Ly Sầu Hận - Chương 4
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
94


Ly Sầu Hận


Chương 4



“Gì…..!!! Đầu óc Ly Ca Tiếu không phải là có vấn đề chứ, khiến bọn ta trở thành hai con chuột trốn chạy cả ngày, còn hắn thì tốt lắm, một mình một mạng đưa người dâng tới tận cửa, đầu óc hắn có bệnh hay không, thật là hồ đồ” Vất vả lắm mới tiếp nhận được tin tức Tiểu Mai đưa tới, lại không ngờ rằng tin tức nhận được chính là Ly Ca Tiếu mang bọn họ cải trang xâm nhập vào Mã phủ, Sài Hồ thật sự là tiêu hóa không nổi, tức giận một chưởng đánh lên mặt bàn.

“Chuyện này, kế hoạch của ca ca rốt cuộc là như thế nào ta cũng không rõ ràng, nhưng trước mắt ba người chúng ta ở trong phủ đều an toàn, ta còn có thể mượn cớ đi bốc thuốc cho ca ca để ra ngoài liên lạc với các ngươi….” Tiểu Mai cũng không biết nói gì cho phải.

“Ly Ca Tiếu bị thương? Có nặng lắm không?, Tiểu Mai, ngươi thay hắn bốc thuốc gì……” Tam Nương vừa nghe tới bốc thuốc, trong lòng không khỏi lo lắng, quen biết người này lâu như vậy, làm gì có chuyện hắn chịu ngoan ngoãn uống thuốc, nhiều lần đều là lấy rượu coi như linh đan diệu dược mà chữa trị.

“Cái này….. phì, ta không nhịn được…….ha ha…….ha ha” Tiểu Mai nắm gói thuốc đang ở trước mặt bọn họ di đi di lại…. sau đó ôm bụng cười to.

“Rốt cuộc là cái gì đây…..An……là gì?” Đoạt lấy thuốc trên tay Tiểu Mai, Sài Hồ nghẹo đầu nhìn một chút, chỉ nhận biết được một mặt chữ an.

“Cho ta nhìn một chút……” Tam Nương nắm lấy gói thuốc, gương mặt vốn đang lo lắng bỗng trở nên biến sắc, chỉ cảm thấy ủy khuất.

“Hắn làm cho Mã Tiểu thư nhà người ta lớn bụng ra như thế này……..khó trách lại đi vào Mã phủ, hắn thật vô sỉ…….” giận đến mức đem gói thuốc quăng lên bàn.

“Tam Nương, tỷ đừng sinh khí…..đừng tức giận mà……Mã gia làm gì có tiểu thư nào…….để ta thay ca ca giải thích……tỷ đừng có hiểu lầm ca ca ta”.

“……………..” Bách biến thiên diện Hạ Tiểu Mai, một bên nói một bên linh hoạt diễn tả, khiến miệng Sài Hồ cũng mở rộng ra.

“Lão Ly cùng ngươi là giả trang nữ nhân lừa gạt mà đi vào………cái này, đầu óc các ngươi đều hư giống nhau rồi sao, với thân hình của lão ly, có thể giống như nữ nhân ư……ôi mẹ ơi” thật sự là không nghĩ ra được.

“Thật sự cũng không quá khó tưởng tượng, vóc dáng ca ca so với nữ nhân thì cao lớn hơn một chút, nhưng thân thể ca ca thật sự rất chuẩn, eo thon, mông cong, bình thường thật sự không nhìn ra, khi giả trang thành nữ nhân lại xinh đẹp nhu thuận như vậy. Ai….khi so với ta chắc chỉ kém hơn một chút xíu” ha ha cười, Hạ Tiểu Mai hắn không thừa nhận Ly Ca Tiếu so với mình lại đẹp hơn.

“Một đại nam nhân trở thành một lão bà nương, ta đây muốn điên rồi……theo như lời ngươi nói, Lão ly hắn còn định tự mình đem gả cho tên họ Mã kia sao…..”. Bất chợt suy nghĩ một chút, Sài Hồ liền một thân nổi da gà.

“Hắn quá liều lĩnh rồi, hắn coi mạng mình thành ra cái gì……., Tiểu Mai ngươi lại còn giúp đỡ hắn làm loạn, lúc này còn là lúc nào hả……..” Vừa nói Tam Nương vừa đập bàn tức giận, việc này quá nguy hiểm, nguy hiểm tới mức không thể tưởng tượng nổi.

“Chuyện này……… ca ca nói, chúng ta phải tiếp tục đóng kịch, chờ khi gạo nấu thành cơm, tự nhiên sẽ có người giúp đỡ chúng ta thuận lợi đưa người ra khỏi thành”.

“Người nào……… còn có cái nguyện ý chuyển khối nước đục này”.

“Ca ca chưa nói…….”

“Đệ không phải là đang nói nhảm chứ”.

“Ly Ca Tiếu hắn mỗi lần đều như vậy, mọi chuyện đều tự mình quyết định làm người khác phải lo lắng cho hắn, nhưng ngược lại mỗi lần như vậy đều thuận lợi bình an, nếu hắn đã không nói cho Tiểu Mai vậy chúng ta cũng không có biện pháp, chỉ có thể tin tưởng hắn”. Yêu một nam nhân như vậy, nếu như y không có khí phách cùng sự liều lĩnh hơn người, sẽ không phải là người khiến nàng để vào mắt.

Có những vụ mua bán có thể dễ dàng thành giao, lại có những vụ mua bán phải suy đi tính lại từng đường đi nước bước, chỉ một chút sa chân, sẽ phải hối hận đến tột cùng. Nhưng dù có tính kỹ lưỡng đến thế nào, Ly Ca Tiếu hắn cũng không biết mình sắp sửa gặp phải những chuyện cực kỳ phiền toái nằm ngoài dự đoán.

Đời người tuyệt đối không nên lấy khế ước bản thân mình đem ra đùa giỡn, mà lại càng không nên cùng Mã Thừa Ân đùa giỡn…..

“Mẫu thân, người để con cẩn thận suy nghĩ chuyện này một chút…….!” Nam nhân một thân phong trần trở về, liền được thông báo tin tức như sét đánh ngang tai, nhất thời để cho hắn chấp nhận được chuyện này quả thực có chút khó khăn.

“Vậy ngươi cùng cô nương kia thật sự có đoạn nhân duyên này không?” Phu nhân vừa nghe hắn nói, liền không nhịn được phải hỏi, làm gì còn quản được những chuyện khác.

“Chuyện này……..!” hắn chỉ nhớ cô nương kia có mấy phần giống Ngôn Chi, nàng biết chơi hồ cầm, liền chọn lên lầu tấu một khúc, cũng không nhìn kỹ nàng, tự mình uống một trận đến bất tỉnh nhân sự, cũng may khi tỉnh lại tính mạng không việc gì, ngược lại quần áo xộc xệch nằm dưới thảm, cũng có một vài món đồ của nữ nhân rơi rớt trên nền, nhưng không thấy bóng dáng cô nương kia đâu, sợ mình làm chuyện hỗn trướng nhưng lại không có người để hỏi, chỉ có thể thôi!.

“Cái này….. thật là ông trời có mắt, Thừa Ân, Mẹ biết ngươi không quên được Ngôn Chi, nhưng bây giờ thì tốt rồi, đời này mẹ cũng không hy vọng gì xa vời, chỉ cầu xin ngươi có thể cho Mã gia lưu lại một tia huyết mạch”.

“Mẫu thân, người để con hỏi cho rõ trước rồi hãy nói”.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN