Mãi mãi yêu - Chương 3: Giám đốc soái quá!
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
76


Mãi mãi yêu


Chương 3: Giám đốc soái quá!


Thứ hai, ngày đầu tuần cũng là ngày mà tinh thần của nhiều người hăng hái – Điển hình là Dương Mộc Tâm.

Trước mắt chính là khách sạn Hoàng Kim, cô vui vẻ bước vào với vẻ ngoài vô cùng thần thái, bởi vì sao, cô từ hôm nay chính là một thành viên của khách sạn bốn sao này.

Cô đã tự mình để vào được đây, không hề dựa vào quan hệ.

Bước vào trong, nhận đồng phục và bắt đầu công việc, Dương Mộc Tâm đã rất tốt từ giây phút đầu khiến nhiều người có sự thay đổi cách nhìn về cô.

Lúc đầu những nhân viên ở đây ai cũng nhìn Dương Mộc Tâm với ánh mắt “Con bé này nhìn bánh bèo như vậy, làm được gì mới là lạ!”.

Nhưng dần dần, cô không những tạo được thiện cảm mà còn quen được nhiều người, trong đó Linh Chi là cô bạn hợp nhất.

Trong giờ ăn trưa, Linh Chi ghé vào gần Dương Mộc Tâm nói nhỏ:

– Mình vừa biết một thông tin cơ mật, giám đốc khách sạn này là một người vô cùng đẹp trai!

Dương Mộc Tâm chính là mẫu con gái thế kỉ 21, mê trai. Nghe vậy cô liền quay phắt lại, hai mắt như đèn pha:

– Mình còn tưởng trong đây một móng cũng không có, ít ra cũng phải tồn tại một người chứ! Nhưng cậu nghe từ đâu vậy?

Linh Chi múc một muỗng cơm đưa vào miệng, nhai ngồm ngoàm nói:

– Thì từ những cô nhân viên mê trai khác chứ đâu, nghe nói anh ta đẹp như một diễn viên vậy!

Dương Mộc Tâm nghe đến đây trong đầu lại hiện lên khuôn mặt tuấn mĩ của ai đó.

Nhưng nhớ lại cảnh tối hôm đó, cô thật sự, thật sự rất muốn đấm vào cái mặt tên Dật Phong.

Vì sao?? Sau khi hắn biết cô là ai, gương mặt không có một cái gì là biến đổi, chỉ nói đúng một câu:

– À, ra cô là vị hôn thê! Tôi là Dật Phong, chuyện hôn lễ sắp tới hai gia đình sẽ hẹn nhau bàn bạc. Giờ thì, cô có thể về!

Nguyên văn câu nói, không thừa thiếu một chữ.

Lúc đó Dương Mộc Tâm tiêu hoá không nổi, khi định thần lại thì người ta đã đi lên từ lúc nào.

Thật đúng năm phút từ khi anh ta về nhà đến khi lên lầu!!

Cái ấn tượng đẹp gì đó Dương Mộc Tâm nói với mẹ hay những vấn đề như thích Dật Phong chỉ là giả hoặc nếu có thì chỉ đúng vào thời khắc cô ngước lên nhìn anh ta.

Nói thật lúc đầu Dương Mộc Tâm muốn phản bác chuyện liên hôn là vì nó làm cô mất tự do, chứ thật ra cô không phải quá để ý đến tình cảm.

Dương Mộc Tâm chưa bao giờ trải qua cảm giác yêu đương nên cô nghĩ liên hôn cũng không sao chỉ cần vẫn để cô tự do là được.

Với gia đình Dương Mộc Tâm vẫn đang trong trạng thái khó khăn nữa, là con một cô không thể không làm gì.

Cho nên dù có không thích Dật Phong hay ghét đi nữa, Dương Mộc Tâm vẫn phải chấp nhận.

Cứ ngồi nghĩ ngợi mà Linh Chi bên cạnh kêu mấy lần vẫn không phản ứng, bực mình cô nàng huých một cái vào hông khiến Dương Mộc Tâm hết hồn la nhỏ:

– Đau! Cậu sao vậy?

Cô bạn thấy Dương Mộc Tâm phản ứng liền xoay đầu cô đến phía trước.

Người con trai có mái tóc nâu cắt ngắn như bước ra từ trong tranh, quá soái.

Anh mặc bộ complet đen, cả người như toả ra hào quang khiến các nhân viên nữ hiện đang trong khách sạn loá mắt, bao gồm Dương Mộc Tâm và Linh Chi.

Dương Mộc Tâm cảm thấy mình vô cùng là… không biết nói như thế nào nhưng gần đây xung quanh cô toàn những người đẹp trai còn vô cùng cuốn hút.

Giám đốc soái quá!!!!!

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN