Lục Lạc - Chương 6: Có được một tao huyệt như vậy, làm chết em
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
837


Lục Lạc


Chương 6: Có được một tao huyệt như vậy, làm chết em


Edit: Tiểu Sa

Beta: Thỏ

Biệt thự nhà họ Ôn.

Sáng sớm, một tia nắng mặt trời xuyên thấu qua bức màn chiếu vào bên trong.

Tống Lục Lạc tỉnh lại chỉ thấy đau đầu, hạ thân truyền đến cảm giác đau đớn. Côn thịt của cậu chủ còn cắm ở trong ɖâʍ huyệt của cô, cậu chủ thích cắm trong ɖâʍ huyệt của cô rồi cứ như vậy mà chìm vào giấc ngủ. Ôn Tồn mở mắt, đồng tử anh yên lặng mà thần bí giống như đêm tối, bên trong ánh mắt là tâm tư khiến người ta khó bắt được, lẳng lặng nhìn cô chăm chú. Bàn tay to bắt lấy đầu иɦũ ɦσα của Tống Lục Lạc, khóe miệng nhếch lên.

“Ngủ thêm một chút.”

“Nhưng… Em phải đi học, nếu không thì sẽ muộn….”

Ôn Tồn dùng sức cắm côn thịt vào chỗ sâu nhất trong ɖâʍ huyệt rồi thành thạo mà thọc vào rút ra: “Thời gian tới tạm đừng tới trường.”

“Vì sao?”

“Phát sinh loại chuyện đó, em cho rằng tôi sẽ để cho em tiếp tục được đi học sao?” Ôn Tồn ɭϊếʍ mút đầu иɦũ ɦσα của Tống Lục Lạc, thỉnh thoảng còn nhẹ nhàng gặm cắn, giống như muốn hút ra sữa. “Có phải lại lớn hơn rồi không?”

“Ân….” Nhưng cô thực sự rất thích đi học, còn nhớ rõ lúc trước cô đau khổ cầu xin cậu chủ rất lâu, cậu chủ mới đồng ý cho cô đi học. Chỉ có điều, cậu chủ lại đưa ra yêu cầu rất kỳ quái, không thể để bộ dáng như bình thường đi học, thế cho nên mỗi ngày cô đều phải làm theo lời cậu chủ nói là mặc quần áo rộng cùng mắt kính dày đi học.

Chuyện đó kỳ thật Tống Lục Lạc không để bụng, chỉ cần có thể đi học là tốt rồi, có thể sống một cuộc sống bình thường như bao người khác là được, nhưng sự xuất hiện của Úy Trì Hoạch lại xáo trộn mọi thứ.

Ôn Tồn bắt lấy nhũ thịt của cô, côn thịt phình to lại kêu gào, dùng sức đâm thọc.

“Lẳng lơ, cắm em như thế nào cũng đều không đủ, ɖâʍ phụ thiếu làm.”

Không nghe được Tống Lục Lạc trả lời, Ôn Tồn có chút tức giận mà đánh vài cái lên nhũ thịt của cô, nhũ thịt trong nháy mắt ửng đỏ lên.

“Bị tôi làm còn suy nghĩ cái gì?”

“A… Không có a… Cậu chủ, đừng đánh… Đau quá, nhũ thịt đau quá a.”

“Chính là muốn làm em đau. Có phải em rất muốn không? Đầu иɦũ ɦσα cứng như vậy, muốn tôi ɭϊếʍ em sao?”

“Đúng vậy… Em rất muốn… Côn thịt của cậu chủ làm… Cứng quá, cậu chủ ɭϊếʍ đầu иɦũ ɦσα đi a, rất ngứa….”

“Tôi thật thích cắm tiểu mẫu cẩu em, làm chết tiểu tao hóa em, vì sao là chặt như vậy, trời sinh chính là để bị tôi làm… A… Làm chết em… Làm chết tao huyệt của em…”

“Cắm vào đi cậu chủ… Em là tiểu mẫu cẩu của cậu chủ. A thật thoải mái….” Côn thịt tiến vào sâu bên trong tao huyệt, mật dịch theo đó mà chảy ra, người đàn ông thở gấp gáp không ngừng mắng cô, Tống Lục Lạc yêu kiều rêи rỉ, âm thanh càng lúc càng lớn, càng ɖâʍ đãng.

Tống Lục Lạc bị anh đâm đến hai chân run rẩy, tao huyệt co rút liên tục liều mạng cắn chặt côn thịt lớn của anh.

“Nhẹ chút… Cầu xin anh… Em không chịu nổi, thật giỏi…”

“Thật nhiều nước, em có nghe tao huyệt của em bị tôi đâm đến kêu lên không, có nghe thấy không!! Làm chết em!! Làm chết em!” Ôn Tồn di chuyển eo càng thêm cần mẫn cày cấy, nơi giao hợp thấm ướt mật dịch, chất lỏng chảy xuống khăn trải giường, làm cho cô ɖu͙ƈ tiên ɖu͙ƈ tử. Ôn Tồn mê muội cúi đầu nhìn chỗ hai người giao hợp, hai mảnh cánh hoa phấn hồng bao vây lấy côn thịt của anh, anh đột nhiên hung hăng đâm vào t.ử ƈυиɠ của cô. Nhìn cánh hoa bị kéo ra, anh tìm đúng góc độ nhắm ngay khối thịt mềm trong tao huyệt mà mạnh mẽ đâm vào, quả nhiên Tống Lục Lạc thét chói tai” “Đừng đâm nơi đó!! A a… Ân… A thật thoải mái, cậu chủ, tao huyệt sắp không chịu được rồi, muốn cắm xuyên!!!”

Ôn Tồn nghe tiếng rêи của cô, xương cốt run rẩy một trận, thật đúng là mẫu cẩu ɖâʍ đãng. Lao tới đâm chọc nhục huyệt của cô, điên cuồng đè ʍôиɠ cô xuống mà thọc vào rút ra.

“Cứ ɖâʍ đãng như vậy! Nga… tao huyệt thật chặt, cắm xuyên em, lại ɖâʍ đãng thêm một chút, kêu lớn lên! Cầu tôi làm em, cầu tôi ngày ngày đâm huyệt em, mau!”

Tống Lục Lạc ɖu͙ƈ hỏa đốt người liên tục bị cắm vào mà vui sướиɠ hé miệng: “Cầu anh… Cầu cậu chủ cắm em, làm chết tiểu tao hóa… Thật thoải mái, cậu chủ dùng sức làm Lục Lạc! Tao huyệt của Lục Lạc chảy thật nhiều nước! Không được! Em không được… A a a, cậu chủ đừng! Chậm một chút…”

Ôn Tồn càng thêm dùng sức: “Mẫu cẩu! Tao huyệt kẹp chặt tôi như vậy còn nói không muốn? Ân, ai bảo em quyến rũ người khác! Cắm vào tao huyệt chặt chẽ này! A….Thật sướиɠ, sao càng cắn càng chặt thế này? Tống Lục Lạc! Em nhớ kỹ, tao huyệt này là của tôi!! Nếu em lại để người đàn ông khác chạm vào em, tôi liền làm chết em, tiện mẫu cẩu, thời điểm bị cưỡng gian có phải chảy nhiều nước như vậy không? Có phải em thích bị đàn ông cưỡng gian? Có phải hay không? Cắm chết em, cắm nát em!!!”

Ôn Tồn tựa hồ rất để ý việc Tống Lục Lạc bị cưỡng gian, nghĩ đến lại tức giận, bàn tay to dùng sức đánh vào ʍôиɠ cô làm cô đau đớn kêu lên. “Ai bảo em quyến rũ người khác! Chính là tao huyệt này của em quyến rũ người ta, có được đôi иɦũ ɦσα bự lẳng lơ và nhục huyệt ɖâʍ đãng như vậy, em nói thử xem, ai lại không muốn làn em? Tiểu mẫu cẩu, em chỉ có thể là của tôi! Của tôi!! Thật sướиɠ, tao huyệt của em quá chặt, cắm em thế nào cũng không đủ, làm chết em!!”

Ôn Tồn lâm vào trạng thái điên cuồng phẫn nộ. Trong phòng, người con gái nhu nhược như không có xương bò trêи giường, ʍôиɠ bị người đàn ông đằng sau bắt lấy, côn thịt thật lớn giữa đùi liều mạng va chạm vào sâu trong nộn huyệt của cô, ác ý mà thọc vào rút ra, bàn tay khác dùng sức đánh vào ʍôиɠ cô theo nhịp đến mức ửng đỏ. Tống Lục Lạc bị đánh, tao huyệt lúc đóng lúc mở, mật dịch ướt át theo đùi chảy xuống khăn trải giường, chất lỏng càng lúc càng nhiều, đôi mắt Ôn Tồn nhìn thấy như vậy càng khoái ý, ánh mắt đỏ lên.

“Kêu ông xã! Kêu đi, A… Cầu ông xã làm em cao trào! Mau! Mẫu cẩu, tôi rất thích làm tao huyệt này của em! Vừa chặt chẽ lại vừa biết cắn người, kẹp côn thịt của tôi thật thoải mái, ngày ngày làm chết em!!” Mật dịch của cô văng khắp nơi, tao huyệt giống như không khống chế được mà gắt gao kẹp chặt côn thịt của anh, khoái cảm tứ phía truyền đến, càng lúc càng nhiều hơn.

ɖu͙ƈ hỏa đốt người làm cô mặc kệ tất cả, chìm vào biển tình ɖu͙ƈ với anh, lớn tiếng ɖâʍ đãng kêu to: “Ông xã! Côn thịt của ông xã thật lớn! Lục Lạc thật thoải mái, rất thích bị anh làm, a… Ân… Phải làm đến chết, dùng sức làm chết Lục Lạc, không được! Ông xã, em không được, sắp cao trào.” Vừa dứt lời, một cỗ khoái cảm bao trùm toàn thân cô, mật dịch lập tức tràn ra ngoài, ướt dính lên côn thịt lớn của Ôn Tồn. Côn thịt của anh bắt đầu nhanh chóng ra vào lấp kín nhục huyệt của Tống Lục Lạc, mật dịch tuôn như mưa làm cho Ôn Tồn sung sướиɠ tột cùng: “Tao hóa ɖâʍ đãng, bị tôi làm đến triều xuy, sao còn có thể nhiều nước như vậy, thật muốn làm em đến không thể xuống giường được.”

Cao trào qua đi, toàn thân Tống Lục Lạc vô lực nằm trêи giường, sức lực kêu lên đã không còn, khuôn mặt đỏ bừng. “Đừng… Đừng làm nữa… Em không chịu nổi… Cậu chủ, tha cho em…”

Ôn Tồn nhếch môi cười: “Mới như vậy liền cao trào, tôi còn chưa có bắn, lại thêm một lần nữa, tiểu tao hóa.” Làm gần nửa tiếng đồng hồ, Ôn Tồn mới bắn đầy tϊиɦ ɖϊƈh͙ trắng sữa vào trong tao huyệt của cô.

“Rút ra đi… Cậu chủ.” Tống Lục Lạc cầu xin, tao huyệt hỗn hợp mật dịch cùng tϊиɦ ɖϊƈh͙, căng phình, rất khó chịu.

“Tôi thích cắm em như vậy, nhìn bộ dáng em kẹp chặt côn thịt của tôi.” Hai tay Ôn Tồn xoa nắn nhũ thịt của cô, nhàn nhạt đùa bỡn, sau khi phát tiết, cậu chủ có vẻ lười biếng bất cần đời, thong thả ung dung mà hôn lên môi cô, tham lam ɭϊếʍ mút đầu lưỡi nhỏ của Tống Lục Lạc, nước miếng theo cổ mà chảy xuống, cô bị động để Ôn Tồn hôn môi.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN