Lục Lạc
Chương 7: Tao hóa có phải không thể rời khỏi côn thịt của đàn ông hay không?
Beta: Va
Biệt thự nhà họ Ôn.
Ôn Tồn nắm trong tay nhũ thịt mềm mại của Tống Lục Lạc, đầu иɦũ ɦσα phấn nộn gắng gượng đứng thẳng, anh cúi đầu ɭϊếʍ mút môi cô, đầu lưỡi ở trong miệng càn quấy, chất lỏng trong miệng cô hương vị ngọt ngào, làm Ôn Tồn đắm chìm trong đó.
Tống Lục Lạc anh anh nha nha, thở gấp không ngừng, bắt đầu cùng anh môi lưỡi triền miên, tao huyệt gắt gao hút lấy côn thịt của anh không buông, hạ thể lầy lội không thể tả, côn thịt xanh tím lấp đầy trong nộn huyệt.
“Còn muốn? Cắn chặt như vậy? Vừa mới làm em đã không chịu nổi sao?” Ôn Tồn nhìn cô gái dưới thân, côn thịt ở nộn huyệt hơi chuyển động trêu đùa nói.
“Không có a cậu chủ….Em không được…”
“Không được còn cắn chặt như vậy? Tao huyệt muốn cắn đứt tôi sao? Thả lỏng, bồi tôi ngủ thêm một lúc.”
“Ngô…. Cậu chủ em đã thả lỏng, là côn thịt của cậu chủ quá lớn….bên trong rất trướng…A a không được.”
Trong lúc nói chuyện, mật dịch dưới hạ thể cô lại tràn ra, làm cho côn thịt và giữa bắp đùi đều ướt đẫm, ɖâʍ đãng không chịu nổi.
“Trời a, mới cắm như vậy đã có thể cao trào? Tao huyệt còn phun ra mật dịch, ân? Thoải mái như vậy sao? Một ngày tao huyệt của em không ăn côn thịt có phải liền không chịu nổi? Có phải thích bị đàn ông thao, không thể rời xa côn thịt? Tiểu mẫu cẩu ɖâʍ đãng.”
Tống Lục Lạc không khỏi sửng sốt, tao huyệt bất giác bóp mạnh côn thịt, tầng tầng thịt mềm ôm lấy thân côn thịt, giống như hô hấp, lúc đóng lúc mở.
Thật sự bị Ôn Tồn nói trúng rồi.
Từ khi Tống Lục Lạc biết đến tình ɖu͙ƈ, thì rất thích bị côn thịt lớn thao, chỉ muốn mỗi ngày đều bị côn thịt lớn cắm vào, hương vị ɖu͙ƈ tiên ɖu͙ƈ tử khiến toàn thân mềm nhũn làm cô khó quên được. Cô biết ưu thế của mình, người đàn ông nào mà có thể cưỡng lại được tao huyệt khít chặt của cô, cũng bởi vậy mà thân thể Tống Lục Lạc lại ɖâʍ đãng không chịu được.
Nếu cho rằng Lục Lạc đơn thuần đáng thương, nhẫn nhục chịu đựng thì đã sai rồi.
Lục Lạc.
Cũng không phải đơn giản như vẻ bề ngoài.
Cô, là cô gái có mười phần ɖâʍ đãng.
Chỉ là cô rất thông minh, biết cách dùng sự nhu nhược vô tội để bảo vệ chính mình, khiến cho đàn ông đều ham muốn chinh phục.
Nói cô dối trá cũng được, không biết xấu hổ cũng thế, cô chỉ vâng theo ɖu͙ƈ vọng của chính mình thôi.
Giống như hôm nay.
Hôm nay cậu chủ Ôn Tồn ra lệnh cho Tống Lục Lạc không được mặc nội y, chỉ mặc một chiếc qυầи ɭót chữ T đến trường học, sau đó Ôn Tồn vừa ý với mệnh lệnh độc ác của mình mà nhắm mắt lại.
Tống Lục Lạc hổ thẹn mà làm theo, ngoài mặt ủy khuất đáng thương, khuôn mặt lã chã chực khóc cầu xin cậu chủ không cần đối đãi với cô như vậy, cô thực sự làm không được, nghiễm nhiên hiện ra gương mặt đơn thuần thánh khiết, nhưng mà trong lòng cô lại thích thú, ngẫm lại liền trở nên ướt át.
Nghe thấy thầy giáo giới thiệu học sinh mới vừa chuyển đến, Tống Lục Lạc mặt từ trong sách không có hứng thú ngẩng đầu, ánh mắt như mọi người, người nọ tuấn mỹ tuyệt luân, sắc mặt như được ông trời điêu khắc tinh xảo, ngũ quan rõ ràng, lộ ra cảm giác rất lạnh lùng, đôi mắt đen nhánh thâm thúy, lông mày đậm, mũi cao, đôi môi mỏng, lãnh ngạo cô thanh lại khí thế bức người.
Người đàn ông cao lớn mặc đồng phục như mọi người, bên dưới quần áo lộ rõ đường cong cơ bắp, đùi thon dài, tản ra sự kết hợp giữa mỵ lực và xinh đẹp, Tống Lục Lạc thầm đoán, tuyệt đối là cơ bụng sáu múi, tưởng tượng đến cảnh đó, tao huyệt của cô nhanh chóng ướt át, tao huyệt cuồn cuộn tràn ra mật dịch, bị côn thịt của anh làm nhất định là rất sướиɠ.
Lục lạc cuối thấp đầu, duỗi tay tiến vào quần lôi kéo qυầи ɭót chữ T vướng ở môi âʍ ɦộ, qυầи ɭót chữ T dính đầy ɖâʍ dịch, chảy thật nhiều nước, thật muốn được anh cắm vào a.
Tống Lục Lạc biết, trong lớp chỉ còn lại vị trí bên cạnh cô là còn trống, anh nhất định sẽ ngồi ở đây.
Quần áo dài rộng cọ xát đầu иɦũ ɦσα, đầu иɦũ ɦσα phấn hồng kiều nộn, nhìn thấy người đàn ông bước về phía cô, càng lúc càng gần, Lục Lạc khẩn trương ưởng ngực ra thêm một chút, tuy ngực rất to nhưng vẫn đứng thẳng, nhũ thịt to vừa thèm khát vừa ngứa ngáy, tựa hồ rất muốn có người âu yếm.
Úy Trì Hoạch ngồi xuống bên cạnh cô, Tống Lục Lạc liền ngồi nhích vào trong, giống như Úy Trì Hoạch là mãnh thú sẽ ăn thịt cô. Úy Trì Hoạch quay đầu nhìn chằm chằm cô, những cô gái hoa si mơ ước được đến gần tiếp cận anh còn không được, vậy mà cô gái xấu xí này lại….
Tống Lục Lạc thẳng lưng, bộ dáng đầu иɦũ ɦσα căng lên dưới lớp quần áo lọt vào mắt Úy Trì Hoạch. Nhũ thịt tròn trịa, đầu иɦũ ɦσα lộ ra in trêи quần áo, thật lớn, thật ɖâʍ đãng, ra cửa cũng không mặc nội y.
Tống Lục Lạc chậm rãi khom lưng, biết Úy Trì Hoạch còn đang quan sát mình, cô vươn lưỡi ɭϊếʍ môi, kiều diễm ướt át.
Chuông tan học vang lên, cô nhanh chóng thu thập đồ đạc, bộ dáng muốn chạy trốn khỏi Úy Trì Hoạch, lại bị những học sinh nữ khác hét chói tai rồi va ngã, Lục Lạc nhân cơ hội ngã xuống người Úy Trì Hoạch.
Nhũ thịt to của Tống Lục Lạc, đụng mạnh vào ngực Úy Trì Hoạch, không ngừng cọ xát cơ bắp phía dưới, nhũ hoa càng lúc càng cứng.
Úy Trì Hoạch theo bản năng ôm eo cô, kinh ngạc, eo thật nhỏ, nhũ thịt lớn rất mềm mại.
Côn thịt lớn dưới thân bắt đầu có phản ứng, nhanh chóng cứng lên, đỉnh ở huyệt khẩu làm Tống Lục Lạc khó chịu, cô giả vờ vô ý chạm qua côn thịt của anh, lại lập tức kinh hãi dời tay.
Tống Lục Lạc biết, cá đã tự động mắc câu.
Úy Trì Hoạch đột nhiên đẩy cô ra.
Cô thoát khỏi đám người điên cuồng kia, rồi đi vào WC.
Tống Lục Lạc chỉ cảm thấy tao huyệt ngứa ngáy, bên trong chảy rất nhiều nước, thật khó chịu, qυầи ɭót chữ T dính vào khe hở ở cánh hoa.
Nằm trong dự kiến của Tống Lục Lạc, Úy Trì Hoạch sẽ đi theo cô vào WC nữ.
Thời điểm Úy Trì Hoạch nói muốn làm cô, đáy mắt cô lại nổi lên ý cười.
“Không cần….Thả tôi ra….Cầu anh….”
Tống Lục Lạc điềm đạm đáng yêu cầu xin, tròng mắt đảo quanh, khuôn mặt tuyệt mỹ ở trong mắt của Úy Trì Hoạch, lại giống như đang muốn nói, mau làm tôi a, cắm chết tôi, cắm nát tôi, chà đạp tôi đi!
Úy Trì Hoạch y như trong tưởng tượng của cô, dáng người soái khí, thân thể cường tráng, cơ bắp cuồn cuộn, đặc biệt là cơ ngực cùng cơ bụng, cô thật là muốn ɭϊếʍ thử.
Côn thịt dưới hạ thân kia cũng không tầm thường, gân xanh nổi lên, thật lớn, vừa thô vừa cứng đứng thẳng dậy.
Tống Lục Lạc hoàn toàn khiến cho Úy Trì Hoạch có ham muốn chinh phục, muốn nhất định phải làm cô cho bằng được.
Cô bị anh cắm thở gấp không ngừng, triều xuy không thôi, mật dịch từng đợt phun ra ngoài, toàn thân co rút run rẩy.
Xong việc.
“Chuyện này xem như chưa có gì.”
Nhìn khuôn mặt tuấn mỹ tuyệt luân của Úy Trì Hoạch buồn bã, Tống Lục Lạc lấy cặp sách, chạy nhanh như bay ra khỏi WC.
Tống Lục Lạc bị Úy Trì Hoạch thao toàn thân thoải mái, hai chân vô lực, ra ngoài cổng trường đi đến trạm xe buýt, ai có thể nghĩ đến, một kẻ hèn mọn bình thường, một nữ sinh đại học xấu xí như cô, dưới lớp quần áo cũng không có nổi một chiếc qυầи ɭót.
Úy Trì Hoạch mím chặt môi mỏng, đáy mắt đen thẳm u ám.
Tôi Đã Chọn Em.
Nhưng lúc này Tống Lục Lạc không biết cô đã trêu chọc vào dạng người gì, đang buồn rầu suy nghĩ, làm sao để không bị cậu chủ phát hiện
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!