Ma nữ Tống Tử và hành trình trải nghiệm tình yêu - Chap 18: Kế hoạch chung đôi
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
142


Ma nữ Tống Tử và hành trình trải nghiệm tình yêu


Chap 18: Kế hoạch chung đôi


••••• Nhà Khánh Trúc ••••••
Khánh Trúc tập hợp một vài bạn lại rồi đưa lên phòng của mình để bàn một chuyện vô cùng cơ mật và không kém phần xấu xa.
_ Tất cả vào vị trí.- chủ mưu Kỷ Khánh Trúc lớn tiếng nói
Ngay lặp tức cả 3 người Thiên Sứ, Thế Bảo và Văn Phong ngồi ngay ngắn lại.
_ Mọi người đã đến đủ, bây giờ mình bắt đầu triển khai kế hoạch.- Khánh Trúc lại hô hoán
_ Còn Tử Hà và Ngạn Vỹ chưa đến.- Thiên Sứ nói.
_ Hai người họ là nạn nhân trong kế hoạch này mà, làm sao biết để đến.- Văn Phong bỏ điện thoại xuống nói.
_ Tớ chưa nói sao cậu biết vậy?- Khánh Trúc ngạc nhiên.
_ Cậu giỏi nhất là lo chuyện người khác mà.- Văn Phong ra vẻ chê bai.
_ Tớ thấy cậu nên lo chuyện của Mai Ly trước đi, đừng để cô ta đến tìm tớ thì tớ chẳng còn chuyện phải lo.
_ Yên tâm, sẽ không có chuyện như vậy nữa đâu.
_ Hai cậu muốn làm gì với Ngạn Vỹ và Tử Hà?- Thế Bảo kéo hai nguời họ trở về vấn đề.
_ Chúng ta sẽ làm một cuộc cách mạng tình yêu cho hai người họ.- Khánh Trúc nêu chủ đề chính.
Kế hoạch cụ thể như sau:
Từ lâu Ngạn Vỹ và Tử Hà đã thích nhau nhưng Ngạn Vỹ chưa từng thừa nhận điều này. Vậy nên cần phải có chất xúc tác, các tác nhân từ bên ngoài tác động đến Ngạn Vỹ để cậu ta thừa nhận điều đó. Vì vậy Thế Bảo được giao nhiệm vụ tỏ tình với Tử Hà còn Thiên Sứ có trách nhiệm dẫn dắt Ngạn Vỹ đến chứng kiến cảnh đó. Để kế hoạch có thể thực hiện suôn sẻ thì công việc cần làm duy nhất là tách Tô Mỹ Liên họ hàng của mấy con đỉa (dai như đỉa) ra khỏi Ngạn Vỹ, người làm việc này không ai hết đó chính là Văn Phong, Khánh Trúc là người nghĩ kế hoạch nên đứng nhìn họ làm. Kế hoạch là thế ngày mai bắt đầu thực hiện.
»»»»»»» sáng hôm sau «««««««
Sáng sớm nắng chiếu nhẹ qua hàng cây xuyên đến một con đường đầy nắng. Ngạn Vỹ và Tử Hà đang trên đường trở về nhà tự nhiên tiếng chuông điện thoại vang lên, Tử Hà cầm điện thoại lên xem trong lòng thắc mắc tại sao Thế Bảo lại gọi cho mình, cô nghe máy.
_ Thế Bảo có chuyện gì sao?
_ Bây giờ cậu đến chỗ ABC gặp tớ có được không, tớ có chuyện quan trọng muốn nói.
_ Ờ được.
Nói xong Tử Hà tắt máy, quay sang Ngạn Vỹ cô nói.
_ Ngạn Vỹ cậu về nhà trước đi, tớ phải đến gặp Thế Bảo.
_ Gặp cậu ta làm gì?
_ Tớ cũng không biết nữa.
_ Vậy cậu đi đi.
Hai người chia ra mà đi, Ngạn Vỹ thì về nhà còn Tử Hà đi gặp Thế Bảo. Nhưng Ngạn Vỹ chưa đi được bao lâu lại gặp Thiên Sứ.
_ Ê, Ngạn Vỹ, Ngạn Vỹ.- Thiên Sứ thân thiện gọi.
_ Có chuyện gì?- Ngạn Vỹ hỏi.
_ Cậu đi đến chỗ này với tớ nha!
_ Không.
_ Năng nỉ cậu đó!
_ Không.
Trả lời Thiên Sứ xong cậu toan bỏ đi nhưng Thiên Sứ đã kịp dùng chiêu ăn vạ kéo Ngạn Vỹ lại. Thiên Sứ ngồi xuống ôm cứng ngắt cái chân của Ngạn Vỹ rồi van xin này nỉ.
_ Cậu đi với tớ đi mà, đi mà!
Ngạn Vỹ rất muốn tống cho Thiên Sứ một đạp nhưng đang ở ngoài đường rất nhiều người nhìn cậu và Thiên Sứ nên cậu đành đi theo cô ấy.
••••• Ở MỘT GÓC PHỐ •••••
Mỹ Liên thấy bóng của Ngạn Vỹ và Thiên Sứ phớt ngang định chạy theo thì gặp Văn Phong.
_ Mỹ Liên cậu đi đâu vậy?
_ Ờ tớ đi qua nhà Ngạn Vỹ.
_ Tớ và cậu đi uống cafe một chút có được không?
_ Được chứ, rủ Ngạn Vỹ đi chung luôn.
_ Không cần đâu, hai chúng ta là được rồi.
Nói xong Văn Phong lôi Mỹ Liên đi xa cái nơi đó, xa ơi là xa luôn.
•••••• Tại chỗ ABC ••••••
_ Thế Bảo, có chuyện gì mà cậu tìm tớ vậy?- Tử Hà hỏi.
Thế Bảo thấy Ngạn Vỹ và Thiên Sứ đã đến liền nắm lấy tay của Tử Hà nói.
_ Tử Hà à, tớ thích cậu.
_ Cậu nói gì vậy, tớ chỉ thích một mình Ngạn Vỹ thôi.
_ Nhưng Ngạn Vỹ đâu có thích cậu. Tử Hà, tớ mới là người thích cậu, tớ thích cậu nhiều lắm.
_ Cho dù Ngạn Vỹ không thích tớ thì tớ cũng không thể thích cậu được.
_ Đinh Thế Bảo, cậu muốn gì?- Ngạn Vỹ nãy giờ chứng kiến cận cảnh toàn bộ sự việc giờ mới lên tiếng.
Ngạn Vỹ đi tới nắm tay Tử Hà kéo ra xa Thế Bảo rồi nói.
_ Ai nói với cậu là tớ không thích Tử Hà? Thế Bảo tớ cho cậu biết Tử Hà là của tớ, tớ cũng thích Tử Hà, thích rất rất nhiều.
Thế Bảo thấy kế hoạch cũng đã thành công liền tìm cách rút lui.
_ Vậy thì chúc hai người hạnh phúc.- Thế Bảo nói nhanh rồi lượn đi.
_ Ngạn Vỹ cậu không cần phải nói dối vậy đâu, tớ thấy Thế Bảo cũng là người hiểu chuyện…- Tử Hà đang nói thì bị Ngạn Vỹ cắt lời.
_ Cậu nghĩ là tớ nói dối sao?
_ Tớ biết cậu và Mỹ Liên…
_ Tớ thích cậu, những lời lúc nãy cũng là thật lòng.
_ Cậu nói thật sao?
Ngạn Vỹ gật đầu chắt nịt nhưng Tử Hà vẫn không thể tin.
_ Ngạn Vỹ cậu không cần vì thương hại tớ mà…
Còn ba chữ “làm như thế” của Tử Hà chưa kịp nói ra đã bị Ngạn Vỹ ăn mất. Ngạn Vỹ bất ngờ kéo Tử Hà lại áp môi mình vào môi cô khiến cô không kịp phản ứng. Nụ hôn đó thay cho lời hứa hẹn, minh chứng cho tình yêu của cậu dành cho Tử Hà.
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN