lười nghĩ tên truyện - Lâm Lão Gia Chủ Bình Tĩnh A
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
119


lười nghĩ tên truyện


Lâm Lão Gia Chủ Bình Tĩnh A



Ở đại điện Lâm Gia, Lâm lão gia chủ Lâm Chấn Phong tức giận đập mạnh vào chiếc bàn làm bằng ngọc thạch dùng để tiếp khách khiến chiếc bàn bị gãy đôi. Đám lão gia hoả phía dưới xanh mặt cúi đầu không dám ho he một tiếng động.

_ Người đâu gọi Lâm Bình Chi tới cho ta.

Một trưởng lão quỳ xuống lên tiếng _ thưa lão gia chủ, Lâm công tử đang bế quan .

Hay cho hắn, bế quan thật đúng lúc. _ lão gia chủ gầm lên giận dữ.

Xin lão gia chủ nhìn thủy tinh cầu ghi chép này rồi sẽ hiểu, theo lão thì đây cũng không phải là chuyện xấu , đây cũng là cơ hội của chúng ta _ một trong những trưởng lão lên tiếng

Lâm Chấn Phong trợn mắt sát khí toả ra cả căn phòng _ Cái này mà không phải chuyện xấu, đây là hủy cơ nghiệp Lâm Gia, ngươi nói không phải chuyện xấu chỗ nào.

Hắn một cước sút lão gia hoả vừa lên tiếng bay dính vào vách tường, cú sút của một kim đan đại viên mãn không phải chuyện đùa , hừ lạnh cầm thủy tinh cầu .

Trên thủy tinh cầu là hình ảnh của Mạn nhi yếu ớt , nàng đang chữa thương cho A Ngu, chăm sóc cho A Ngu một cách nhiệt tình như một bác sĩ tận tâm hay là một người yêu. A Ngu nhận được sự chăm sóc từ cô liền vui vẻ, hạnh phúc, nhưng a ngày một yếu đi , rồi đến một ngày a không còn sức lực nào nữa rồi ra đi. Mạn nhi ở bên cạnh A Ngu khóc nức nở đòi tự sát theo hắn, mọi người trong trường giác đấu thương tâm, cản nàng lại. Xem đến đây mắt Lâm Chấn Phong có chút giật giật nhìn lão gia hoả đồng ý cho Mạn Nhi vào trường huấn luyện nắm cổ nhấc lên _ mẹ người không phải bảo nó là tu sĩ sao giờ lại là bác sĩ, mi khai man với ta lừa dối ta à. Ngươi có biết cuộc đời Lâm Chấn Phong ta chưa có kẻ nào qua mặt được ta chưa.

Khoan đã gia chủ, nàng ta quả thật là một tu sĩ _ Trưởng lão đưa thủy tinh cầu khác lên tiếng biện minh.

Lâm Chấn Phong ném Trưởng lão ở trên tay hắn đi cầm thủy tinh cầu tiếp theo lên coi . Đó là một cảnh vào ban đêm. Lúc này chỉ có nàng và A Tử . Hắn đến chất vấn nàng vì cái chết của A Ngu _ A Ngu bị trọng thương là bởi vì ta nhưng ta hiểu rõ vết thương đó không thể là vết thương chí mạng, ta thấy A Ngu mỗi ngày một tiều tụy, càng ngày càng yếu đi. ta không phải ta làm, ta không giết A Ngu .

Mạn nhi cười man rợ khinh bỉ _ ngươi giết A Ngu xong rồi không nhận trách nhiệm à .

A Tử trợn mắt lên và dùng tay bóp cổ Mạn Nhi _ Ta không có giết hắn , ta không giết hắn.

Đúng lúc này một đường ánh đao lấp loé sáng lên từ cổ tay Mạn Nhi nhắm trúng cổ họng hắn . Máu tươi phun ra như suối, Mạn nhi la hét cầu cứu. Khi mọi người chạy lại thấy Mạn nhi quần áo rách tươm, để lộ da thịt trắng nõn nà khiêu gợi, cùng chiếc cổ mỏng manh bị hai bàn tay A tử bóp . Chỉ cần như vậy mọi người đã hiểu ra mọi chuyện . A Tử cũng thích Mạn nhi nhưng Mạn Nhi thích A Ngu , nên A Tử giết A Ngu xong rồi định cưỡng dâm Mạn Nhi rồi cuối cùng bị Mạn Nhi ngộ sát.

Lâm Chấn Phong xem đến đây thì lập tức choáng váng thủy tinh cầu từ trên tay rơi xuống vỡ nát nhìn các trưởng lão _ Giải thích giùm đi , đm nó hack não quá. Một con nhóc tu sĩ hay bác sĩ tu vi luyện khí Trung kỳ dùng một con dao con cắt cổ luyện khí đại viên mãn trong một nhát, đường dao lại ngọt như vậy , ta không nghĩ được gì.

Một Trưởng lão lên tiếng _ nhờ tiên tri thuật ta đã nhìn ra mánh khoé : nàng không phải luyện khí trung kỳ, nàng là luyện khí hậu kỳ viên mãn chuẩn bị tấn cấp luyện khí đỉnh phong. Sở dĩ tu vi nàng ta không ai nhìn ra được là bởi vì công pháp trên người nàng bắt nàng phải chịu bị yểm không dưới 10 kỹ năng debuff, gồm giảm tu vi , chân khí, tốc độ, sức mạnh , phòng thủ, tấn công, sinh mệnh, đề kháng , phản ứng, phán đoán ,….vvvv…..vv. cho nên cái chúng ta nhìn thấy là bản thân nàng khi bị debuff vậy khi nàng hủy debuff thì chuyện gì sẽ xảy ra, đó chính là sức mạnh của nàng đột nhiên biến lớn với lại lúc đó bản thân A tử cũng đã bị yểm debuff mà hắn không hay biết do sock tinh thần và cộng thêm debuff giảm khả năng suy nghĩ , phản ứng, phán đoán nên đã mắc mưu và bị nàng ta cắt cổ.

Trưởng lão cầm thủy tinh cầu còn lại run rẩy _ gia chủ có lẽ không nên coi , cái này quả thực là có chút tanh.

Lâm Chấn Phong giật thủy tinh cầu nhẹ giọng _ Ta biết rồi, các ngươi lui ra ngoài đi, khi nào Bình Chi xuất quan kêu nó đem người đó đến gặp ta. Ta muốn xem vị thần thánh phương nào mà có thể huấn luyện ra được cái thể loại như vậy.

Vâng thưa gia chủ _ Đám lão gia hoả đồng thanh sau đó chậm rãi lui ra ngoài để lại mình Lâm Chấn Phong ở đại điện.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN