Ma Tôn Tại Đô Thị Huyền Huyễn
Chương 10: Học Trong Phòng Hội Đồng
bé như nói:
– anh hai chỉ em rất nhiều cách sài máy tính nâng cao, toàn mấy thứ trên trời không à, trên trường thầy cô dạy về máy tính chỉ quanh quẩn cái đánh word, đôi khi rất nhiều cái thầy cô không biết còn phải hỏi út nữa đó!
Thiên Long quệt mũi nói:
– chuyện, thầy cô cũng chỉ là học sơ sơ thôi, các trường đại học đào tạo thí sinh tin học anh hai Như đã lén vào đó học một năm, học hầu như hết kiến thức rồi bị đuổi, chú Chiến Hùng mới ghê, anh cảm thấy chú ấy mới là dân phần mềm ghê nhất tới nay.
Thiên Long thở dài nói:
– thôi út cũng đừng có giỏi quá, đôi khi thầy cô hỏi cũng nói không biết đi, giỏi quá cũng nhiều cái phiền lắm.
bé như nhàn nhã hỏi:
– bây giờ đang học giỏi đùng cái câu biết câu không. Út cũng đã nghĩ ra cái hình tượng út khi đó nó xụp đổ cỡ nào rồi đấy.
– con bé giảo hoạt.
Thiên Long nhìn bé Như chán nản hỏi:
– thích ăn nho khô lắm hả?
– dạ vâng, nho khô với vải khô, anh hai mua bao nhiêu cũng không lo hết hạn đâu.
– nhưng mà răng út nó hư gần hết tồi đấy!
– đâu có đâu vẫn trắng đẹp mà.
– anh nói hư hết rồi là hư hết rồi!
– út nói nó vẫn trắng vẫn khỏe là vẫn trắng vấn khỏe.
– A… anh hai đừng chọc léc út, út nhạy cảm mà!
Thiên Long đành đấm bóp chân cho nó, biết con bé này nhạy cảm gấp năm lần người bình thường cho nên cũng thấy thương, từ nhỏ tới lớn mùa hè nóng bức da của nó hồng nổi cả mạch máu nhỏ lên, mùa đông mặc bốn năm cái áo mới chịu được, chỉ cần đứng sau nó khoảng hai mét nó đều cảm nhận được.
Thiên Long không biết nên làm sao luôn, vì thế hôm nặn máu bầm ở chân nó Thiên Long mặc nó đánh, đau gấp năm lần người thường đâu phải giỡn đâu, Thiên Long cưng con bé này tới nỗi dò cả người nó không có nổi một vết sẹo nhỏ, sợ nó đau lắm đấy chứ.
– anh hai út không muốn bị nhạy cảm như vầy nữa đâu, nhiều lúc có người đi đằng sau làm út cảm giác khó chịu lắm luôn.
– ừm, anh hai cũng đang cố hết sức làm việc để bảo vệ út, sau này lấy chồng phải căn dặn nó cưng chiều út hết mức mới được.
Nghe vậy bé Như ngồi dậy ôm thật chặt cánh tay Thiên Long nói:
– không lấy, có lấy cũng chỉ lấy anh hai, anh hai thấy út dễ thương như vầy sao lỡ bỏ út có đúng không?
Thiên Long bẹo má cô nàng nói:
– đúng vậy đấy, út dễ thương cực kỳ dễ thương.
– hì hì… cái này út biết mà!
Tưởng gì chứ cô bé này tuyệt đối tự tin về khoản làm nũng, lên lớp thế nào không biết chứ ở nhà là cứ như không có xương, quấn lấy Thiên Long như ruồi, được cái đẹp với ngây thơ cho nên không làm Thiên Long chán được.
Thiên Long đẩy con bé nằm xuống nói:
– đắp mặt lạ đi còn đi chơi.
– vầng.
Thiên Long nghĩ cái gì rồi nói:
– hai đứa bạn út nó đòi đi chung với chúng ta hay họ đi xe riêng?
bé như nghĩ chút rồi nói:
– để út nhắn tin hỏi.
Lúc sau cô bé nói:
– họ có xe riêng. Họ còn nói sẽ dẫn bạn trai đi chung, ở lớp cũng có mấy đứa nữa đi lận, tất cả đều đi xe riêng.
– uh.
Thiên Long vào mở máy kiểm tra chứng khoán, cổ phiếu mấy công ty bên Trung Quốc đang giảm đáng kể, không được đào tạo qua trường lớp chơi mấy cái này ghê ghê, tính sau này bàn giao hết cho bé Như chơi cho nó khóc vài lần là giỏi ngay.
– út muốn đi xe gì? đi hai bánh hay bốn bánh hay sáu bánh hay tám bánh hay mười sáu bánh, hay là đi xe có xích?
– ể, nhà mình có nhiều xe vậy ạ?
bé Như ngạc nhiên, từ khi nào nhà mình nhiều xe vậy? Thiên Long nhún nhún vai nói:
– hai bánh thì đi moto nhà kìa, bốn bánh thì mượn xe anh Tuấn, sáu đến tám thì đi xe bus, trên tám thì đi container, còn đi xích thì máy múc ấy!
– à vậy anh hai đi cái gì em đi cái đó.
Cô bé này khôn thôi rồi, biết Thiên Long có cái sĩ diện khá cao, tầm này liên sỉ đắt lắm.
– đi thay đồ đi rồi đi, nói chuyện với út chỉ muốn đánh cho một trận mới hết tức.
– tại vì út qua thông minh đúng không? ề…
lè lưỡi trêu ông anh xong cô bé chạy luôn, anh hai thông mình nhưng em gái vẫn có cái mác thông minh hàng thật giá thật đấy.
Thiên Long rút điện thoại nói:
– alo, Tuấn hả? đi chơi không?
Đầu dây bên kia nói lại:
– hả? alo mày là Long hả?
– dạ vầng là em đây. Anh Tuấn có đi chơi không?
– ơ, nay mày bị sét đánh à Long, tao nhớ không nhầm thì đã ba năm nay mày có rủ tao đi chơi đâu mà hôm nay mày ngáo vậy?
Thiên Long tắt máy luôn, cay cú thật sự, có thằng bạn làm ăn như cức. Điện thoại lại reo lên là thằng Tuấn nó nói:
– đang qua đây! có cần dẫn theo bạn gái không?
– sao cũng được! mày chỉ càn biết bé Như đi với tao!
– à ừ vậy phải vác bồ đi rồi. Nhìn bọn mày tình tứ tao đau mắt lắm.
– cút.
– đang qua đây đm.
Lên đồ đẹp đẽ bé Như diện cây váy từ ngực đến nửa đùi diện lên vòng eo chữ S mê hồn, Thiên Long nói:
– vào phòng lấy cái khẩu trang mỗi người một cái.
– à vâng.
Quên cái gì chứ khẩu trang là không thể, bị chụp lén thì có mà ăn cám, thời buổi này không tin bố con thằng nào.
– đi chậm thôi nha, út sợ tốc độ, với lại ngồi một bên sợ té lắm.
Ra tới nhà xe thì thấy thằng Tuấn đã đến, nó đi cùng với một cô gái quyến rũ kinh hồn, nhìn cô gái kia hình như ca sĩ mới nổi hay sao ấy, làm cho bé Như vui vẻ cười tươi kinh khủng, gặp người nổi tiếng đấy.
Thiên Long chở bé Như ra tới cổng trường hơi lóa mắt, một đống xe hơi đang đậu ở đấy, tầm gần chục cái làm cho thằng Tuấn chẹp chẹp nói:
– nhìn bọn này làm tao muốn đi học kinh khủng, đi học khoe đồ hiệu cho bọn nó ghét chơi.
Bé như đi giày cao gót nên lười xuống xe, Thiên Long chở nó lại gần đám bạn cho nó nói chuyện:
– ủa sao nhiều vây?
Cô bạn tên Trinh chui trong xe ra nói:
– Như đùa à, nghĩ sao nhắn tin trong nhóm lớp mà giữ được bí mật? với lại Như cũng biết hôm nay đi với ai mà! lớp mình thần tượng vị đó lắm nha.
Bé Như chắc do trời nắng thấy khó chịu rồi nói:
– mau đi, đi lên trên phía trước ghé quán snake đi, Như còn chưa ăn nữa.
– được đi thôi.
Cả đám phất phới nháo loạn lên đi ăn, giọng miền nam lai lai của bé Như nói một cái làm tim gan mọi người nhũn hết cả ra.
Đi tới một quán ăn năm sao quen thuộc mọi người liền ghé vào, Thiên Long đếm sơ sơ hình như tầm ba bốn mươi cái đầu người thì phải, ghé tai bé Như hỏi:
– lớp út đi hết luôn hả?
bé Như hơi ngại nói:
– đâu có đâu, chỉ là gần thôi, gần thôi.
Nhìn bạn Như cứ ôm tay ông anh làm đám con trai đau tim muốn đột quỵ, nhìn cái dáng kìa, mới tý tuổi eo mông ngực đã đầy đặn như vậy rồi, hoa khôi nắm giữ vị trí toàn trường nhiều năm liền có khác.
Bạn ngoan nhìn Tuấn rồi hỏi:
– ủa anh này là ai vậy?
Tuấn thề không biết nên cười hay nên khóc, nó từ bến xe nhà Thiên Long đến nhà hàng này có ý định về mấy lần rồi, đương nhiên nó cũng đã thăm hỏi mười mấy đời họ hàng nhà Thiên Long một lượt cả rồi, rủ đi chơi thế quắc nào giờ lòi ra một đống thế này, cay không nói nổi, hèn chi hôm nay Thiên Long nó rủ mình đi ăn, hóa ra là đi hứng đạn chung với nhau.
Thiên Long cười tủm tỉm giới thiệu:
– nó tên Tuấn, là bạn của bé Như, đang học bên mỹ vì phá quá nên bị đuổi về, chắc tuần sau nó sẽ vào trường mấy đứa học, nhưng mà cũng đừng trông cậy nó chỉ bài, mấy đứa cứ lên phòng hội đồng là nó thường học trên đấy đấy!
– ể.
Bé Như trợn tròn mắt nhìn anh Tuấn, còn tuấn thì liên tục đi tìm chỗ ngồi, miệng liên tục nói:
– nhịn, phải nhịn, mẹ nói không được đấm chó.
Làm cho cô ca sĩ tự xưng bạn gái thằng Tuấn cứ che miệng cười hì hì miết, thường ngày thấy thằng bạn trai bố náo quen rồi, nay không ngờ cũng biết nó còn một mặt này nữa, quá là mở mang tầm mắt a.
– haha…
Cả đám bạn bé Như cười tươi như hoa, ông anh trai bạn Như có vẻ hài hước đấy chứ.
– mọi người ăn gì thì gọi nha.
– được.
Thiên Long làm dĩa cơm với hai đùi gà quay dẫn bé như lên lầu cao ngồi, ngồi nơi nào không có ai mà phải che được mặt Thiên Long mới ngồ, sang thù không biết thế nhưng chảnh thì phải cao như tháp Eiffel
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!