Ma Pháp Truy Tầm Ký
Chương 3: Ma Pháp Hộp
Từ rất lâu trước kia vốn đã phủ bụi mờ ký ức trong chốc lát hiện đầy trí nhớ. Tịch Thần có chút hoài niệm. Nàng cũng không ngờ tới “ma pháp hộp” mà nàng cho là bình thường một vật lại có thể xé rách không gian theo nàng tới nơi này.
Có một chút cảm động nảy sinh ở trong lòng là sao thế này?
Nói tới “ma pháp hộp” lai lịch, liền phải quay trở về lúc nàng còn rất nhỏ, khi đó nàng cha mẹ song vong, chỉ còn lại mình nàng cô độc giữa một cái ăn thịt người thế giới. “Ma pháp hộp” là trong một lần đi tìm thức ăn ở trong đất đào ra tới.
Một cái hộp gỗ bình thường không gợi người chú ý, lại mang đến cho nàng một cái đại cơ duyên.
Đó chính là nó chỉ dẫn nàng bước trên con đường ma pháp tu tập.
Thực ra “ma pháp hộp” cũng không phải là một cái lợi hại đồ vật, nó không phải thần khí, không thể trang vật còn sống, không thể nuôi dưỡng hoa cỏ, càng không phải một cái có thể theo chủ nhân tu vi tăng lên mà tăng lên lợi hại trang bị.
Nó chỉ đơn thuần là một cái không gian chứa đồ, theo tinh thần lực chủ nhân tăng lên có thể mở rộng ngoài liền không có khác tác dụng, ít nhất mấy trăm năm qua nàng chỉ mới thăm dò nhiêu đó, càng hơn khả năng nàng liền không xác định.
Đối với người khác nó chỉ là phế vật không hơn không kém, đối với nàng nó lại cực kỳ trân quý.
Lúc mới gặp, trong “ma pháp hộp” chỉ có vài quyển điển tịch ma pháp, nhưng chính vài quyển điển tịch đó đã thay đổi cuộc sống của nàng, mở ra cho nàng một cái rộng lớn thênh thang đại lộ.
Ý nghĩa lớn hơn nữa, nó liền là sư phụ, là người bạn không bao giờ phản bội trong suốt mấy trăm năm cô độc lữ trình.
Nó vốn dĩ không có danh, “ma pháp hộp” là nàng tự đặt cho nó.
Tịch Thần khẽ điều động tinh thần lực thành một cái trong suốt nhỏ nhắn bàn tay vờn quanh “ma pháp hộp”, động tác nhẹ nhàng như vuốt ve một cái quý giá đồ vật.
Không biết tại sao,”ma pháp hộp” sau khi cùng nàng kí kết linh hồn khế ước liền chui vào nàng thức hải ở lì trong đó. Không thể lấy ra bên ngoài, cho dù làm mọi cách cũng không được.
Tịch Thần không biết người khác tinh thần lực có thể tham chiếu đến nàng thức hải đồ vật hay không. Dù sao nàng là chưa từng có ý nghĩ thử nguy hiểm như vậy.
Đối với Ma pháp sư, thức hải cùng Ma tuyền là hai cái tuyệt đối quan trọng đồ vật, không thể tùy tiện tiết lộ ra bên ngoài, cho người khác biết của mình tất cả chẳng khác nào lõa thể giữa đám đông.
Tịch Thần ngồi chống cằm suy tư, kết quả chính là ăn phải một họng bùn đất. Cát đá vảy lên hết trên người, nhìn dơ dáy không chịu nổi.
Tịch Thần bất đắc dĩ cười khổ, nếu để cho người của Thần Hành đại lục thấy của nàng hiện giờ bộ dáng, tuyệt đối cười đến rụng răng!
Nàng đành phải lấy trong “ma pháp hộp” một cái cũ nát màu đen ma pháp bào thay đỡ.
Nhưng cũng chẳng tốt hơn là bao, nàng kiếp trước quần áo đều là người trưởng thành, mà khối thân thể này, ngay cả vị thành niên cũng chưa tới. Mặc lên rộng rãi thùng thình ma pháp bào, càng có vẻ nhỏ yếu buồn cười.
Tịch Thần lại thở ra một hơi, một bộ dáng không còn gì luyến tiếc trên đời.
Ma pháp sư các hạ đành phải ngồi bệt xuống đất, nhắm mắt lại ở trong đầu nổi lên ma pháp kết cấu xếp hình. Ma pháp kỹ năng nếu muốn phóng thích ra ngoài, cần thiết thông qua thuần thục thao tác, nghĩa là phải thấu hiểu quy luật vận chuyển của nguyên tố, mà theo người xưa tối giản trở lại liền gọi là ma pháp kết cấu đồ. Mỗi cái kỹ năng ma pháp có mỗi cái kết cấu không giống nhau, thông qua một loại cổ ngữ phù văn. Ma pháp sư cần thiết nhớ kĩ các loại bất quy tắc kết cấu phù văn.
Đến nỗi có thể phóng ra nhanh hay chậm, uy lực như thế nào liền xem ở mỗi cái ma pháp sư đối với ma pháp lĩnh ngộ.
Thuấn phát là trình độ cơ bản nhất mà mỗi cái ma pháp sư cần thiết nắm giữ. Bởi vì ma pháp sư thân thể yếu ớt, không thể cận chiến công kích. Giả sử nếu như ma pháp sư không thể thuấn phát ngay lập tức nghĩa là mất đi tiên cơ, trong thời gian đó, đối thủ đã đến bên cạnh mình mà vẫn chưa thể phát ra ma pháp liền càng nguy hiểm.
Đối với thân thể mới hiện tại, Tịch Thần liền chưa thể một lúc quen thuộc, nhất là linh hồn cùng thân thể hợp nhất vấn đề, nếu linh hồn đưa ra chỉ thị mà thân thể không có kịp phản ứng liền không xong, nhất là ở trong đối chiến, người ta gọi đó là trì độn phản ứng, mà nó cũng chính là nhược điểm dễ dàng bị lợi dụng.
Vì vậy, Tịch Thần cần thiết trong thời gian ngắn nhất điều chỉnh này hết thảy. Mà thông qua tinh thần lực rèn luyện ma pháp quán chú ra bên ngoài công kích là phương pháp nhanh nhất cũng hữu ích nhất.
Thế là, trong vòng mấy tháng, ma pháp sư các hạ lặp đi lặp lại các hành động nhàm chán.
Minh tưởng, rèn luyện tinh thần lực, phóng thích ma pháp kỹ năng, quen thuộc với thân thể mới.
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn
D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng
CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!