Ma Thần Lôi Phong - Phế Vật Hay Thiên Tài
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
167


Ma Thần Lôi Phong


Phế Vật Hay Thiên Tài



Thời gian thấm thoát trôi qua mới đó qua năm năm,Trần Dương mới đầu là một đứa bé trong nôi thì bây giờ đã năm tuổi hoạt bát đáng yêu vô cùng nhanh nhạy được mọi người trong Trần gia yêu quý.

Nhưng chuyện không may xảy ra tại một năm trước,Trần Dương đứa trẻ bốn buổi bị người ta ám toán trúng,tuy được giải cứu nhưng tinh thần đã bị tổn thương,đứa trẻ thông minh hoạt bát ngày nào trở nên ngu ngơ,ít nói lúc khóc lúc cười. Chẳng biết ai đã ra tay ám toán tuy không giết được nhưng cũng đạt được nữa mục đich.

Trần gia đã thuê nhiều y sư về khám bệnh nhưng vẫn không có tiến triển gì ngoại thương không có,nội thương cũng không sao,chuyện này đã làm Trần gia tức giận huy dồng lực lượng thám thính tìm ra tung tích kẻ đã ám toán.

Sau chuyện này đã làm Trần gia hoang mang vô cùng,thời gian cứ thế trôi qua, ngày qua ngày y sư tới càng nhiều nhưng Trần Dương vẫn vậy,vẫn ngu ngơ cười cười khóc khóc như ngày nào,chuyện này làm mọi người trong phủ Trần gia đều nghĩ tới ba chữ :

“Bị điên rồi”

Mọi người nghĩ rằng trong lúc ám toán công tử đã bị đánh vào đầu làm ngu ngơ như vậy.

Mọi chuyện dần lắng xuống, Trần Dương vẫn nhìn trời ngắm trăng sao,lúc cười lúc lẩm bẩm rồi khóc một mình. Cảnh tượng dần quen thuộc với mọi người trong phủ,ai nấy đều tiếc thương cho Trần Dương còn bé đã bị ám toán rồi dẫn nên đần độn.

Ông bà cha mẹ mọi người thân thích đều mất niềm tin với Trần Dương,nhưng chả thể làm gì khác y sư mời cả mống cũng không tiến triển bây giờ chỉ có thể âm thầm chiếu cố cho Trần Dương.

Năm nay Trần Dương sáu tuổi Ngọc Minh đã sinh hạ thêm một bé trai nữa là Trần Thiên. Lúc này mọi người đều chú ý tới Trần Thiên đặt mọi thám thính bảo vệ Trần Thiên không để xảy ra chuyện gì đáng tiếc xảy ra.

……Mười năm sau….

Thiên Chân đại lục – Thiên Vũ thành trì – Lúc này Trần gia được coi là quái vật không thể trêu chọc,Trần gia đứng đầu trong các gia tộc chỉ sau Hoàng gia,với lại còn thông gia với Lâm gia vị trí của Trần gia không thể sụp đổ trong năm gia tộc trừ Hoàng gia : Đứng đầu là Trần gia gia chủ Trần Đức, tiếp theo là Lâm gia gia chủ Lâm Chỉ Phong,Trương gia gia chủ Trương Úc,Quảng gia gia chủ Quảng Hàn. Với địa vị xếp sau Hoàng gia thôi Trần – Lâm gia được xưng là quái vật không thể trêu chọc cũng chả ngoa.

Mà những năm gần đây đứa con Trần Thiên của Trần gia đã biến thành quái vật. Chín tuổi luyện thể,mười tuổi luyện khí,tính đến bây giờ đã là mười một tuổi luyện khí tầng chín,trong Thiên Chân đại lục chưa ai làm được,có thì tới mười lăm tuổi luyện khí tầng năm,quái vật thật không phải hư danh,hi vọng lịch sử Thiên Chân đại lục có một thiên tài yêu nghiệt xuất thế.

Còn về phía Trần Dương hầu như đã quên lãng,còn nhớ thì bây giờ chỉ là tên đần độn,ngu ngơ trong Trần gia mà thôi…

Tại Vân Thiên tinh cầu trước khi bước vào tu chân thì cảnh giới đầu tiên là luyện thể rồi đến luyện khí.

Luyện thể tầng 1-5: Rèn luyện xương cốt rắn chắc,nền tảng thân thể chịu đòn và khôi phục tốt hơn người thường.

Luyện thể 6-9: Rèn luyện cơ bắp để có lực lượng lớn hơn nhiều lần người thường.

Luyện khí 1-5: Rèn luyện sự dẻo dai và phản xạ trong chiến đấu.

Luyện khí 6-9: Đả thông khiếu huyệt gia tăng tuổi thọ.

Hai cảnh giới này người thường có thể tu luyện. Nhưng không phải ai cũng có thời gian,công sức và sự nhẫn nại để luyện. Vì thế Trần Thiên nói là quái vật cũng chả ngoa,mười một tuổi luyện khí tầng chín không phải ai cũng làm được.

Sau hai cảnh giới đó là trúc cơ,muốn trúc cơ phải có linh căn,muốn biết linh căn phải kiểm định,trúc cơ được chia làm ba tầng: Sơ kỳ,Trung Kỳ, Hậu kỳ. Trần Thiên mười tuổi được kiểm định là Kim linh căn,không phải Kim linh căn bình thường mà là thuần Kim linh căn hoàn mĩ không một chút pha tạp. Với sự tiến triển này trong năm tới chắn chắn Trần Thiên sẽ trúc cơ chân chính bước vào thế giới tu chân đầy rẫy nguy hiểm và cơ duyên.

Đối với người không có linh căn hoặc linh căn không thuần pha tạp nhiều thứ thì sẽ không tu luyên được hoặc thành tựu hạn chế có tiếp tục tu luyện thì cũng không có thành tựu to lớn.

Buổi tối, Trần gia mọi người đã chìm trong giấc ngủ thì trong một căn nhà không quá lớn,khá là đơn sơ,trong đó một thiếu niên đang mặt bộ trang phục màu trắng tóc búi đuôi ngựa mái chẻ hai bên,khi nhìn vào mặt thiếu niên thì đích thị là một mỹ nam nhân nhưng ánh mắt đang nhìn bầu trời miệng lẩm bẩm mặt buồn rượi.

-Dương ca,ca sao nhìn trời mãi thế,lúc nào đệ qua cũng thấy ca như thế,còn nữa miệng ca lẩm bẩm gì sao đệ k nghe thấy,kì quặc.

Bên cạnh một thiếu niên tầm mười một tuổi mặc bộ thanh y tinh xảo tò mò nhìn Trần Dương rồi nhìn phía bầu trời lặp đi lặp lại vài lần hỏi.

-Đã đột phá luyện khí tầng chín rồi chứ ?

Giọng điệu trầm ấm pha chút yêu thương hỏi.

-Vâng ca ca,đệ đã đột phá tối hôm qua.

Giọng điệu vui mừng pha chút bực tức.

-Có ai trêu chọc đệ sao tức giận vậy.

Hắn nghi hoặc xen lẫn tò mò hỏi.

-Chẳng ai dám trêu chọc đệ cả,chỉ có ca thôi.

-Ta ???…ta có làm gì đệ đâu.

Hắn ngạc nhiên hỏi lại.

-Ca sao phải dấu cha mẹ chứ,ca vẫn là ca cơ mà,ca định giả ngu ngơ tới khi nào nữa nhưng sự thật không phải như vậy,ca là thiên tài mặc dù ca không luyện thể,không luyện khí nhưng những gì ca đã dạy cho đệ không phải một tên ngu đần có thể nói ra được còn nữa khi đệ đánh ca nhưng ca lấy thân pháp xảo diệu né tránh kết quả đệ kiệt sức mà chịu thua.

Trần Dương im lặng,một hồi lâu sau nói.

-Ca không muốn dấu cha mẹ chỉ là kẻ ám toán ta thấy ta còn lành lặn thì ca còn có thể ở đây nói chuyện với đệ sao,đệ tin vào sự bảo vệ của cha mẹ và thị vệ là đúng nhưng không phải lúc nào cũng có thể bảo vệ được ca,nếu ca bày ra sự yêu nghiệt vượt trội đệ thì bọn chúng nhắm mắt làm ngơ cho ca trưởng thành sao,phòng bệnh hơn chửa bệnh, đệ đệ của ca nhớ kỹ phòng bị không bao giờ là thừa thải, nhất là với thế giới tu tiên đệ sắp bước vào.

-Được rồi đệ về ngủ đi,ca muốn yên tĩnh.

-Vâng, ca ngủ ngon

Sau khi Trần Thiên rời đi hắn nói:

-Kiếp trước ta không có em trai nhưng kiếp này lại có phải chiếu cố tốt cho nó mới được,haizz không biết cha mẹ kiếp trước vủa ta như thế nào rồi.

Hắn là Trần Dương, hắn trọng sinh,chết bởi bệnh tim,ngỡ là chết thật lúc đó đen thui không thấy được gì rồi một trận buồn ngủ làm hắn thiếp đi khi tỉnh dậy thì hắn bị ám toán đập đầu vào đá làm ký ức kiếp trước và ký ức xa lạ về một người khác kí ức vè cách tu luyện công pháp linh tinh nhưng lại không có gì về tên tuổi hay cuộc sống của ký ức đó,từ đó hắn ngu ngơ suốt mười năm để tiếp thu ký ức khổng lồ . Thân pháp để né tránh thế công của đệ đệ hắn cũng từ kí ức đó mặc dù hắn chưa luyện thể hay luyện bì gì.

-Cũng sắp tới lúc phơi bày sự thật rồi.

P/S Mọi người đóng góp ý kiến nhé bình luạn mạnh vào đi,k ai ngó tác buồn tác k muốn viét nữa á,có người đọc mới có người viết chứ huhu..

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN