Ma nữ Tống Tử và hành trình trải nghiệm tình yêu
Chap 20: Trải nghiệm tình yêu
Một ngày mới nữa lại bắt đầu cũng như mọi khi Văn Phong, Khánh Trúc, Tử Hà, Ngạn Vỹ, Thiên Sứ, Thế Bảo đều có mặt tại lớp để chuẩn bị cho một buổi thật vui.
_ Mọi người nhớ tối nay qua nhà Văn Phong họp nhóm nha!- Ngạn Vỹ nhắc nhở.
_ Nhớ rồi.- năm người còn lại đồng thanh.
_ Các cậu nhớ đến sớm nha!- Văn Phong dặn dò.
_ Biết rồi.
Nói chuyện với nhau được vài tiếng rồi họ chia cặp ra mà tâm sự. Thiên Sứ và Thế Bảo tuy hai nguời họ đã yêu nhau nhưng vẫn cãi nhau bình thường, cãi xong lại làm hòa. Còn Ngạn Vỹ thì ngồi quạt cho Tử Hà, Ngạn Vỹ lúc này thương bạn gái lắm! Còn Văn Phong và Khánh Trúc thì…
_ Khánh Trúc cậu đồng ý nha.- Văn Phong đột nhiên nói không đầu không đuôi ( tg: anh ấy muốn gài chị Khánh Trúc đấy)
Khánh Trúc đang chăm chỉ viết bài, cô cũng không biết Văn Phong đang nói về vấn đề gì.
_ Đồng ý cái gì?
_ Bây giờ cậu chỉ cần nói tớ đồng ý là được.
_ Tớ đồng ý.
_ Ok.
Văn Phong đột nhiên nắm tay Khánh Trúc rồi đứng lên tuyên bố.
_ Kể từ bây giờ Khánh Trúc chính là bạn gái của tớ.
_ Cái gì?- Khánh Trúc há hốc mồm nhìn Văn Phong.
_ Chẳng phải cậu đã nói tớ đồng ý rồi sao?
_ Cái đó tớ…tớ….
Cả lớp vô tay dữ dội, không ngớt lời chút phúc, cứ như là đám cưới vậy làm Khánh Trúc cứng họng không thể nói gì hết.
••••••• Nhà Văn Phong •••••••
Mặt trời xuống núi Khánh Trúc, Ngạn Vỹ, Tử Hà, Thế Bảo và Thiên Sứ đã có mặt tại trước cửa nhà của Văn Phong nhưng sao Văn Phong vẫn chưa ra mở cửa? Khánh Trúc nhấn chuông lần nữa, trời tối thời tiết se se lạnh Thế Bảo rất chu đáo, cậu lấy áo của mình khoác cho Thiên Sứ. Còn Ngạn Vỹ cứ ôm khư khư Tử Hà trong lòng, gió lạnh mà đi ngang qua cũng ấm lên luôn. Nhìn thấy mấy cảnh này Khánh Trúc gato nói:
_ Để xem mấy người yêu nhau được bao lâu.
Ngay lặp tức 4 cặp mắt lườm Khánh Trúc như muốn giết cô, Khánh Trúc không dám nói gì nữa quay vào hành hạ cái chuông. Cuối cùng thì Văn Phong ra mở cửa.
_ Xin lỗi, mọi người đợi lâu rồi hả?- Văn Phong nói.
_ Văn Phong, cậu không ra cũng không sao đâu.- Ngạn Vỹ tiếc nuối nói.
Xong phần chào hỏi ở ngoài cửa, họ lần lượt đi vào nhà. Vừa vào đến nhà là họ lấy đồ ăn ra ngồi ăn khí thế. Khánh Trúc và Văn Phong có chung sở thích ăn uống nên tranh dành nhau ghê lắm dù có yêu nhau cũng mặc kệ hết. Cặp Ngạn Vỹ và Tử Hà thì nàng đút chàng ăn, chàng đút nàng ăn rất yên lặng. Thế Bảo và Thiên Sứ thì chia thức ăn cho nhau ăn.
Kết thúc tiết mục ăn uống, họ chuyển sang xem phim ngôn tình. Xem được nữa tập thì Thế Bảo và Thiên Sứ đã lăn ra ngủ, thấy vậy Văn Phong gọi người làm kéo hai người họ lên phòng. Một lát sau họ cũng dẹp luôn chương trình xem phim rồi tản ra ai muốn làm gì thì làm.
Khánh Trúc và Văn Phong lấy kẹo ra ăn, đầu tiên là cậu một viên, tớ một viên rồi ngậm rất êm đềm, hạnh phúc nhưng đến khi chỉ còn một viên kẹo cuối cùng thì…
_ Viên kẹo này là của tớ.- Khánh Trúc nói.
_ Không, nó phải là của tớ.- Văn Phong cãi lại.
_ Cậu là bạn trai tớ, cậu phải nhường tớ.
_ Tớ không nhường.
Văn Phong định giật viên kẹo từ tay Khánh Trúc nhưng Khánh Trúc nhanh tay hơn bỏ nó vào miệng. Cứ tưởng vậy là xong nhưng Khánh Trúc không ngờ Văn Phong lại kéo cô đến gần cậu từ từ đưa môi mình gần hơn về phía cô và…
Tác giả không biết Văn Phong đã làm gì Khánh Trúc nhưng một lúc LÂU sau thì viên kẹo đó ở trong miệng của Văn Phong.
****************************************
Tử Hà đứng trước cửa sổ đưa mắt nhìn ra màn đêm kia. Trong suốt cuộc hành trình có được tình yêu của Ngạn Vỹ cô đã trải qua nhiều cung bậc cảm xúc, vui có, buồn có. Không quá khó khăn cũng không quá dễ dàng để Ngạn Vỹ yêu một ma nữ như Tử Hà. Để yêu Ngạn Vỹ cô đã vứt bỏ tình thân với phụ vương, vứt bỏ nơi cô đã sinh ra nhưng ngược lại cô có được những người bạn thân thiết, những khoảng khắc vui vẻ bên họ và một tình yêu đích thật của cuộc đời mình. Có phải mọi cố gắng đều thành công? Đối với cô chỉ cần cố gắng hết sức mình là được dù cho kết quả có như thế nào cô đều chấp nhận. Cô không biết tình yêu của cô và Ngạn Vỹ có thể tồn tại trong bao lâu, chỉ cần hiện tại sống bên cạnh Ngạn Vỹ thật hạnh phúc là cô đã mãn nguyện rồi. Cô nhận là mình ích kỉ, chỉ biết nghĩ cho bản thân nhưng ai biết được ngày mai sẽ xảy ra chuyện gì cứ hạnh phúc sống hết ngày hôm nay đã. Cô nghĩ là mình có thể cùng Ngạn Vỹ đi chung trên con đường đầy hoa dẫu biết sẽ rất khó khăn, gặp nhiều chông gai nhưng cô tin chỉ cần Ngạn Vỹ còn yêu cô thì cô và Ngạn Vỹ có thể vượt qua tất cả.
Bất chợt Ngạn Vỹ từ phía sau đi tới ôm cô vào lòng và thì thầm.
_ Tử Hà, tớ yêu cậu!
_ Tớ cũng yêu cậu!
Rồi Ngạn Vỹ trao cho Tử Hà một nụ hôn say đắm, tình yêu của Ngạn Vỹ dành cho Tử Hà không cần bất cứ lời hẹn ước nào chỉ cần nắm tay nhau cùng đi tới này mai.
_________ THE END ___________
Cảm ơn các bạn đã đọc chuyện của mình, cảm ơn rất nhiều!
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn
D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng
CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!