Máu Rơi Trên Thiên Đường - Chương 8 : Đánh Thức Năng Lực (P1)
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
109


Máu Rơi Trên Thiên Đường


Chương 8 : Đánh Thức Năng Lực (P1)


Bây giờ là 11h55 và chúng tôi lại được triệu tập lần nữa, trong cái kết giời nhỏ bé và xung quanh và lũ ma đói, hôm nay thời tiết rất tệ, có thể sẽ mưa lớn và tôi k biết liệu nó có tạnh hay không. Đêm nay là đêm thứ hai của chúng tôi 9 vật tế sốngBùm-tiếng còi báo hiệu trò chơi bắt đầu là mỗi người bắt đầu tản ra, mỗi hướng 1 nơi, tôi và Noah đi chung với nhau, cậu ta có vẻ cũng không quan tâm nhiều đến điều này

_Bây giờ làm gì đây-Noah hỏi tôi

-Giết bọn chúng mở đường

Tôi vung 1 cú đá thật mạnh vào đầu con ma trước mặt cùng lúc tay kia đâm thât mạnh vào cổ con ma kế bên., chúng rú lên kinh hãi vì đau đớn, máu bắn ra tứ tung, lũ này khá yếu, chúng chỉ biết nhào tới bọn tôi mà không đề phòng gì cả. Tôi nhìn sang Noah cậu ta cũng giết được kha khá với cái thanh kinh loại k biết ở đâu ra, lũ ma trơi bắt đầu xuất hiện, chúng phóng từ trên cao xuống nhắm vào ngay đầu tôi, chúng khá nhanh may mà tôi né kịp

_Cẩn thận đấy, bọn chúng nhanh lắm-Noah nói

_Cậu lo cho cậu đi-tôi bực mình

Noah chỉ mỉm cười rồi vung thanh kim loại lên trời đuổi bọn ma trơi,tôi giải quyết cái đống dưới này, chợt nhìn thấy sơ hở tôi và Noah chạy đi

_Đừng phí sức với bọn nó, mau tìm chổ nào trống mà trốn đi

Chợt mặt đất dưới chân tôi bỗng nhiên lún xuống làm tôi mất thăng bằng, tôi rơi xuống 1 cái hố nào đó

_AAAAA, tôi rơi xuống 1 khoảng không vô định

_Renaaaaaaa

Tôi trượt xuống 1 đoạn khá dài và bất tĩnh, tôi k biết đã thiếp đi bao lâu cho đến khi có cả giác nhói đau ở chân, tôi bừng tĩnh, xung quanh là lũ ma đói và tôi k thể cử động, cả người ê nhức và chảy máu, còn cái chân của tôi thì bị 1 con ma nào đó cắn lấy, cái hàm răng nhọn hoắt của nó cắm sâu vào da tôi

_Chết tiệt, đau quá

Tôi dùng hết sức đá nó qua 1 bên, tay lò mò tìm vũ khí

_Đâu mất rồi, chắc lúc nãy rơi xuống làm mất rồi, chết thật

Chúng bắt đầu bu quanh tôi, từng con một, chân đau quá không thể đứng lên được, máu k ngừng chảy ra, trong cơn tuyệt vọng

_Chế tiệt, TỤI BÂY TRÁNH XA TAO RA-tôi hét lên bằng tất cả sức của mình, cỗ họng bắt đầu đau

Một đều kì lạ đã xảy ra, bọn chúng bỗng nhiên đứng yên, k nhúng nhích, bắt đầu run rẫy và ngã lăn ra chết. Tôi vô cùng ngạc nhiên, không biết có chuyện gì đang xảy ra

_Có lẻ nào, đây là…năng lực của mình-tôi thầm nghĩ

_Là “tiếng thét”, cuối cùng cũng khám phá ra được năng lực của mình

Tôi vui sướng tột độ, tôi sẽ sống nhất định sẽ sống, với năng lực này, tôi k còn sợ bất cứ điều gì nữa

_Có lẻ cậu đã đánh thức năng lực của mình rồi nhỉ-là Noah, cậu ta xuống đây lúc nà

_Tôi mới xuống tôi, nhưng vừa kịp để thấy năng lực của cậu, lợi hại thật đấy-cậu ta bắt đầu tán dương tôi

_Đứng dậy được không

_Không, chắc phải nghĩ một lúc,chết tiệt con lúc này cắn sâu quá-tôi khó chịu

Có tiếng động, và mùi hôi bắt đầu kéo tới, lũ ma đói lại tới nữa, xem chừng khoảng 10-15 con, hết con này tới con khác chúng k biết sợ sao

_Chúng lại tới nữa

_Cứ ngồi nghĩ đi, tôi sẽ cho cậu xem năng lực của tôi-Noah nói

Năng lực cậu ta cũng đánh thức được năng lực của rồi sao. Noah mỉm cười bình tĩnh đứng trước mặt chúng, rồi bỗng nhiên cậu ta biến mất, tôi há hốc mồm, đến khi chợt nhận ra thì cậu ta đã đứng sau lưng bọn chúng từ lúc nào

_Là tốc độ

Một năng lực khá hữu dụng và cũng khá mạnh

Cậu ta chém tất cả đầu của chúng bằng thanh kinh loại và dĩ nhiên với 1 tốc độ ánh sáng, không thể tin được quá nhanh, tôi còn không kịp nhìn cách thức ra tay của cậu ta

_Sao, ấn tượng chứ Rena, đây là năng lực của tôi ,năng lực “tốc độ”

-Đây là 1 năng lực khá mạnh, cậu may mắn thật-tôi cười trừ

_QUá khen

Sau 1 hồi lũ ma không kéo đến và trời bắt đầu mưa chúng tôi quyết định nghĩ ngơi, cậu ta lại ngủ và không để ý gì cả nhưng tính ra cũng tốt bụng khi băng bó vết thương cho tôi bằng áo khoát của cậu ta. Vết thương đau làm tôi thấy mệt mõi, không biết 5 người bọn họ sao rồi, nhiều câu hỏi cứ hiện lên trong đầu tôi

_Mệt quá

Tôi thiếp đi trong cơn mộng mị, tôi mơ thấy 1 giấc mơ, tôi mơ thấy chính đám tang của mình, trông tôi thật xinh đẹp và lộng lẫy trog các đầm trắng tinh khiết và khuôn mặt thật bình yên, nhẹ nhàng, tôi nằm ngọn gẽ trong 1 cái quang tài bằng cẫm thạch và pha lê đính kèm, xung quanh mọi người đều cầu nguyện cho tôi, thât kì lạ những người họ đều có cánh và đều tỏa ra hương thơm dễ chịu

_Là những thiên thần

Mọi thứ bắt đầu ảo diệu, từng tiếng chuông ngân ca, đàn chim bồ câu không biết từ đâu bay tới hót líu lo.

-Hãy yên nghĩ con nhé, ở nơi thiên đường tuyệt đẹp này-một trong nhửng thiên thần có cánh nói

Tôi thầm mĩm cười nhìn bản thân mình đang ở trong quan tài kia, mày chết rồi đấy có thấy dễ chịu không nào, không còn những âu lo hay nỗi sợ hãi chập chờ mỗi đêm nữa, bây giờ mày có thể yên giấc rồi…ngủ ngon nhé tôi ơi

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN