Ma nữ Tống Tử và hành trình trải nghiệm tình yêu - Chap 5: Khoảng cách
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
112


Ma nữ Tống Tử và hành trình trải nghiệm tình yêu


Chap 5: Khoảng cách


Vẫn là kịch bản cũ, mặt trời đã lên quá đỉnh Ê-vơ-rét mà Ngạn Vỹ vẫn lăn trong chăn ko chịu dậy. Tử Hà cứ đi qua đi lại trước cửa phòng cậu ko biết để làm gì, có mấy lần dừng lại định gõ cửa nhưng lại thôi. Thấy Tử Hà quanh quẩn trước cửa phòng của Ngạn Vỹ, mẹ Kiều Nga lên tiếng:
_ Hôm nay là chủ nhật cháu cứ để nó ngủ đi, xuống ăn sáng với cô này.
_ Dạ!!
Thật ra Tử Hà thấy lo lo, ko biết hôm qua nói vậy Ngạn Vỹ có hiểu ko, lỡ cậu ta nói bậy bạ với người khác là tiêu luôn. Lo thì lo nhưng cũng phải ăn cái đã, cô cũng đói rồi, cô được đặc cách ngồi xuống ăn chung với bà chủ mà, cơ hội ngàn năm có 1 phải tận dụng chứ.
Sau khi dọn dẹp bàn ăn, rửa hết bát đĩa xong Tử Hà bật TV lên xem. Được một lúc thì mẹ Kiều Nga đi xuống trên tay cầm chiếc túi xách, bà nói:
_ Tử Hà, mình đi thôi con!
Tử Hà ngạc nhiên tròn xoe mắt hỏi bà:
_ Dạ?? Con phải đi đâu vậy cô???
_ Cô quên nói với cháu, ngày mai cháu đã được đi học rồi nên cô dẫn cháu đi mua một vài thứ.
_ Dạ!!
Thật ko ngờ nha, Tử Hà mới xin mẹ Kiều Nga được đi học vào ngày hôm qua vậy mà ngày mai đã được đi học rồi, đúng là người có quyền lực tốc độ làm việc cũng nhanh. Tử Hà nhanh chân đi theo mẹ Kiều Nga nhưng cô ko khỏi lo lắng, chuyện của Ngạn Vỹ giải quyết chưa xong bây giờ đến chuyện học. Từ trước đến giờ cô có đi học đâu mà biết thứ gì, thôi kệ ko nghĩ nhiều tới đâu tính tới đó.
**************
Khi mặt trời chuẩn bị lặn lần nữa thì đại thiếu nha của chúng ta cuối cùng cũng chịu dậy. Cậu ta mắt nhắm mắt mở đi xuống giường, với cái dáng loạn choạng đi như người say rượu này thật tình tôi rất nghi ngờ và rồi…… A ( tiếng Ngạn Vỹ la lên) như đã dự báo từ trước, điều gì đến rồi sẽ đến và sẽ đến, ai bảo cậu ta ngủ cho lắm vào rồi không biết cửa ra ở đâu mà đâm đầu vào kệ sách.
Cú tông trực diện đã làm Ngạn Vỹ ngã xuống đất, vài quyển sách thi nhau nằm trên người cậu. Lúc này cậu mới thật sự tỉnh ngủ, ngồi lên từ đống sách, cậu nhặt sách lên sắp xếp lại. Thấy cậu nhặt sách mới để ý nha, sách trong phòng cậu toàn liên quan đến ma ko hà! Bởi vậy cậu đọc truyện ma cho nhiều vào rồi sợ ma =_= . Cậu sắp xếp xong tiện tay lấy 1 quyển ra đọc.
« lời nguyền rủa của ma nữ áo đỏ là thứ đáng sợ nhất trên thế giới. Ma nữ áo đỏ có thể hủy diệt tất cả chỉ bằng lời nói. Những kẻ phản bội lại lời hứa và ko làm theo yêu cầu của cô ta sẽ chết rất thảm….»
Đọc tới đây thì Tử Hà mở cửa đi vào, nhìn thấy Ngạn Vỹ Tử Hà cười tươi chào cậu. Đi sopping với bà chủ về có khác nha, từ dạo ấy đến sáng nay trên người cô toàn là màu đen nhưng bây giờ lại là chiếc váy đỏ xinh xắn trông cô như một nàng công chúa ấy.
_ Bộ ma ko cần phép lịch sự hả??
_Mình sắp là bạn cùng lớp nên mình xưng hô là cậu với tớ cho thân mật nhé!!
_ Gì chứ?? Ma mà cũng đi học nữa??
_ Ô hay, ai bảo là ma thì ko được đi học?
_ Ở trường đã nhiều ma rồi giờ còn thêm cô nữa.
_ Tớ đến để dọn phòng, cậu nhớ là ko được nói với ai tôi là ma đó nha!!
_ Cô khỏi dặn dò, ngay bây giờ tôi sẽ xuống nói với mẹ.
Nói xong Ngạn Vỹ bước đi, Tử Hà ko biết làm sao cản cậu lại, cô thét lên tiếng thét ko quá to để mọi người nghe nhưng đủ để trấn áp Ngạn Vỹ:
_ Phan Ngạn Vỹ, cậu mà nói ra tôi sẽ nguyền rủa cậu.
Ngạn Vỹ quay đầu lại nhìn cô toan trả lời thì nhớ đến câu chuyện lúc nãy. Ma nữ, chiếc váy đỏ và 1 lời nguyền rủa đáng sợ, mặt Ngạn Vỹ bắt đầu biến sắc, cậu nói:
_ Tôi…tôi tôi sẽ ko nói nhưng cô phải hứa với tôi 1 điều kiện.
Tử Hà vui mừng hớn hở đồng ý, cô trả lời Ngạn Vỹ:
_ Ngoài việc rời khỏi đây thì chuyện gì tôi cũng đồng ý.
_ Cô phải giữ khoảng cách với tôi.
Tử Hà hình như chưa hiểu ý của Ngạn Vỹ, nhìn khuôn mặt ngu ngơ như con nai vàng ngơ ngác đốt cháy cả khu rừng của Tử Hà cậu biết là cô chưa hiểu nên nói thêm:
_ Cô qua kia đứng.
_ Để làm gì???
_ Kêu thì làm đi.
Tử Hà làm theo lời của Ngạn Vỹ, nhìn khoảng cách lúc này của hai người cũng gần 4 bước chân, Ngạn Vỹ tuyên bố:
_ Kể từ bây giờ đây sẽ là khoảng cách của chúng ta, trong bất kì nơi đâu trường hợp nào cô cũng phải đứng cách tôi một khoảng như thế này, xa hơn càng tốt.
Tử Hà tâm trạng vốn đang vui sau khi nghe Ngạn Vỹ nói xong thì buồn lắm nhưng cô cũng tự an ủi mình rằng:
_ Khoảng cách ko phải là tất cả, sẽ có ngày mình xóa tan cái khoảng cách mà cậu đã đặt ra.
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN