Mãi mãi yêu - Chương 20
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
87


Mãi mãi yêu


Chương 20


Xe nhanh chóng đến, Dương Mộc Tâm không chịu nổi nữa liền kéo cửa chui vào, cô run đến hai hàm răng va vào nhau vậy mà vẫn cố chào:

– Hi!

Dật Phong không nói gì mà đưa cho cô một ly trà sữa nóng, Dương Mộc Tâm mở to mắt nhìn, anh không kiên nhẫn dúi cái lý vào tay cô rồi khởi động xe chạy.

Dương Mộc Tâm nhìn ly trà sữa nóng trong tay mà ấm áp lan tận vào tim.

Dương Mộc Tâm hút một ngụm rồi thoải mái thở ra một hơi, cô quay sang nhìn góc nghiêng đẹp
hoàn mỹ của người con trai mà nói:

– Cảm ơn anh!

Lúc chạy được giữa đường Dật Phong hỏi cô:

– Muốn ăn gì?

Dương Mộc Tâm đang nhai trân châu, nghĩ nghĩ một chút rồi nói ra tên mấy món mà cô đang thèm chảy nước miếng.

Dật Phong chở cô vào một quán ăn nhìn rất ấm áp, Dương Mộc Tâm tháo đai an toàn rồi mở cửa ra trước.

Mới vừa bước ra, một cơn gió ùa tới khiến cô run cầm cập, chân như muốn nhũn bước đi không nổi.

Bỗng một cổ ấm áp xuất hiện bao lấy cả thân hình nhỏ nhắn của Dương Mộc Tâm, cô ngạc nhiên ngước nhìn lên thì thấy gương mặt của Dật Phong gần trong gang tấc.

Dương Mộc Tâm trợn tròn mắt, lạnh cùng hoảng sợ khiến cô cứng miệng, hồi lâu cũng không nói nên lời.

Dật Phong vậy mà dùng áo khoác anh đang mặc trùm lấy cô, nhưng đó không phải là điều khiến cô hoảng sợ.

Mà là anh vừa bao lấy cô liền nhấc cô lên ngay tức khắc, bế kiểu công chúa đi vào quán ăn.

Đây đã là lần thứ hai Dật Phong bế Dương Mộc Tâm như vậy rồi, cô mở to mắt kinh sợ gầm nhỏ:

– Anh làm gì vậy, mau thả tôi xuống, mọi người đều đang nhìn đấy, mau thả tôi xuống!

Nhưng Dật Phong làm như không nghe thấy, ôm chặt cô hơn rồi vững vàng bước vào trong.

Mặc dù không còn sớm và trời khá lạnh nhưng quán ăn vẫn có không ít người nên khi Dật Phong bồng Dương Mộc Tâm vào, ai nấy cũng quay sang nhìn một chút.

Có cặp vợ chồng già nhìn qua cười nói:

– Tuổi trẻ thật tốt, nhìn mà ghen tị quá đi mất ông nhỉ!

Dương Mộc Tâm thật sự ngại muốn chết rồi, thấy anh vẫn kiên quyết nên cô cũng không còn cách nào khác là quay đầu vào che khuất mặt.

Nhưng thật ra cô cũng có một chút lòng tham a, cô quyến luyến hơi ấm này, Dương Mộc Tâm hít nhẹ, giờ đây trong khoang mũi cô toàn mùi hương của Dật Phong.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN