Ma nữ Tống Tử và hành trình trải nghiệm tình yêu - Chap 16: Xuất hiện nhân vật phản diện
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
142


Ma nữ Tống Tử và hành trình trải nghiệm tình yêu


Chap 16: Xuất hiện nhân vật phản diện


Tử Hà và Khánh Trúc đứng trước bức tường thành của trường H.N.Q.D, không biết họ làm gì để vượt qua nó đây?
_ Bây giờ mình làm sao để vào trong trường đây? – Tử Hà nhìn bức tường ngao ngán hỏi.
_ Mình chui vào đi. – Khánh Trúc ý kiến.
_ Có cái lỗ nào cho mình chui lọt đâu?
_ Cậu là con của Ma Vương gì đó mà, có siêu năng lực gì lấy ra sử dụng đi.
_ Tớ đã thương lượng với phụ vương là mãi mãi sẽ không trở về âm phủ nữa, để được làm người thì tớ đã bị phụ Vương lấy hết chân khí rồi, còn đâu là năng với lực.
_ Thôi mình dùng cách truyền thống đi.
_ Cách truyền thống?
Sau khi Khánh Trúc hạ cánh an toàn thì đến lượt Tử Hà, thì ta cách truyền thống mà Khánh Trúc nói là trèo tường.
_ Tử Hà nhảy xuống đi, không chết đâu mà sợ.
_ Tớ đây là bất tử nhá, làm gì có chuyện chết.
_ Vậy thì này lẹ.
_ Thôi tớ sợ.
_ Nhảy đi Khánh Trúc đỡ!
Tử Hà nghe lời Khánh Trúc nhắm mắt nhảy xuống. Trong lúc nhảy xuống không biết tay của Tử Hà va vào đâu mà chảy máu nhưng cô cũng mặc kệ mà chạy về lớp.
_ Tử Hà, tay cậu chảy máu kìa.- Khánh Trúc nhắc nhở.
_ Không sao đâu!
Khánh Trúc không yên tâm lấy khăn tay băng lại cho Tử Hà.
•••••••• LỚP 11A •••••••••
Khi Tử Hà và Khánh Trúc đến lớp thì đã hết tiết 1. Cả hai nhanh chóng vào lớp ngồi, Thiên Sứ quay xuống Khánh Trúc nói:
_ Khánh Trúc cậu đi đâu vậy? Từ đầu tiết đến giờ nhìn Văn Phong như muốn giết người vậy đó.
Ngay lặp tức Văn Phong cho cuốn tập bay vào mặt Thiên Sứ, kể từ đó Thiên Sứ câm nín nghỉ nói.
_ Nè Kỷ Khánh Trúc tôi thật sự không có thích cậu nhưng hồi sáng tôi cũng hơi quá lời, tôi xin lỗi.
_ Không sao, cậu nên quên hết chuyện lúc sáng đi. Tớ nhận ra rằng cậu hoàn toàn không có tình cảm với tớ vậy nên chúng ta cứ tiếp tục làm bạn như vậy sẽ tốt hơn, đúng không? Chúng ta hãy xem nhau là bạn như trước có được không?
_ Tất nhiên rồi!
Lúc này Văn Phong cảm thấy bực bội hơn lúc đầu nữa. Cậu rất muốn phân biệt rõ ràng cảm xúc của mình đối với Khánh Trúc, cậu nghĩ mình nói với Khánh Trúc hơi quá lời nên xin lỗi là xong nhưng xin lỗi rồi cái cảm giác khó chịu lại tăng lên, cậu không biết thế này là thế nào nữa.
»»»»»»»»»»»»»»»»»»»»»»»»»»»»»»»»»
Ra chơi tiết ba, Tử Hà chuẩn bị xuống căn-tin cùng Khánh Trúc thì Mỹ Liên đi tới, Mỹ Liên nói:
_ Tử Hà mình và bạn có thể đổi chỗ không? Tại vì Ngạn Vỹ nói muốn ngồi chung với mình nên…
_ Ngạn Vỹ thật sự nói vậy sao?- Tử Hà hỏi
_ Đúng vậy.
_ Chỗ ngồi là do cô Nghi sắp xếp, các bạn không có quyền tự ý đổi chỗ.- Khánh Trúc cho biết.
_ Vậy thì đến tiết của cô đổi lại là được.- Mỹ Liên ngoan cô.
_ Lấy tư cách là lớp trưởng mình không cho phép.
Xong, kết thúc cuộc đối thoại, Khánh Trúc đi xuống căn-tin. Tử Hà bước ra khỏi bàn thì bị Mỹ Liên gạt chân xém ngã, may là vịnh được cái bàn nếu không nằm một đống rồi. Mỹ Liên giọng chảnh còn hơn mà chảnh nói:
_ Xin lỗi nha, không cố ý.
Tử Hà đứng vững lại đưa tay lên xem, vết thương hồi sáng lại chảy máu, cô đau lắm. Đúng lúc Ngạn Vỹ vừa vào lớp thấy tay Tử Hà chảy máu cậu không nói không rằng nắm tay Tử Hà đưa đi.
_ Ngạn Vỹ cậu đứa tớ đi đâu vậy? Buông ra.
_ Muốn tự đi thì im lặng.
_ Cậu nói gì thế, buông tớ ra.
Không nói thêm lời nào Ngạn Vỹ bế Tử Hà lên mặc cho cô la hét cựa quậy.
_ Ngạn Vỹ, thả tớ xuống, tớ tự đi được mà, thả xuống.
_ Giờ cậu có chịu im lặng không.- Ngạn Vỹ đe dọa.
Tử Hà có chút sợ sợ, mới la có chút mà bế lên rồi la nữa có khi bị quăng xuống gốc cây luôn thì chết, thôi im lặng cho nó lành. Như đọc được suy nghĩ của Tử Hà, Ngạn Vỹ nhếch môi cười rồi bế cô xuống phòng y tế.
Khánh Trúc nói xuống căn-tin nhưng không đi xuống mà ở lại làm chuyện xấu theo dõi tình nhân người ta đi xuống phòng y tế. Làm chuyện xấu thì có bao giờ được kết thúc tốt? Do mãi mê rình mò mà Khánh Trúc đã gặp phải người không nên găp.
_ Nè con kia hết lần này đến lần khác mày nói xấu Văn Phong trước mặt tao, mấy muốn gì hả?- Mai Ly lên mặt.
_ Ơ, Mai Ly đi cùng với Mỹ Liên. “Lần này mình chết chắc rồi”.- Khánh Trúc ngạc nhiên và câu cuối là suy nghĩ chứ không nói ra.
* Chát* Mai Ly tát Khánh Trúc một bạt tay.
_ Cậu định bạo lực học đường à?- Khánh Trúc ôm mặt nói.
Xa xa đằng kia Văn Phong đứng nhìn thấy hết mọi chuyện và cũng nghe hết những gì mà họ nói.
_ Cái này chỉ là cảnh cáo thôi nếu cậu còn ve vãng Văn Phong hay giúp Tử Hà thì đừng có trách.- Mỹ Liên ra mặt cảnh cáo.
_ Đó là sợ thích của tôi, mấy người cấm được à?
Khánh Trúc nhìn ra đằng kia thấy bóng của Văn Phong bước đi, cậu ấy không đến giúp cô mà còn bỏ đi. Cô thầm nghĩ:” cậu ấy đi cũng đúng thôi, Mai Ly là người yêu của cậu ấy mà phải đứng về phía cô ấy, sao có thể quan tâm mình, để ý đến mình, giờ thì mình thật sự đã tin Văn Phong không hề thích mình”.
_ Còn dám mạnh miệng sao?- Mỹ Liên lên mặt.
_ Nghe nói hôm nay thầy giám thị rất rảnh.- Khánh Trúc ý muốn mách thầy.
Mỹ Liên nghe đến thầy giám thị liền kéo Mai Ly đi, tránh để chuyện nhỏ xé ra to, cô không muốn Ngạn Vỹ biết chuyện này. Thấy hai người họ đã đi xa Khánh Trúc mới thở phào nhẹ nhõm, cô tự kỉ nói:
_ Con người khó ưa, tán một cái muốn nghiêng hết qua một bên luôn á. Cũng may ngày thường mình ăn ở có đức nên hai đứa nó bỏ đi nếu không bị đánh nhập viện luôn rồi!
Văn Phong ở cách đó không xa lúc nãy cậu định đi gọi thầy giám thị nhưng đi được nữa đường sực nhớ là thầy đã về, cậu mới đứng xem tình hình. Khi nghe Khánh Trúc nói vậy Văn Phong bật cười, cậu nghĩ: ” Cứ tưởng anh hùng lắm ai ngờ chỉ là một con thỏ!”
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN