Mãi mãi yêu - Chương 15
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
82


Mãi mãi yêu


Chương 15


Thời gian tổ chức đám cưới chớp mắt cũng đã tới.

Ngày hôm ấy thật sự rất đẹp, trăng sáng, sao nhiều làm cả bầu trời trở nên lung linh mĩ lệ.

Dương Mộc Tâm ngồi trước bàn trang điểm, mắt nhìn chằm chằm cô gái lộng lẫy trong gương mà có hơi ngơ ngác.

Không ngờ mọi thứ đến quá nhanh, cô vậy mà sắp trở thành vợ của Dật Phong rồi.

Chị nhân viên chỉnh lại tóc cô một chút, nhìn Dương Mộc Tâm không nhịn được mà cảm thán:

– Cô bé, nếu chị là đàn ông cũng bị em quyến rũ chết mất!

Chị vốn không nói điêu, cô bé này lúc đầu không sửa soạn nhìn cũng được thôi, nhưng không ngờ lúc make up thay đồ xong như hoàn toàn thay da đổi thịt, xinh đẹp vô cùng.

Dương Mộc Tâm cười cười cảm ơn chị, cô kéo váy ngồi xuống ghế sofa, hít sâu một hơi điều hoà nhịp thở.

Thật sự như bị vả mặt, lúc trước cô chê bai chán chường cuộc hôn nhân này bao nhiêu thì bây giờ càng ngược lại bấy nhiêu.

Dương Mộc Tâm cảm thấy mình điên rồi, cô không chỉ hồi hộp mà còn có chút chờ mong.

Trên đời đúng là chuyện gì cũng có thể xảy ra, thời gian chẳng phải là điều tất yếu.

Đến giờ, dường như khách khứa đã tới đông đủ, bên trong hội trường vô cùng náo nhiệt.

Hoàng Điệp quan sát xung quanh một chút rồi nói nhỏ với hai cô bạn:

– Mộc Tâm sắp thành bà chủ lớn rồi, chúng ta phải ôm đùi sớm mới được!

Hoàng Lam liếc mắt nhìn cậu ta:

– Nghiêm túc một chút đi, chúng ta phải giúp Mộc Tâm quan sát tên chồng sắp cưới của cô ấy, nếu có làm gì không tốt nhất định tớ sẽ không tha!

Thiên Ý uống một hớp rượu:

– Cậu nhìn ở đây thì phát hiện được gì, còn lúc về nhà không chừng hai người đó ở riêng thì sao!

Ba cô nàng đang nói chuyện thì đèn phụt tắt, ánh sáng mờ ảo từ màn hình lớn phía sân khấu làm không gian trở nên mờ ảo, nhạc bắt đầu vang lên, khách khứa dần im lặng nhìn về phía cửa.

Chỉ thấy ở ngay chính giữa, một cặp trai gái toàn thân trắng tinh, như một đôi tiên đồng ngọc nữ đang nắm tay nhau đang từng bước từng bước tiến về sân khấu.

Ánh sáng mờ ảo và tiếng nhạc êm dịu càng làm mọi người cảm thấy không chân thực.

Có người không kìm được thốt lên:

– Tôi đi lộn vào đám cưới minh tinh à!!!

– Đẹp quá đi mất!!!

Dương Mộc Tâm một tay nắm tay ba mình, một tay nắm tay Dật Phong, bước lên sân khấu.

Trong tiếng nhạc du dương và tiếng xì xầm của khách khứa xung quanh, ba Dương nén nước mắt, mỉm cười trao tay con gái cho Dật Phong, ông nói:

– Đây là con gái cưng của gia đình chúng ta, từ nay ta trao con bé cho con, con hãy đối xử với nó thật tốt!

Dương Mộc Tâm đôi mắt đỏ hoe nhìn ba mình và mẹ đứng kế bên, cô cảm thấy đây là quyết định đúng đắn nhất trong cuộc đời mình vì đã báo đáp phần được nào công ơn ba mẹ nuôi dưỡng.

Dật Phong nắm lấy bàn tay mềm mại của Dương Mộc Tâm, nhìn đôi mắt ngấn nước của cô mà bỗng nhiên cảm thấy bản thân có một trách nhiệm vô cùng cao cả, anh nhìn ông Dương, nghiêm túc nói:

– Con hứa!

Đám cưới diễn ra vô cùng suôn sẻ, các vị khách vô cùng thoả mãn vì không chỉ được ăn ngon mà còn được ngắm một đám cưới đẹp như mộng.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN