còn ẩn chứa dược lực cường đại.
Diệp Thần từ trong kinh ngạc chậm rãi lấy lại tinh thần, trở về trạng thái lại bình tĩnh, trong đầu nhanh chóng đem toàn bộ sự tình gỡ ra một lần.
“Chẳng lẽ cái túi Càn Khôn này không phải là một cái túi Càn Khôn bình thường? Có thể đem linh thạch, nội đan cùng linh dược và những đồ vật có linh khí đều có công năng tự động chuyển hóa thành linh dịch?” Diệp Thần cuối cùng cũng đưa ra được một kết luận như vậy.
Để ấn chứng (kiểm chứng) cái kết luận này, Diệp Thần đem một chút đá vụn ném vào trong túi Càn Khôn, qua hồi lâu, tảng đá vẫn là tảng đá. Sau đó, Diệp Thần lại đem một chút dược thảo phổ thông ném vào, cũng không hè có bất kỳ cải biến gì cả.
[Bạn đang đọc truyện tại .com]
Diệp Thần sờ cằm lên suy tư, cảm thấy suy đoán của mình nhất định không sai.
“Xem ra ta đã dùng nửa khối Xích Tinh để mua về một cái chí bảo chân chính.” Cõi lòng Diệp Thần đầy sự mừng rỡ.
Có một cái túi Càn Khôn dạng này, hắn liền có thể không cần tốn một chút sức lực để đem linh thạch chuyển hóa làm linh dịch tiến hành tu luyện.
Đương nhiên, hắn có thần dịch, linh dịch đối với hắn mà nói có cũng được mà không có cũng không sao. Nhưng những linh dịch này nếu như cho gia tộc dùng, vậy tuyệt đối có thể khiến thực lực của cả gia tộc nhanh chóng đề thăng.
Diệp Thần càng nghĩ trong lòng càng kích động, sau một lúc lâu mới bình tĩnh trở lại, sờ cằm suy tư.
“Trước tiên ta phải kiếm một ít linh thạch, sau đó mới có thể đem linh thạch đổi thành linh dịch cho gia tộc tu luyện.” Diệp Thần thở dài một hơi, hiện tại thứ mà hắn thiếu chính là linh thạch.
Diệp Thần suy nghĩ rất nhiều, cuối cùng vẫn như cũ, đem ánh mắt nhìn về một nơi xa, lần này hắn nhất định phải đi vào Long sơn.
Cầu Thích, Cầu Doante, Cầu Kim Phiếu….
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!