lười nghĩ tên truyện - Mạn Nhi Nhà Ta Là Tu Sĩ A
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
128


lười nghĩ tên truyện


Mạn Nhi Nhà Ta Là Tu Sĩ A



Trường sở dĩ đến nơi đây bởi vì tin tức về Mây do Lâm Bình Chi cung cấp. Lâm Bình Chi là thiếu chủ của Lâm gia, nhưng hắn là một đứa con hoang do Lâm lão gia chủ phịch em nô lệ vô tình có thai, mẹ con Lâm Bình Chi bị đối xử tệ hại, bọn chúng không dám làm gì bình chi nhưng lại không kiêng dè gì cưỡng bức làm nhục mẹ hắn đến chết. Lâm Bình Chi mang theo một mối hận suốt đời không nguôi. Nhưng hắn bị chèn ép nhiều bề dù sao Lâm gia cũng là, một trong 12 nhà mạnh nhất trong việc huấn luyện giác đấu sư của thành phố giác đấu.

Rồi từ ngày hắn được Trường đưa cho tấm lệnh bài, hắn liền dùng mọi cách dụ dỗ người khác nhỏ máu lên tấm thẻ, đến nay ⅓ Lâm gia đã thuộc kiểm soát của hắn. Lâm lão đầu cũng bắt đầu chú ý Lâm Bình Chi nhiều hơn và nếu Lâm Bình Chi muốn có tư cách tranh đoạt gia chủ thì phải thắng lợi trong game sinh tồn sắp tới nên hắn thông tri Trường và cũng báo với Trường rằng hắn đã tìm ra Mây đã từng xuất hiện ở thành phố này.

Trường đên đối diện rừng núi đá khổng lồ, dựa theo chỉ dẫn của Bình Chi hắn đã tìm được trận pháp dịch chuyển ẩn giấu . Hắn dựa theo hướng dẫn khởi động pháp trận, một luồng ánh sáng xanh nuốt lấy hắn, trong nháy mắt hắn đã xuất hiện ở quảng trường thành phố, đó là một vách đá như toà tháp chọc trời. người ta dùng trận pháp trọng lực để họ có thể di chuyển tự do trên vách đá, những cửa hàng , nhà ở công trình xây dựng được họ đục đá ra để xây dựng, cái gì cũng có, shop thời trang, vũ khí , đồ gia dụng, tiệm linh thảo, lầu xanh, bia ôm, bar, … chỉ có những thứ hắn chưa thấy chứ ko có gì ko có , người ở đây đông nghẹt . Trường cũng là lần đầu thấy được công trình hùng vĩ đến vậy.

Trường và cô bé 11 tuổi bên cạnh còn đang ngơ ngác trước vẻ hùng vĩ nơi đây thì có ba kẻ từ đằng xa tiến lại chính là Bình Chi và hai thuộc hạ của hắn.

Nguyễn Oanh cô nương mời, chỗ này không tiện nói chuyện. _ Bình Chi nói xong liền đi trước dẫn đường.

Trường đi theo Bình Chi đến một tửu điếm đã được Bình Chi bao cả quán. Đến nơi hắn mời Trường ngồi trên ghế còn hắn quỳ rạp xuống đất khấu đầu, hai tên kia cũng quỳ theo.

_ Bình Chi biết tội mong chủ nhân lượng thứ.

Trường nâng dùng ngón tay mềm mại nâng cằm hắn dậy, nhìn thấy gương mặt Trường khiến Bình Chi say đắm.

_ Bình Chi đệ không có lỗi gì hết, lúc nãy ở ngoài đường đệ cư xử rất đúng. Nếu đệ là kẻ không biết cư xử ta đã không giao cho đệ tấm lệnh bài đấy.

_ cảm ơn tỷ đã ban cho đệ cơ hội có thể trả thù cho mẹ.

_ ta hiểu nhưng Bình chi à, để kế thừa vị trí gia chủ vấn đề của đệ còn nhiều lắm .

_ đệ hiểu niềm tin cha dành cho đệ vẫn chưa bằng đại ca và nhị ca nên đệ mong lần này nhờ tỷ giúp đệ chiến thắng game lần này , chỉ khi trong tay ta có một champion thì cha mới tin tưởng cho ta cơ hội tranh cùng đại ca nhị ca. Nếu ko nắm chắc cơ hội này đến lúc đại ca nhị ca lên làm gia chủ cũng là ngày chết của ta.

_ Bình Chi đệ sai lầm nhiều lắm, lý do khiến đệ rơi vào hoàn cảnh này là do bản thân thực lực đệ không đủ. dù đề huấn luyện giác đấu giỏi thì cũng chỉ đc tin tưởng giao phó úp mặt vào trường huấn luyện thôi.

_ nhị ca đệ tu vi đã trúc cơ đại viên mãn . Nếu ta đoán không nhầm, chỉ cần hắn đột phá kim đan, thì chức gia chủ liền cầm chắc trong tay hắn còn tiểu tiết còn lại thiệt sự quan trọng vậy sao.

_ Oanh tỷ, ta phải làm sao. tư chất ta yếu kém như vậy.

Trường ném cuốn sách xuống dưới đất _ Ngươi dám đánh đổi những gì Bình Chi. Ngươi nói xem.

Bình Chi tay run run cầm quyển sách lên lật trang đầu tiên liền toàn thân run rẩy làm rớt quyển sách.

Trường tay ôm trán cười một cách man rợ , tựa người ra phía sau nhìn tên Bình Chi này đang dãy dụa. Cô bé đi bên cạnh lại vừa đâm hụt một phát và bị Trường sút bay dính tường mồm đầy máu.

cô lết lại chỗ Bình Chi cầm quyển sách lên mở trang đầu tiên lên.

Cô bé cười còn man rợ hơn cả Trường lấy quyển sách đập liên tục vào mặt Bình chi. _ nãy không phải nói quyết tâm báo thù cao ngất trời . Giờ bị sao thế, không phải chỉ là tự cung thôi sao.

Bình Chi dựt lại quyển sách sắc mặt tối sầm.

Trường lại sút cô bé kia bay dính đầu lên trần nhà, trên trần nhà vẫn còn tiếng cười man rợ đó. _Câm Miệng đi Mạn nhi.

Trường nhìn xuống Bình Chi _ ta cho ngươi quyền lựa chọn, tu luyện công pháp này hay chết dưới tay kẻ thù do ngươi quyết định. còn chuyện giác đấu ta sẽ lo giùm ngươi.

Nói xong nàng kéo cô bé Mạn nhi đang treo trên trần nhà xuống kéo đi để lại Bình Chi đau khổ. Đêm đó có một chú chim nhỏ bị cắt tiết ahihi.

Sáng hôm sau Trường mặc một bộ hắc y dẫn Mạn nhi đến trường học giác đấu. Mỗi bước đi của hắn đều kèm theo uy áp nặng nề khiến những gia hoả ở Lâm gia mồ hôi chảy ròng ròng, gia chủ cũng chưa mang đến cho chúng cảm giác áp bách đến vậy.

Nàng nhẹ nhàng mở miệng _ tiểu nữ xin ra mắt các vị.

Mấy lão gia hoả nghe hai chữ tiểu nữ này mà tựa thái sơn đập vào mặt run rẩy _ không giám, tiền bối là người do thiếu gia giới thiệu là khách quý của Lâm gia, mọi sự nhờ vào ngài.

Hắn bước đến trước lão gia hoả dẫn đường. _ người xem, tên này là A Ngu , sức khoẻ cường tráng, một mình hắn có thể 5 người.

Hắn nhìn tên cơ bắp lắc đầu.

_ đây là A tử, một chiến đấu sư với khả năng xài song kiếm.

Hắn nhìn A Tử vẫn lắc đầu, đi một vòng quanh lều trại hắn mới nói _ ta không thấy chỗ ông có người nào đạt chuẩn cả, để Mạn nhi đi vậy.

Lão gia hoả nhìn cô bé gầy gò yếu đuối bên cạnh hỏi _ là con bé này sao, nó còn chưa đạt cấp luyện khí hậu kỳ nữa.

Trường nhìn Mạn nhi một lần rồi gật đầu xác định _ đúng vậy, ta thấy Mạn nhi lag thích hợp nhất, mình cô bé có thể giết toàn bộ đám yếu nhớt đấy.

Lão Gia hoả cảm thấy nội tâm bị đả kích nghiêm trọng, đầu óc mụ mị và tức giận _ ta nể mặt ngài là khách nhưng ngài hơi coi thường chúng tôi rồi đó.

Trường vẻ mặt thản nhiên _ không hề, những người ở đây quả thực rất mạnh nhưng không phải là đối thủ của nàng, nàng rất mạnh. Không tin ngươi cứ để nàng lại mà quan sát, đến lúc ngươi sẽ biết giá trị của nàng.

Mạn nhi vô hại trong mắt lão gia hoả bị Trường tâng bốc lên khiến hắn không thôi hoài nghi. _ cô bé này thuộc class nào.

Trường ngẫm một hồi thì trả lời _ à ta cũng chưa biết. Mạn nhi em là class gì á .

Mạn nhi mỉm cười _ tu sĩ .

Lão gia hoả trợn mắt _ là một support sao.

Trường nhìn Mạn nhi rồi đưa một vật cho nàng cười _ có tu sĩ nào như ngươi sao Mạn nhi. thú vị. Tặng ngươi cái này khi nguy cấp lấy máu nhỏ vào, có lẽ cứu được ngươi một mạng, nếu ngươi chiến thắng ở giải đấu ta sẽ thâu nhận ngưoi làm thuộc hạ.

Trường kéo lão gia hoả đi trong khi Mạn nhi sung sướng mân mê vật mà hắn tặng.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN