Lục Lạc
Chương 8: Tự an ủi và nhìn trộm đồ chơi cắm vào nhục huyệt chặt khít
Beta: Va
Biệt thự Úy Trì gia.
Trong núi rừng u tĩnh ánh vào mi mắt là một căn biệt thự phong cách Châu Âu.
Căn phòng tối đen tỏa ra khí chất trang nghiêm, cửa lớn khí phái huy hoàng kim bích, mọi chỗ rẽ ở khung tròn cửa sổ đều khắc đá, những cánh hoa ung dung ẩn hiện, tất cả đều hết sức xa hoa! hoạ tiết tuy dày đặc lại không mất đi khí chất của lớp nền đen, bố cục hài hoà như một dòng nước, đường cong duyên dáng, xa hoa thoải mái.
Trêи chiếc giường cực lớn thuần đen, là một người đàn ông tuấn mỹ, trêи người không một mảnh vải, dáng người tam giác ngược hoàn mỹ nhìn không sót thứ gì, bọt nước do động tình nhỏ giọt trêи sàn nhà, như thống khổ lại tựa sảng kɧօáϊ mà thấp giọng rít gào như mãnh thú. Bàn tay to cầm lấy cự long to lớn thô dài của chính mình, nhanh chóng dùng tay an ủi, gân xanh trêи côn thịt nổi lên, côn thịt thô to đứng thẳng, giống như dâng trào kêu gào muốn phát tiết.
“A…Lục Lạc, thao chết em, thao chết em! Em làm tôi khổ sở nhớ nhung! Muốn thao hư tao bức.” Người đàn ông thống khổ kêu to tên cô gái.
Người đàn ông gầm nhẹ ra tiếng, bàn tay loát động trêи dưới nhanh chóng run rẩy, tưởng tượng đến nhục huyệt vừa ấm vừa mềm lại chật hẹp của cô, gắt gao cắn ʍút̼ côn thịt của anh, côn thịt hung hăn lắp đầy nhục huyệt của cô, cự long thô to điên cuồng run rẩy, hung hăng làm, tiểu huyệt cắn ʍút̼ côn thịt của anh đến hồn xiêu phách tán.
“A a a, tới rồi, bắn cho em! Đều bắn cho em! Bắn cho em tất cả tao hóa…A a a.”
Người đàn ông gầm nhẹ một tiếng, côn thịt run lên, tϊиɦ ɖϊƈh͙ dâng lên bắn ra ngoài, lần này bắn ra thật nhiều tϊиɦ ɖϊƈh͙.
Sau khi người đàn ông tự an ủi ɖu͙ƈ vọng, anh mở đôi mắt hẹp dài ra, chui vào chăn mỏng, dùng tay che khuất hai mắt của mình, trong mắt dâng lên sự cô đơn.
Thật nhớ cô ấy.
Từ lần cưỡng gian Tống Lục Lạc về sau, đã qua năm ngày, Tống Lục Lạc như là bốc hơi khỏi nhân gian, cô không hề đến trường. Thủ hạ phế vật của anh cư nhiên không tra ra bất cứ tin tức gì của Tống Lục Lạc, ngay cả KO cũng không tìm ra dấu vết gì cả, chẳng lẽ có người cố ý phong tỏa tin tức? Người đàn ông rơi vào trầm tư, con ngươi lạnh băng càng lúc càng ảm đạm.
Cự vật phía dưới lại ác độc mà bắt đầu cứng lên, trong đầu người đàn ông không ngừng hiện lên thân thể trần trụi của Tống Lục Lạc trong WC, bộ dáng côn thịt của anh nhiều lần thâm nhập nhục huyệt của cô, đắm chìm đến mất hồn, côn thịt ở trong tiểu huyệt, được u huyệt quấn từng vòng xung quanh, bộ dáng nhũ thịt ɖâʍ đãng của cô bị bàn tay to của anh túm lấy rồi đánh đến sưng đỏ, cô gái nhỏ bé, ngồi trêи ƈôи ȶɦịt của anh, bị anh ôm trong lòng ngực, bị anh điên cuồng đâm vào, côn thịt ở trong tao huyệt không ngừng càn quấy, khuôn mặt Tống Lục Lạc đỏ ửng kêu to xin tha, bộ dáng giống như muốn anh làm chết cô.
“A, lại cứng.”
Người đàn ông cúi đầu nhìn em trai của mình, bàn tay to kéo chăn mỏng ra, đứng dậy đi vào phòng tắm, quyết định tắm nước lạnh, phải làm tiêu tan hết ɖu͙ƈ vọng không ngừng dâng trào trong cơ thể.
Chỉ cần vừa nhớ tới cô, phía dưới của anh liền phát đau. Anh rất nhớ cô, nhớ tới bộ dáng cô ɖâʍ đãng rêи rỉ, thật nhớ tao huyệt chật hẹp của cô, rất muốn lập tức làm chết cô, toàn thân trêи dưới nơi nào cũng nhớ cô, anh giống như sắp phát điên rồi, ngày hôm qua anh lại mơ thấy chính mình điên cuồng làm cô ở trong phòng học đến mộng tinh, lúc ấy cô tự nắm lấy nhũ thịt, đưa tới miệng anh.
“Cậu chủ, vẫn không có bất cứ tin tức gì.”
KO cúi đầu cung kính nói, không dám thở mạnh, trêи trán xuất hiện một tầng mồ hôi mỏng.
“Phế vật! Làm cái gì để mà ăn! Tiếp tục điều tra, cho dù phải vận dụng tất cả quan hệ, cũng phải tra ra cho tôi!!”
“Vâng, Cậu chủ! Đối phương tựa hồ dùng thế lực của mình phong tỏa tất cả tin tức, việc điều tra của chúng ta rất khó khăn.”
“Dù là một chút dấu vết để lại cũng phải điều tra tỉ mỉ cho tôi, tra không ra tôi sẽ hỏi tội anh, nghe rõ chưa?”
Úy Trì Hoạch đáy mắt hiện lên tia âm ngoan.
“Vâng! Tôi xin phép đi trước.”
Biệt thự nhà họ Ôn.
Đã năm ngày Tống Lục Lạc không đến trường, bị cậu chủ nhốt ở trong phòng.
Tống Lục Lạc biết cầu xin cũng vô dụng, lần này cậu chủ thật sự tức giận, hơn nữa còn rất nghiêm trọng. Mấy ngày nay dường như cậu chủ Ôn Tồn rất bận, đi sớm về khuya. Chỉ cần cô nhắc tới sự việc muốn đến trường đi học, cậu chủ lại quay đầu bỏ đi.
“A….Không được….Mình phải nghĩ cách….Không thì sẽ bị cái dương cụ này cắm chết mất.” Tống Lục Lạc nghĩ thầm.
Lúc này tay chân Tống Lục Lạc bị dây thừng trói trêи giường lớn, nhục huyệt bị một cây côn thịt giả cắm vào, dương cụ ra vào tao huyệt, phát ra thanh âm ong ong. Tống Lục Lạc sung sướиɠ co rút từng đợt, kϊƈɦ cỡ dương cụ này là size lớn nhất, tắc đến căng tao huyệt của cô, Tống Lục Lạc đã cao trào không bao nhiêu lần. Dương cụ lại không biết mệt mỏi vẫn hoạt động được vài tiếng đồng hồ rồi, hết lần này đến lần khác, ɖâʍ thủy từ nhục huyệt róc rách chảy xuống, khô rồi lại ướt, ướt rồi lại khô. Thân thể trắng nõn trêи giường lớn rêи rỉ từng tiếng đứt quãng, rất đáng thương.
“Cái tôi muốn là côn thịt thật sự, không phải cái này a.”
Tống Lục Lạc khóc không ra nước mắt, câu dẫn đàn ông một lần lại phải trả giá đắt như vậy, vừa mất người lại thiệt thân.
Từ sau ngày đó cậu chủ dùng sức làm cô, đến giờ cũng không có chạm vào cô nữa. Mỗi ngày đều trói cô trêи giường, không cho cô mặc quần áo, thân thể trần trụi, dùng dương cụ giả lạnh băng cắm vào thân thể cô, cắm vào mấy tiếng liền, tao huyệt cũng sắp bị cắm đến hư. Ngoại trừ cơm một ngày ba bữa, thời gian còn lại cô đều phải vượt qua ở trêи giường. Câu dẫn cậu chủ thế nào cũng vô dụng, cho dù côn thịt dưới hạ thân rõ ràng bị Tống Lục Lạc dụ hoặc đến không chịu được nữa, anh vẫn không chạm vào cô.
Nhìn Tống Lục Lạc trầm luân trong ɖu͙ƈ vọng, anh liền quay đầu đi, không có chút tình người gì, loại người gì vậy a.
Văn phòng tổng tài tập đoàn Ôn Nhiệt.
Một người đàn ông cao lớn tuấn dật ngồi trước bàn làm việc, mặc đồ tây mang giày da, đôi mắt đen tỉ mỉ nhìn chằm chằm máy tính, không bỏ qua một hình ảnh nào trong đó. Chỉ thấy trong máy tính, một cô gái kiều diễm mỹ lệ, eo nhỏ ngực to, tứ chi bị trói chặt trêи giường lớn, cặp nhũ trắng nõn như sữa đong đưa, hạ thể phun ra nuốt vào dương cụ lớn, tao huyệt đã sớm muốn hư, ướt át vô cùng, ɖâʍ thủy chảy ròng, trêи giường ướt một mảng lớn. Ánh mắt cô gái mê ly tan rã, trong miệng không ngừng rêи rỉ:
“A…Nga…A…Thật sướиɠ….Không được….Sâu quá….A a..”
Nhìn vẻ mặt điềm đạm đáng yêu kiều mị, người đàn ông mặt vô biểu tình, gương mặt càng lúc càng lạnh, giống như tất cả đều không ảnh hưởng đến anh.
Chỉ là hạ thân dưới quần tây lại đứng thẳng như một liều trại nhỏ bán đứng anh, trướng đau khó chịu làm anh siết chặt yết hầu.
“Thật là ɖâʍ đãng, chỉ sợ đàn ông đều muốn dính lên em, không, bất luận người đàn ông nào nhìn thấy tình cảnh này, đều sẽ trở nên điên cuồng.”
Tống Lục Lạc chỉ là bị dương cụ giả thọc vào rút ra đã trở nên thiên kiều bá mị như vậy, trong lúc đó cô tiết ra rất nhiều ɖâʍ thủy, cao trào liên tục.
Đây là trừng phạt cô hay là đang trừng phạt chính anh?
Mỗi ngày cắm vào cô dương cụ dựa theo kϊƈɦ cỡ côn thịt của anh mà làm ra, nỗ lực liều mạng khắc chế bản thân, dù côn thịt cương cứng thật lớn vẫn không làm cô, muốn trừng phạt vì cô đã không nhịn được mà đi câu dẫn người khác, kết cục của việc phản bội anh, nhưng giống như anh đang tự trừng phạt chính mình hơn.
Cô thống khổ nói “thật khó chịu, cậu chủ cắm chết tôi”, thời điểm cô câu dẫn anh, lúc ấy chính anh cũng chịu đựng thống khổ mà.
Căn phòng của cô bốn phương tám hướng đều trang bị máy theo dõi, mỗi khi anh có thời gian rảnh nhiều một chút, anh đều mở máy theo dõi ra lẳng lặng mê muội mà nhìn cô, để chính mình nhìn cô sung sướиɠ kɧօáϊ lạc.
Người đàn ông đóng máy tính lại, dựa vào sô pha hít sâu một chút, trong đầu đều là hình ảnh của cô.
Va: Xin lỗi các bạn vì đã đăng trễ 1 ngày >
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!