Mất Khống Chế - Lâm Song Thính Phong Quá - Lâm Song Thính Phong Quá - Chương 8
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
140


Mất Khống Chế - Lâm Song Thính Phong Quá


Lâm Song Thính Phong Quá - Chương 8



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Thật ra từ lúc bắt đầu nhập học, Harry vẫn nhớ rõ Trường Sinh Linh Giá(1) bên trong Hogwarts với Phòng chứa bí mật nhà Slytherin(2).

Nhưng áo choàng tàng hình(3) còn chưa tới tay, đi đêm nguy hiểm quá lớn, ban ngày lại có nhiều tai mắt hỗn tạp, không tiện hành động. Vì lẽ đó, Harry chỉ có thể bi thương làm như không có chuyện gì xem xét phương hướng vài lần.

Hơn nữa, Trường Sinh Linh Giá tới tay thì làm sao để tiêu hủy, đó cũng là một vấn đề, đương nhiên chỉ cần có răng của tử xà(4) là được, nhưng kỹ thuật thao tác này thật sự khó khăn.

Do đó, hiện giờ cũng chỉ có thể tưởng tượng, Harry liếc qua lịch trên tường, còn đúng một tuần nữa là đến Halloween, cậu vẫn nhớ kỹ. Ngày đó, Quirrell sẽ dẫn quỷ khổng lồ vào trong Hogwarts, giáo sư Snape sẽ không cẩn thận bị con chó ba đầu(5) cắn bị thương. Quan trọng nhất là Hermione: Theo trí nhớ của cậu, vào đêm Halloween, cô sẽ trốn một mình khóc trong nhà vệ sinh, cái tên chuyên sơ ý như Ron không biết có đi tìm cô ấy hay không. Cậu phải đi để bảo đảm Hermione được an toàn.

++++++++

Đêm Halloween, bên trong đại sảnh đường ngào ngạt mùi thơm ngọt ngào của bí đỏ nướng. 1000 con dơi vỗ cánh trên trần nhà, những ngọn nến bên trong quả bí đỏ lóe lên, lúc ẩn lúc hiện.

Cho dù là nhà Slytherin, mọi người cũng rất tò mò nhìn chung quanh, dù sao bọn họ vẫn là lần đầu thưởng thức lễ Halloween ở trong trường.

Chỉ có Harry là không hề bị lay động, chuyên tâm tấn công miếng bò bít tết ở trước mặt, ừm, cái bánh nhiều nhân kia cũng không tệ.

“Cậu nhìn qua như chưa từng được ăn cơm vậy,” Draco đặc biệt ghét bỏ liếc cậu, “Bình thường Hogwarts bỏ đói cậu hay sao?”

Đợi lát nữa, khi cậu trở lại phòng ngủ với cái bụng đói cồn cào thì sẽ biết lựa chọn của tôi có bao nhiêu sáng suốt, Harry khinh thường hừ một tiếng ở trong lòng.

Nếu như so sánh với Harry, Pansy và Daphne đều mặc một chiếc quần bồng bồng nhỏ đáng yêu, trước mặt chỉ có một ít bánh pudding và một chén hồng trà, phô bày đầy đủ hy sinh sức ăn vì hình thể mỹ lệ cho các cô gái.

“Pansy, cậu thật sự chỉ cần ít như vậy thôi sao? Còn có, Daphne cũng vậy.” Harry hơi lo lắng nhìn hai người bọn họ, nỗ lực thuyết phục rằng hai cô đã rất thon thả tinh tế rồi.

“Không, cảm ơn,” Daphne cười cười với cậu, “Tớ cũng không phải định giảm béo, nhưng cái váy liền quần này nắm chặt bụng của tớ, cho nên tớ cũng không có cách nào ăn nhiều được.” Cô có vẻ như tiếc nuối, nhún nhún vai.

Harry lại nhìn Pansy, phát hiện vị kia cũng mang vẻ mặt “Chính là như vậy”.

“Bên trong đầu cậu chưa bao giờ có cái vật gọi là phong độ tao nhã, nhưng không có nghĩa là người khác cũng không có, đầu sẹo.” Draco tiếp tục cay nghiệt.

Harry vừa định đáp lễ hắn hai câu, thì đột nhiên cửa lớn bị phá tan, giáo sư Quirrell vẻ mặt kinh hoảng ngã vào, cao giọng thét lên, có quỷ khổng lồ xông vào Hogwarts.

Hành động thật kém. Harry mặt không chút thay đổi, thầm nghĩ. Sau đó nhân lúc bọn rắn nhỏ năm nhất hỗn loạn, cậu đục nước béo cò, muốn tìm một vị trí không nhìn rõ, có thể thuận tiện rời đi bất cứ lúc nào.

Kết quả Draco thô bạo nắm lấy cổ áo cậu, tức giận nói, “Cậu định đi đâu?”

Harry lặng lẽ lườm một cái, sau đó, mặt đầy nghiêm túc nhìn Hoàng tử Slytherin đang giận dữ, “Tớ muốn đi WC.”

Không chờ Draco có bất kỳ hành động hay ngôn từ công kích gì, Harry đã như một con cá trạch linh hoạt chui ra khỏi đoàn người, chớp mắt đã không thấy tăm hơi.

Lại một lần nữa…xông vào phòng vệ sinh nữ. Harry cũng không biết mình nên nói cái gì, tính cả kiếp trước, quả thực cậu như kết thù với phòng vệ sinh nữ này vậy.

Nhưng rất nhanh cậu liền biết mình đã sáng suốt, còn chưa tới chỗ cần đến cậu đã nhìn thấy bóng dáng của một tên quỷ khổng lồ, kéo cây gậy răng sói(6), đầu nó cực kỳ nhỏ, còn tỏa ra một mùi tanh tưởi.

Nếu giới phù thủy có thể có bảng xếp hạng những loài vật xấu nhất, Harry cảm thấy mình nhất định bầu cho quỷ khổng lồ một phiếu, thật không hiểu nổi bọn họ lớn lên xấu như vậy, làm sao còn có thể không tự ti đi lang thang bên ngoài cơ chứ.

Cậu chạy tới cửa phòng vệ sinh nữ, có thể nghe thấy tiếng khóc nức nở truyền ra từ bên trong.

“Hermione, cậu ở đâu? Mau chạy ra đây, bên trong lâu đài rất nguy hiểm, có quỷ khổng lồ xông vào.” Cậu lên tiếng gọi, liếc mắt liền thấy con quỷ khổng lồ kia đã đi về phía bên này.

Tiếng khóc ngừng lại, nhưng Hermione còn chưa xuất hiện, Harry thừa dịp vào lúc này dùng thần chú trôi nổi làm cây gậy răng sói trong tay quỷ khổng lồ bay lên, sau đó tàn nhẫn đập vào đầu của nó, thằng ngốc kia lập tức gục xuống.

Đây chính là cái giá đánh đổi do không cố gắng tiến hóa bộ não, Harry nhún nhún vai, sau đó đỡ lấy Hermione vừa đến cạnh cửa. Mắt cô ấy còn hồng, nhưng vẫn tận lực cười cười với Harry.

Nhưng mà cô có chút bị quỷ khổng lồ trên mặt đất dọa sợ.

“Không sao rồi, đến đây đi, tớ đưa cậu về ký túc xá.” Harry nhẹ giọng nói.

Hermione nhỏ giọng nói cảm ơn, sau đó ngoan ngoãn làm theo vì không muốn tạo thêm phiền phức.

++++++++

Chờ Harry trở về phòng của mình thì đã là nửa tiếng sau, cậu hơi sợ người bạn cùng phòng bốc đồng có bệnh công chúa kia đang chờ hỏi tội. Kết quả là, vừa vào gian phòng thì thấy, phòng khách đen thui, người nào cũng không có.

Cái này có chút không ổn a, Harry giờ mới phát hiện, thầm nghĩ, hình như Draco giận thật rồi.

Tác giả có lời muốn nói: cầu bình luận, chương ngắn cũng cần cổ vũ ~ Mặc khác, tôi muốn quảng cáo một truyện tu tiên mới của mình, “Chờ đợi không kịp” – chuyện thầm mến giữa hai người thuộc Ma với Thần. Có hứng thú có thể lướt qua, bởi vì tên ngốc bên cửa sổ này sẽ không làm liên tiếp (khóc).

(Editor:

(1) Trường Sinh Linh Giá được Rowling định nghĩa là “một chỗ chứa mà 1 phù thủy Hắc ám có thể giấu một mảnh linh hồn hắn với mục đích đạt được sự bất tử”. Với phần của một linh hồn của một phù thủy được chứa trong đó, phù thủy đó sẽ trở nên bất tử miễn là Trường Sinh Linh Giá đó còn nguyên vẹn, thường nó được giấu ở một vị trí an toàn. Nếu cơ thể của phù thủy đó bị hủy hoại, thì một mảnh linh hồn đó sẽ được bảo quản bên trong Trường Sinh Linh Giá. Tuy nhiên, việc hủy diệt cơ thể của người tạo ra Trường Sinh Linh Giá sẽ làm cho phù thủy đó ở trạng thái sống một nửa, “tệ hơn cả một con ma đúng nghĩa”. Chúa tể Voldemort sống trong tình trạng đó khi hắn cố dùng Lời nguyền Chết chóc lên đứa bé Harry Potter và bị phản nguyền. Phép thuật liên quan đến việc tạo ra một Trường Sinh Linh Giá được xem là phép tồi tệ nhất của Nghệ thuật Hắc ám. Một Trường Sinh Linh Giá có thể được tạo ra từ bất kì vật dụng bình thường nào, bao gồm cả cơ thể sống. Việc hủy diệt một Trường Sinh Linh Giá đi kèm với sự hủy diệt mảnh linh hồn chứa đựng trong nó, chấm dứt sự bảo vệ và hoàn trả lại trạng thái tồn tại cho người tạo ra nó. Nếu một phù thủy tạo ra nhiều hơn một Trường Sinh Linh Giá, phù thủy đó sẽ bất tử cho đến khi tất cả các Trường Sinh Linh Giá bị hủy diệt. Một khi điều đó xảy ra, phù thủy đó sẽ chết như bình thường nếu bị tử thương. Mảnh linh hồn nằm trong một Trường Sinh Linh Giá cũng có khả năng chiếm giữ linh hồn của những người khác. Sự chiếm giữ này được giới hạn đối với những người đã trở nên quá gần gũi về mặt cảm xúc với Trường Sinh Linh Giá đó. Khi đã bị ám, linh hồn nằm trong Trường Sinh Linh Giá có thể điều khiển hoàn toàn hành động của một người mà người đó hoàn toàn không hay biết về sự kết nối. Lúc đó, một phù thủy Hắc ám có thể chiếm giữ cả cơ thể người bị ám bằng cách hút cạn sức sống của người đó. Những sự liên kết linh hồn dạng này không mở rộng sang những Trường Sinh Linh Giá khác. Những mảnh linh hồn cũng sở hữu nhận thức về cảm giác ở vài mức độ, nghĩa là có khả năng cảm nhận được nguy hiểm để tự bảo vệ chính nó. Chúa tể Voldemort là pháp sư duy nhất được nói đến chính xác là đã tạo ra một Trường Sinh Linh Giá (dù vài nhân vật khác cũng được biết đã thực hiện điều nay, và là pháp sư duy nhất được biết đã tạo ra nhiều hơn một Trường Sinh Linh Giá. Trong bài phỏng vấn gần đây, tác giả J.K. Rowling nói đến Herpo the Foul, người nói Xà ngữ và người nuôi con Tử xa Basilisk đầu tiên, là người đầu tiên tạo ra Trường Sinh Linh Giá.

(2) Phòng chứa bí mật được vị pháp sư cổ xưa, một trong bốn người sáng lập trường tạo nên, người đó là Salazar Slytherin. Do bất đồng ý kiến với những người khác nên đã quyết định rời khỏi trường và dẫn theo một số đệ tử với hy vọng sau này người kế vị Slytherin sẽ quay lại mở phòng chứa bí mật, điểu khiển con tử xà thanh lọc hết các học sinh máu bùn. Người kế vị cũng là một Xà khẩu, phòng chứa bí mật và con tử xà chỉ nghe Xà ngữ. Người đã mở phòng chứa bí mật gần đây nhất là Tom Marvolo Riddle.

(3) (Invisibility Cloak) là chiếc áo có khả năng biến người mặc nó trở nên vô hình, tuy nhiên người ta vẫn có thể cảm nhận người mặc nó qua các giác quan khác. Harry Potter nhận được một chiếc áo từ năm học thứ nhất tại Hogwarts, do một người giấu mặt (sau này mới biết là cụ Albus Dumbledore gửi cho) vào dịp Giáng sinh. Chiếc áo tàng hình của Harry Potter là một chiếc áo đặc biệt, nó là một trong ba bảo bối Tử thần và thuộc sở hữu của cha Harry là James Potter. Trước đó nó là của cụ Ignotus Peverell. Chiếc áo này thường được James sử dụng để vi phạm nội quy trong trường, đồng thời cũng giúp Harry cùng bộ 3 trốn ra ngoài ban đêm. Kích thước áo khá lớn, đủ để cho 3 người cùng vào trong, tuy nhiên lúc họ cao lên thì còn hở chút ở chân. Chiếc áo luôn có ích cho Harry, trừ một trường hợp tại năm thứ 6, cậu bị Draco Malfoy đánh trên tàu đến trường, rồi trùm áo khoác Tàng hình lên để không cho ai cứu rồi bỏ lại một mình cậu ở đó. Ngoài chiếc áo của James ra, trong truyện còn có đề cập một chiếc áo khác của Crouch Con (Barty Crouch Senior). Hắn được sử dụng trong cuộc Quidditch Thế giới để có thể xem trực tiếp trận đấu, Crouch rất thích trò Quidditch này. Tuy nhiên chỉ có tấm áo của Harry mới là tấm áo khoác tàng hình thực sự, 1 tấm áo khoác thực ra và thực sự khiến cho người mặc hoàn toàn vô hình, bền chắc vĩnh viễn, tạo được sự che giấu không bao giờ đổi và không xuyên thấu nổi, bất chấp có ếm bùa gì lên nó. Chính vì thế mà đây là một trong những Bảo bối Tử thần. Tấm áo là bảo bối duy nhất mà Harry dùng để truyền lại cho con cháu mình như tổ tiên khi xưa đã làm mà không phải giấu đi để người đời không biết đến như hai bảo bối kia.

(4) Tử xà Basilisk, sống trong Phòng chứa bí mật, là vật nuôi của Salazar Slytherin – một trong bốn nhà sáng lập trường đào tạo phù thủy Hogwarts. Salazar Slytherin do bất đồng ý kiến với ba nhà sáng lập còn lại nên đã có ý định sử dụng con Tử xà này để giết những phù thủy gốc Muggle. Tử xà được sinh ra từ trứng gà và được ấp bởi một con cóc, có khả năng sống rất lâu khoảng vài ngàn năm, di chuyển qua đường ống nước. Con rắn này giết người bằng cách nhìn vào mắt người đó. Nạn nhân của tử xà trước khi chết chỉ nhìn thấy con mát vàng khè của nó. Ngoài ra thì tử xà cũng có những chiếc răng nanh có nọc độc chết người. Nhền nhện thường trốn chạy trước khi tử xà đên vì đó là kẻ tử thù của chúng. Tai họa chí tử đối với tử xà là tiếng gáy của gà trống. Basilik sống trong căn hầm bí mật, di chuyển dọc theo đường ống cống trong trường Hogwarts nhiều năm dài và chờ đợi truyền nhân của Slytherin quay trở lại để điều khiển nó tiêu diệt tất cả những phù thủy “máu bùn” trong trường. Tuy nhiên vì lý do ngẫu nhiên, nhiều người chỉ nhìn thấy một cách không trực tiếp vào mắt của nó, kết quả là họ chỉ bị hóa đá, chứ không phải bị chết. Ở phần 2 của bộ truyện , Basilik đã bị con phượng hoàng lửa Fawkes mổ mù đôi mắt chết người và cuối cùng Harry Potter đã dùng thanh kiếm của Godric Gryffindor để tiêu diệt nó. Chiến răng nanh của Basilik được Harry Potter dùng để phá hủy quyển nhật ký của Tom Riddle, hay chính xác là Voldemort khi còn học tại Hogwarts.

(5) Chó ba đầu Fluffy là sinh vật họ chó, xuất hiện duy nhất tại tập 1. Nó có kích thước lớn, dữ tợn. Trong tập 1, nó là vật nuôi của bác Hagrid được bác hiến cho trường để bảo vệ Hòn đá Phù thủy. Tuy dữ tợn nhưng khi nghe chỉ cần một bản nhạc là nó có thể lăn ra ngủ như chết, hoàn toàn vô hại.

(6) Gậy răng sói (hay còn gọi là Lang nha bổng) là một loại vũ khí có cán dài như giáo, phần đuôi vót nhọn, phần ngọn bịt sắt với hàng trăm chiếc răng nhọn như răng sói. Hình như dưới:

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN