Ma nữ Tống Tử và hành trình trải nghiệm tình yêu - Chap 19: Ngày tháng bình yên
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
136


Ma nữ Tống Tử và hành trình trải nghiệm tình yêu


Chap 19: Ngày tháng bình yên


Từ hôm đó trở đi Tử Hà và Ngạn Vỹ ngày cứ quấn lấy nhau suốt ngày khiến Mỹ Liên muốn chen vào cũng không có chỗ để chen, họ còn thường xuyên nói mấy lời yêu đương sến súa trước mặt những người đang đơn côi lẻ lôi như Khánh Trúc, Văn Phong,… làm họ rất hối hận vì đã giúp Tử Hà và Ngạn Vỹ đến với nhau.
Tử Hà đang ở trong bếp nấu nướng thức ăn, Ngạn Vỹ cũng đi xuống bếp, cậu dịu dàng ôm Tử Hà từ phía sau, thì thầm hỏi:
_ Cậu đang làm gì đó?
_ Cậu buông tớ ra đi, tớ còn phải xào cái này.
Ngạn Vỹ vẫn lì lượm không buông mà còn ôm chặt hơn, Ngạn Vỹ nói tiếp:
_ Để tớ giúp cậu nha!
_ Không cần đâu, cậu không phá tớ là tớ đã cảm ơn lắm rồi.
_ Vậy thì thôi.
****************************************
Buổi tối, Ngạn Vỹ vẫn ôm Tử Hà trong lòng ngồi xem TV, Tử Hà thích xem phim ngôn tình nhưng Ngạn Vỹ toàn bật mấy phim hành động đánh đấm đẫm máu, Tử Hà phàn nàn với Ngạn Vỹ.
_ Ngạn Vỹ, mình xem phim Huyền thoại biển xanh đi, phim này kinh khủng khiếp quá à!
_ Phim đang hay mà.
_ Tớ không xem này đâu, cậu chuyển kênh khác đi.
_ Không được, phim hay mà.
Tử Hà giả vờ giận dỗi đi ra khỏi vòng tay Ngạn Vỹ, bực tức nói:
_ Vậy cậu xem một mình đi.
Ngạn Vỹ vội ôm cô lại hỏi:
_ Giận à?
_ ………….
_ Đừng giận mà, tớ cho cậu xem phim Huyền thoại biển xanh.
Tử Hà lặp tức hết giận quay sang xem phim rất vui vẻ (tg: Ngạn Vỹ lúc này chiều nguời yêu ghê ta ơi!)

Xem phim xong Ngạn Vỹ và Tử Hà ra ngoài dạo phố, hai người cùng nắm tay nhau đi qua không biết bao nhiêu còn đường, mua thức ăn đút cho nhau ăn thật hạnh phúc biết bao. Hai người ngồi xuống ghế nghỉ một lúc, thấy Tử Hà xoa xoa cái chân, Ngạn Vỹ quan tâm hỏi:
_ Đau chân à?
_ Ừ!
_ Tớ cõng về.
_ Không cần đâu, tớ có thể đi được.
_ Ngoan, lên tớ cõng.
_ Được không?
_ Được mà.
Ngạn Vỹ cõng Tử Hà về, trên đường đi Tử Hà đột nhiên hỏi Ngạn Vỹ:
_ Ngạn Vỹ, cậu có thể yêu tớ trong bao lâu?
_ Sao cậu lại hỏi vậy?
_ Cậu trả lời tớ đi.
_ Bao giờ mặt trời còn mọc thì tớ còn thích cậu.
Tử Hà mỉm cười hạnh phúc, cô hôn vào mà Ngạn Vỹ một cái rồi cười khúc khích cho đến khi về nhà.
************************************
Tối hôm nay Ngạn Vỹ đặc biệt ngủ rất ngon vì có một cái gối ôm tên Tử Hà. Nhưng vấn đề là cái gối Tử Hà không để cậu ngủ yên.
_ Ngạn Vỹ, cậu ngủ chưa?
_ Ngủ rồi, cậu ngủ đi.- Ngạn Vỹ giọng buồn ngủ nói.
_ Tớ không ngủ được.
_ Ngoan, ngủ đi có tớ ở đây rồi nè.
_ Ừ!
Khoảng 5 phút sau.
_ Ngạn Vỹ, cậu ngủ chưa?
_ Ngủ rồi, cậu ngủ đi.
Tình trạng như trên được lặp đi lặp lại cho đến khi Tử Hà có thể ngủ.
•••••••• LỚP 11A ••••••••
Ngạn Vỹ, Tử Hà, Văn Phong và Khánh Trúc đang ngồi nói chuyện rất nhẹ nhàng, rất từ tốn và thanh bình thì Thế Bảo chạy vào làm náo loạn cả lớp, cậu vừa chạy vừa la:
_ Tin vui bà con ơi, tin vui, tin vui.
_ Cô Nghi lấy chồng hả?- Văn Phong hỏi.
_ Ai mà xui dữ vậy?- Ngạn Vỹ hùa theo Văn Phong.
_ Không phải, chuyện là Thiên Sứ đã đồng ý làm bạn gái của tớ haha.
Cả lớp quay mặt đi chỗ khác bỏ Thế Bảo đứng cười ha hả một mình, thấy biểu hiện lạ của mọi người Thế Bảo liền hỏi:
_ Bộ không vui hả?
_ Không.- Cả lớp đồng thanh.
_ Còn một tin cực sốc có ai muốn nghe không?
_ Muốn.- Cả lớp hồ hởi nói.
_ Con đỉa Tô Mỹ Liên đã chuyển sang Thái Lan học rồi.
Nghe được tin này cả lớp nhảy dựng lên hò reo là hét vừa nhảy vừa hát bài Growl rất vui, đang nhảy hát tưng bừng tự nhiên cô Nghi vào. Hết vui.
***************************************
Giờ ra chơi nhóm sáu người Ngạn Vỹ, Tử Hà, Văn Phong, Khánh Trúc, Thế Bảo và Thiên Sứ tụ họp lại bàn chuyện.
_ Để kỉ niệm ngày Tô Mỹ Liên chuyển trường, tối nay đến nhà tớ làm tiệc đi.- Văn Phong cho ý kiến
_ Tối nay tớ và Thế Bảo đi chơi rồi.- Thiên Sứ nói.
_ Còn tớ phải đi tiệc với mẹ.- Khánh Trúc cũng bận.
_ Vậy thì tối mai được không?- Văn Phong hỏi.
_ Ok.- Cả 5 người đồng thanh.
••••••• Nhà Văn Phong ••••••••
Mẹ của Văn Phong mặc một bộ váy dạ hội lộng lẫy đứng trước mặt Văn Phong nhẹ nhàng nói.
_ Con trai lên thay đồ đi con.
_ Để làm gì vậy mẹ?
_ Đi tiệc với mẹ.
_ Dạ!
Ở nhà cũng buồn nên Văn Phong đồng ý đi theo mẹ chơi.
•••••••• Tại buổi tiệc ••••••••••
Văn Phong đưa mắt nhìn xung quanh rồi dừng lại tại một cô gái. Cô gái này rất xinh đẹp, thoáng nhìn cô có gì đó rất quen. Khi cô ấy quay mặt lại Văn Phong vô cùng ngạc nhiên, cô ấy chẳng phải là Khánh Trúc sao? Đúng là khác một trời một vực so với ngày thường nha, hôm nay Khánh Trúc mặt bộ váy trắng, tóc uốn nhẹ xoã ngang vai nhìn xinh lung linh luôn. Văn Phong ngắm nhìn Khánh Trúc từ xa, cậu không rời mắt khỏi Khánh Trúc dù chỉ một giây. Những suy nghĩ phức tạp khó hiểu lại sống dậy trong lòng Văn Phong để rồi cậu nhận ra rằng mình đã yêu cô ấy. Cậu đã yêu Khánh Trúc, một Kỷ Khánh Trúc tốt bụng luôn quan tâm, giúp đỡ người khác, mãi đến hôm nay cậu mới hiểu được thì ra đó là cảm giác yêu.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN