Mày Lấy Tao Đi
Phần 16
MÀY LẤY TAO ĐI 16
Đối với những người như Min. Tâm hồn rất dễ tổn thương. Cảm giác lo sợ khi mình không thể bình thường như những người khác. Đôi khi là mệt mỏi khi cứ phải cố giấu mình trong cái vỏ bọc không mong muốn.
Hai đứa nó vẫn đóng vai chị em. Ngoài mặt Min tỏ ra thờ ơ, nhưng bên trong lại ghen tuông nhiều lắm. Do vậy, ngoài đi làm, nó ít khi đi chơi một mình mà không có Min đi cùng.
Nó xách đống đồ từ siêu thị đi lên. Anh kia trông thấy nó thì tiến lại cởi mở chào.
-San mua nhiều vậy.
-Vâng, em tiện giảm giá thì mua một thể. Dùng dần.
-Để anh xách giúp cho.
-em làm được mà.. Không sao.
-anh tiện đi cùng có sao đâu mà ngại.
Anh ấy nhìn nó cười.
-San đúng là người phụ nữ của gia đình.
-có gì đâu. Tiết kiệm được gì hay cái đó.
-mẹ anh cũng không làm thế đâu.
-em người bắc. Nên Ki bo hơn người Nam.
-như vậy cũng tốt mà. Tiền bạc là mồ hôi nước mắt, tiết kiệm cũng là tôn trọng công sức lao động của mình.
-em lần đầu thấy con trai Nam nói đến tiết kiệm đấy.
-à… Anh thấy em làm vậy thì ủng hộ thôi. Chứ tiền chồng đã đưa vợ rồi thì vợ dùng vào việc gì là quyền của vợ.
-phụ nữ chúng em cũng chỉ lo cho gia đình thôi. Như vợ anh cũng vậy.
-anh chưa có vợ.
Anh ấy nhìn nó gãi đầu ngại. Nó Nó cũng cười ái ngại.
-san có bạn giới thiệu cho anh. Chứ anh thích con gái bắc lắm vì chịu khó. Lại dễ thương.
-đâu cũng có người nọ người kia. Em thấy gái Nam khéo hơn. Cá tính hơn.
– nhưng anh vẫn thích gái bắc.
Nó ngại. Anh ấy có lẽ đã tìm ra nhà của hai chúng nó. Đi một lèo chả cần hỏi han. Hai đứa đứng trước cửa nhà. Nó đón lấy đống đồ rồi cảm ơn lịch sự. Mở cửa định vào nhà thì…
-San cho anh số điện thoại được không?
-em… Em có bạn trai rồi anh ạ. Chúng em đang tính chuyện lâu dài rồi.
Nó ngại ngùng nói đối. Cũng vì không muốn người ta theo đuổi mình trong vô vọng, cũng là không muốn làm tổn thương đến Min nên nó từ chối ngay từ đầu cho khỏi khó cả ba người.
Anh ấy buồn. Đôi mi khép lại, mặt cúi xuống vẻ chán nản. Nó cũng buồn lây.
-Cảm ơn anh đã quan tâm đến em.
-có gì đâu. Nếu San còn ở đây. Chúng ta là bạn nhé.
-Vâng.
Nó gật đầu. Chào anh ấy rồi đi vào nhà. Lát sau Min về. Vừa vào nhà đã đập cửa cái rầm. Nó đang nấu ăn trong bếp đi ra nhìn. Mặt Min hầm hầm. Nó tò mò.
-Min sao vậy?
-chiều nay em làm gì?
–em đi làm. Về thì đi siêu thị.
-với ai.
-một mình.
-thật không?
-em đi một mình mà.
-vậy còn thằng đi cùng… Tại sao em nói dối tôi.
-em nói dối gì đâu.
-em đi cùng người đàn ông khác nói chuyện với anh ta, cười với anh ta, em tưởng tôi không biết à.
-anh ấy xách hộ đồ lên nhà.
-tại sao lại nói chuyện lâu đến vậy. Hay là em thích anh ta.
-anh ấy có xin số nhưng em nói em có bạn trai rồi.
-vậy sao em nói em đi một mình.
Min có vẻ như đang mất bình tĩnh. Mặt cau lại khó chịu. Min hay ghen. Không muốn nó gần bất cứ một người đàn ông nào.
-thì Min nói không rõ, với lại em lúc đi ra là gặp anh ấy bên dưới. Anh ấy có nhã ý giúp đỡ thôi.
-kể từ giờ em ăn gì kêu người ta mang lên. Không cần đi làm gì.
-Min định nhốt em trong nhà hả. Em cũng cần ra ngoài, cũng cần giao lưu.
-Cần thì tôi sẽ đưa em đi.
-Vậy em giống như con thú cưng của Min hả? Min vô lý vậy.
-Tôi không vô lý. Tôi không muốn em gặp anh ta thôi.
-Min không tin em đúng không. Vậy nói yêu em làm gì.
Nó giận quá. Đi vào phòng đóng cửa khóc.
Một lúc sau Min cũng đi vào. Mệt mỏi ngồi lên giường cạnh nó. Chần chừ một lúc mới đưa tay đặt lên tay nó nhẹ nhàng.
-Xin lỗi em.
Nó không thèm trả lời vì giận.
-San… Là tôi yêu em nên tôi sợ mất em. Đừng giận tôi nữa.
-em đã nói là em không có gì với anh ta, em từ chối anh ta rồi. Tại sao lại không tin em.
-tôi tin, tôi tin. Đừng giận nữa.
Min ôm lấy nó. Khóc theo nó. Bàn tay liên tục lau nước mắt nghe nó dỗi hờn. Hai đứa bỏ cả cơm nằm ôm nhau. Cuối cùng nó cũng ngủ thiếp đi trong vòng tay Min. Đến lúc Min đánh thức nó dậy ăn cơm mới biết, sau khi nó ngủ Min đã dậy dọn dẹp nấu ăn thay cho nó.
-em tắm đi. Tắm cho tỉnh rồi ăn tối.
-muộn rồi. Ăn tăng cân đó.
-hay em muốn ra ngoài ăn nhẹ cái gì. Dù sao tôi cũng nấu toàn món nhẹ. Không ảnh hưởng đến cân nặng của em đâu.
Nó bước lại nhìn bàn ăn. Min thơm lên má nó.
-tha cho người ta nhé.
-đừng có ghen linh tinh.
-được rồi. Không ghen.
Nó tắm xong đi ra. Hai đứa ăn xong thì rủ nhau xuống nhà đi bộ. Vì chưa muốn công khai giới tính thật Cho nên nó và Min không dám nắm tay nhau
Đi một vòng quay về thì gặp anh lúc chiều. Người ta hình như đi uống ở đâu về. Mặt đỏ ửng lên. Bước đi loạng choạng. Thấy hai đứa nó thì tiến lại. Min kéo nó ra phía sau lưng.
-Chào hai chị em. Hai người đi chơi về hả.
-Vâng.
-bạn trai em đâu mà em suốt ngày đi với chị ấy.
Câu nói làm Min cau mày. Min ghét bị gọi là chị.
-đi với tôi thì sao.
-hãy là em nói dối anh. Em chưa có bạn trai đúng không. Anh có gì không tốt. Em cho anh cơ hội. Anh sẽ chứng minh cho em thấy. Anh là người đàn ông tốt.
-Cảm ơn anh. Nhưng giờ anh say rồi. Tôi là chị gái San. Có gì ngày mai anh tỉnh táo thì qua gặp tôi. Chư nói chuyện nói chuyện với người lớn không nói thế được.
-em thích San nhà chị. Chị nói cô ấy cho em cơ hội được không.
-được. Về đi,mai tỉnh táo mình nói nhé. Chúng tôi cũng về đây.
Hai đứa nó đi nhanh về để tránh anh ấy.
Về đến nhà. Nó đi vào rửa mặt. Min nhìn nó cười tủm như biết mình sai. Nó không thèm nói gì mà leo lên giường.
Min tắm xong cũng đi vào nằm cạnh. Tay vòng qua ôm lấy nó nịnh.
-em…
Nó vẫn không thèm nói.
-giận nữa à.
-ai thèm giận.
-hứ… Không giận mà làm mặt thế kia.
Nó quay đi. Min leo lên người nó giữ mặt nó rồi thơm nó. Thơm lấy Thơm để.
Nó cuối cùng cũng phải chịu thua và cười khúc khích vì độ nhây của chàng ấy.
Nhưng mà Min chẳng chịu dừng lại. Môi cứ quấn lấy nó không rời. Bàn tay vén áo nó lên. Bạn có tò mò về chuyện sex của hai người đàn bà. Hay có thấy bất bình thường về điều đó.
Thực tế thì Min là đàn ông mang thân hình của phụ nữ phụ nữ. Và cũng khao khát phụ nữ như những người đàn ông bình thường.
Min vén áo nó cúi xuống vần bộ ngực nó. Rồi với tay kéo quần nó ra.
-đừng mà. Em… Em sợ.
-tôi yêu em.
– đừng sợ.
-mình để dành nó đến lúc cưới nhau được không.
-không. Chỉ là đến khi Min lấy lại hình dáng của mình. Ngày đó. Min sẽ là người đàn ông đầu tiên và cuối cùng của em.
-Còn giờ thì. Để Min chỉ cho em cái này hay lắm.
Có lẽ chuyện này hơi tế nhị với tất cả mọi người. Min đặt tay xuống chạm vào cô bé của nó. Nó ngại giữ lại.
Đừng.
Không đau. Mà vui là khác. Em thư giãn đi. Min sẽ làm cho em vui.
Nó tin lời Min mà nằm im. Bàn tay người ta kích thích phần mềm phía trên cô bé. Chỉ một lúc sau nó thấy người nó nóng lên. Tê cứng hết cả người. Cảm giác thích thú hoan lạc đến từng tế bào. Mồ hôi nó ứa ra. Nó nằm im rồi thiếp đi trong vòng tay Min. Mong sớm mai thức dậy, lại thấy người ta.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!