lười nghĩ tên truyện - Mừng Em Về, Em Giỏi Lắm Mạn Nhi Của Ta
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
93


lười nghĩ tên truyện


Mừng Em Về, Em Giỏi Lắm Mạn Nhi Của Ta



Lâm Chấn Phong mở nốt thủy tinh cầu còn lại xem , khung cảnh nơi đó là một phòng kín, rất rất nhiều người tập trung nơi đó, đứng trên cao chính là Mạn Nhi của chúng ta , nàng dùng một ánh mắt cao cao tại thượng nhin xuống lớn tiếng _ trong thức ăn của các ngươi đã bị ta bỏ độc , hahahahaha. Trong 4 tiếng nữa tất cả đều sẽ bị nổ banh chành bụng mà chết, lựa chọn duy nhất của các ngươi là trung thành với ta , trở thành thuộc hạ của ta. các ngươi hãy giết lẫn nhau đi, 10 người còn sống sẽ trở thành thuộc hạ của ta.

Đám đông xôn xao bàn tán bất chợt có người lên tiếng _ Mạn nhi hôm nay em bị sao vậy, em đang đùa cho mọi người vui đúng không.

Lời vừa dứt , từ cổ tay Mạn nhi bắn ra một con dao màu trắng bạc, trên chuôi dao gắn một sợi xích nhỏ cũng màu bạc. dao của Mạn nhi đi rất nhanh, người vừa lên tiếng tu vi mới đạt luyện khí trung kỳ , liền bị dao của nàng xuyên qua yết hầu, Mạn Nhi thu dao về máu phun tung toé khắp nơi tràn ngập sự kình hoàng hoảng hốt . Mạn nhi cười tà _ ta nói thật đấy , 4 tiếng nữa mà căn phòng còn hơn 10 người thì các người chết hết.

Dưới đám đông bắt đầu hoảng loạn nhưng vẫn chưa có động tĩnh gì. Bật chợt có hai người nhảy lên đứng trước mặt Mạn Nhi. _ chúng ta là anh em họ Vương, mọi người đừng làm theo lời cô ta. Cô đùa đủ chưa. Bây giờ đưa chúng ta thuốc giải không thì chúng ta lấy máu thịt cô làm thuốc giải.

Mạn nhi lấy tay che miệng cười tủm tỉm nói với giọng câu hồn tà mị _ Hai vị đại ca muốn ăn Mạn nhi sao, Mạn nhi mới lần đầu, hai vị đại ca nhẹ tay thôi nha.

Con nha đầu thối mới đột phá luyện khí hậu kỳ tính làm loạn ở trường giác đấu của Lâm gia, hãm hại A Ngu và A Tử đại ca,bây giờ còn muốn chúng ta tự giết nhau, ngươi chịu chết đi. _ huynh đệ họ Vương một người cầm khiên bự một người cầm đại đao, một siêu công, một siêu thủ . khí thế luyện khí đỉnh phong dâng lên trấn áp Mạn nhi liên tục lui lại phía sau đụng vào vách tường.

Mạn nhi một tay đưa lên miệng mút , một tay chà phía dưới háng giữa hai chân nàng người hơi khom khom, hai đầu gối khép lại, chân ngứa chà chà kiểu như con đĩ đang hết sức nứng lozz. _ a…a…a..a.a..a Hai vị đại ca nhớ nhẹ nhàng với Mạn Nhi thôi nha.

Huynh đệ họ Vương mặt mũi tối sầm, nếu trong trường hợp khác hai người có thể đã động dục vọng mà lao vào làm thịt em này , nhưng hôm nay chứng kiến bộ dạng của con đĩ điên khùng này thì chúng không còn nữa. Thay vào đó là sự tức giận và sát khí cùng cực.

Họ Vương cầm đao lao vào bổ Mạn Nhi , lực đạo khủng bố khiến cho tường bị nứt ngang dọc.

ả trốn được rồi, bên phải đại ca _ họ vương cầm khiên lên tiếng.

Nhưng lúc này , cả hội trường như tối sầm lại . Lúc này đâu còn một cô gái yếu ớt xinh đẹp tên Mạn Nhi. những gì họ nhìn thấy bây giờ là một con quỷ khát máu đội lốt bé gái đang khát máu cùng cực, cả hội trường những giác đấu sư của Lâm gia mặt mày tối sầm, cúi gặm mặt xuống không giám nhìn lên. Hai anh em họ Vương càng thảm, họ ở ngay sát bên con quỷ ấy, cái thứ mà họ gánh chịu không chỉ là sát khí mà là tử vong khí. Nếu lúc này ai có thể nhìn họ có thể thấy hình dạng vũ khí của nàng không phải là con dao như họ vẫn nghĩ mà là thập tự giá . hai cổ tay của nàng mỗi bên một chiếc thập tự giá có gắn dây xích . thập tự giá lúc này được nàng điều khiển bằng chân khí linh hoạt như hai con độc xà quấn vào cổ của hai huynh đệ họ vương. Nàng treo hai huynh đệ họ lên trần nhà và nói _ thưa quý vị, trò chơi xin được phép bắt đầu. _ cùng lúc đầu của anh em họ vương bị bóp nát , khắp nơi mưa máu, hai cái xác bự từ trên trần nhà rơi xuống.

lúc này ở đâu đó vang lên bài opera của tuyệt vọng , đau đớn . kèm theo là tiếng la hét , tiếng chặt thịt người , tiếng cười thoả mãn dục vọng sát nhân. Có lẽ mỗi người chúng ta đều có, chỉ là che dấu quá tốt mà thôi thì lúc này bọn họ được thoả mãn, họ được thoả mãn dục vọng đó của mình. mười người còn sống quỳ trước nàng . con quỷ ấy , quỳ vì khuất phục, quỳ vì ham muốn được sống. Nhưng có vẻ con quỷ ấy ánh mắt lại trống rỗng và hờ hững. _ thật là chán quá đi, không chơi với các ngươi nữa .

Hai sợi xích gắn thánh giá của nàng quấn quanh mười tên còn lại. Họ cảm nhận sự lạnh băng của sợi xích cùng tiếng tử thần vẫy gọi. _ chúng tôi trung thành với người mà xin người cho chúng tôi sống.

Nàng ngáp dài _ nhưng ta chán rồi, ta muốn về với chủ nhân cơ, chơi với các ngươi thật sự quá chán. À mà nhân tiện nói luôn , thật ra thì ta méo phải bác sĩ mẹ gì hết, ta là tu sĩ a, sở dĩ các ngươi cảm thấy trúng độc là do debuff của ta a. lũ các ngươi đúng lag ngu hết thuốc chữa . Ngươi là tên vừa giết vợ mình đúng không. à còn ngươi vừa giết cha mình đúng ko, còn ngươi mới giết em gái mình nè. hhahahahaha

Nàng cất tiếng cười man rợ rồi từ từ bước ra căn phòng trong khi những sợi xích đang xiết chặt để lại đằng sau là những tiếng cầu xin tuyệt vọng cho đến khi lặng thinh. Sợi xích của nàng rất kỳ lạ, nó hoàn toàn không dính chút máu nào chụt tọt lại vào cổ tay nàng nằm nghiêm chỉnh.

nàng mở cửa đi ra khỏi căn phòng kín đó tiến về nơi có hắn , có nụ cười của hắn, rời xa một thời gian nàng mới cảm thấy cuộc sống nàng thiếu hắn thật sự quá vô vị rồi.

_ Mừng Mạn nhi về, em giỏi lắm Mạn nhi của ta

Lâm lão gia chủ một đời chưa từng nhìn thấy một màn huyết tinh như vậy , mà nó lại là trên người một nha đầu khoảng 12 tuổi . Hắn cười thầm _ Năm nay chúng ta có thể trả được món nợ năm xưa với Khang gia rồi vợ yêu dấu của ta. chúng ta có thể trả món nợ với bọn chúng rồi. Khang Thừa, Năm nay để xem ngươi có còn cười được nữa không . ahhhahahahahahahaha.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN