Máu Rơi Trên Thiên Đường
Chương 7 : Bí Mật Được Tiết Lộ (P2)
_Sao có thể
_Bạn đã là người chiến thắng sao
_Vậy là đã bất tử à
_Ừ, tôi đã là người bất tử, nhưng khi tham gia trò chơi tôi vẫn sẽ chết, tôi chỉ bất tử ở cõi dương thôi
_7 năm trước k lẻ cô 11 tuổi sao
_Không, 7 năm trước tôi 16 tuổi, nhưng vì bất tử nên bây giờ tôi vẫn trông như vậy thôi, mặc dù nếu tính tuổi thật thì tôi lớn hơn các người nhiều đấy
_Thế sao lại tham gia 1 lần nữa-Jonson hỏi tôi
_Hỏi hay lắm tôi vẫn k biết sao mình lại tham gia lần nữa, có lẻ là vì Karlic
_Karlic
_Một người bạn cũ của tôi, người cuối cùng ở lại bên tôi và là người tự tử để tôi là người sống sót
…
_Thế xong chuyện ở đây rồi nhé, tôi về đây-Noah đứng dậy và rời đi, hắn có vẻ mãn nguyện lắm
Rầm-cánh cửa đóng lại
_Giờ phải làm sao đây-Kate nói
_Mọi người đều có năng lực mà phải không, tất cả chúng ta đều là người có năng lực, mau tìm ra nó đi, cơ hội sống sẽ cao hơn
_Đúng rồi, năng lực
_Trò chơi này k phải lúc nào cũng bắt đầu đâu, có đêm sẽ có cũng có đêm không nếu thấy qua 12h mà vẫn chưa bị gọi đến thì coi như tối đó thoat nạn, cũng có thể cả tuần k chơi lần nào cũng có thể chơi suốt luôn 1 ngừng nghĩ đấy, thời gian của mỗi lần chơi đều khác nhau có lúc 1-2 tiếng 3-4 tiếng hay cũng có khi kéo dài đến tận sáng cho nên dưỡng sức là cách duy nhất đấy
Có lẻ mình đã nói hết những điều cần nói rồi, tôi đứng dậy bước ra ngoài
_Em không gia nhập với tụi chị sao
_Không tôi k có hứng thú
Tôi đóng cửa lại thật mạnh, nó như là tất cả sự tất giận của mình, tôi lê bước ra ngoài, đường phố bắt đầu đông người qua lại, tôi đưa tay sờ lên mặt mình
_Chậc…chị ta tát đau quá, sưng lên rồi
Tôi khó chịu định đi về nhà thì có tiếng gọi ở quán cà phê gần đó, là Noah, cậu ta đang gọi tôi, tôi bước vào cửa hàng, mùi ca phê nồng nặc bốc lên, tôi dị ứng với nó. Cậu ta chọn 1 chỗ ngồi khuất trong cửa hiệu, gọi cho tôi 1 ly chocola nóng
_Cô k thích cà phê phải k, lúc mới nào đây tôi đã thấy mặt cô nhăn nhó rồi, tiếc thật cà phê ở đây ngon lắm
_Cậu định nói gì
Cậu ta mỉm cười uống 1 ngụm cà phê, rồi âm thầm nói
_Hợp tác với tôi nhé
_Cái gì
_Tôi k có cơ hội nếu chỉ 1 mình, với lại cô đã tham gia 1 lần rồi, chắc sẽ có nhiều kinh nghiệm hơn tôi
_Cậu…đã nói tôi k có hứng thú, tôi có thể sống chỉ với 1 mình
_Cô chắc k, tối hôm qua k phải cô rất khổ sở sau
Tôi giật mình, cậu ta nói k sai, dù tôi đã thắng 1 lần nhưng k chắc chắn là tôi sẽ thắng lần nữa
_Cậu muốn gì đây
_Hợp tác với tôi, chỉ 2 chúng ta thôi, chúng ta sẽ giết 5 người bọn họ
_Giết à, 5 người đó sao
_Có vấn đề gì à, tới khi chỉ còn cô và tôi
_Cậu hiếu chiến thật đấy
Không ngờ cậu ta có thể nói ra 1 cách bình thản như thế, thật thú vị ở cậu con trai này
_Cậu khó chơi thật đấy, muốn tự mình ra tay à
_Cô đồng ý chứ
_Được, tôi đồng ý
Lâu rồi tôi mới thấy thật thú vị như thế này, cậu ta đúng là khác xa với 5 người đó, cách cậu ta chiến đấu hay cái vẻ bình thản không quan tâm đến ai, thật đáng để chờ đợi
_Thế tối nay may mong cô hợp tác nhé-cậu ta cười và bước đi, vẫy tay chào tạm biệt tôi
Ly chocola đã bắt đầu nguội, tôi chả thèm để ý đến nó, Tính tiền và đi ra ngoài, bầu trời trong xanh mát mẻ làm tôi thấy sảng khoái, hợp tác với Noah, đó có phải là lựa chọn đúng.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!