Mày Lấy Tao Đi
Phần 19
MÀY LẤY TAO ĐI 19
Min đi theo bố con nó không rời. Bố nó bực lắm. Nhưng cả hai không ai đả động đến chuyện hai đứa nó yêu nhau. Họ vẫn muốn giữ hình ảnh cho nó. Không muốn nó mang tiếng là bị Les hay BD.
-Mày về đi. Để cho nó yên.
-Bố… Bố ơi.
-Không có bố con gì với mày.
-Bố… Bố đừng thế mà. Nghe chúng con nói đi bố.
-Mày câm mồm ngay cho tao. Nói thêm câu nữa tao vả cho đấy.
-Bố.
Bố nó quay lại quay lại giơ tay lên. Tính táng nó thật ý chứ. Ông ấy đang rất tức giận mà.
Min chạy lại giữ tay.
-Con xin bác.
-Mày buông ra.
-Xin bác đừng đánh San. Bác đánh con đi. Con sai.
-Mày biết sai mà mày vẫn bám lấy con tao. Tính hại nó hả.
-Nó là người bình thường. Tao đẻ nó ra bình thường chứ không phải kiểu nửa người nửa ngợm như mày.
-Bố…
Nó gắt lên.
-Bốp.
Cái tát đau điếng từ tay người đàn ông khỏe mạnh giáng vào mặt nó. Min bước lại tính che cho nó thì bị bố nó hất ra. Tên Hà mã có lẽ đi chơi về trông thấy thì bước lại.
-chú… Có chuyện gì đấy ạ.
Bố nó vớ được thằng kia thì như bắt được vàng. Tóm lấy nó.
-Mày chở con này về cho chú.
Hắn đứng bần thần một lúc vì khó hiểu.
-Mày nghe thấy không hả thằng kia
-Dạ
-Chở nó về ngay cho tao.
-Vâng.
Hắn bước lại phía nó. Mắt nó cương quyết.
-Bố…
-Mày về với nó. Tao có chuyện cần nói với con này.
Bố trừng mắt nhìn Min. Min đứng im . Min trưởng thành rồi Cho nên rất bình tĩnh.
-Không.. con không đi đâu hết.
-Mày muốn tao đập chết cả nó đúng không. Mày là cái đứa nghịch tử, đứa con mất dạy.
Bố nó chửi một tràng.
-Bác…
Min quay sang nhìn nó. Nhẹ nhàng dỗ .
-San theo Quân về đi. Tôi và bố sẽ nói chuyện. Không có chuyện gì đâu. Yên tâm.
Min đẩy nó về phía thằng kia. Hắn vẫn không hiểu chuyện gì cả. Nhảy lên xe chở nó về. Nó ngồi im phía sau ủ rũ.
-có chuyện gì mà ông già lại như thế.
Nó vẫn ngồi im không nói gì.
-Lùn… Ngủ à.
-Không.
-Thế đang hỏi có chuyện gì xảy ra cơ mà.
-Là bố không đồng ý cho tao chơi với Min.
-Bà ấy có vấn đề gì à. Lừa đảo hay nghiện hút.
-Chả có vấn đề gì.
-Thế thì chả có lý do gì mà không chơi được. Tao Thấy bà ý nhiệt tình mà.
-Min là người tốt. Quan tâm tao nhiều.
-Uh. Quan tâm như người yêu…
Hắn buột miệng xong tự nhiên khựng lại. Phanh xe gấp đến nỗi nó đổ cả người vào hắn.
-Trong Nam nhiều người BD lắm. – Chả nhẽ lại…
Hắn cúi xuống nhìn nó sát lại như tò mò.
-Bà ý BD à.
-Thế là xấu à.
-Không xấu nhưng mà…
Hắn đứng im nghĩ lát rồi trợn mắt nhìn nó.
-Mẹ…đừng nói với tao mày bị giống bà ý nhé. Chả nhẽ hai đứa yêu nhau.
-Thì sao…
Hắn trợn mắt. Túm tóc trên đỉnh đầu nó chặt và mắt trợn lên.
-Để tao vả cho mày tỉnh nhé. Phải nó bỏ bùa mày không.
-Mày điên à. Bỏ tóc tao ra đau.
Nó gạt tay mà tên kia không chịu nhả.
-Nói… Nó có cho mày ăn gì, uống gì lạ không.
-Mày điên à. Buông ra.
-Nói…
Hắn quát.
-Thì mày chả bảo tao đàn ông còn gì.
-Đệch mịa… Nói đùa thôi. Nói cho cho mày không ngại chứ mày lù lù cái mông cái ngực ai chả biết là đàn bà.
Nó tóm tay hắn.
-Buông tay ra… Đau …
Hắn cau mày buông tay. Nhưng quay đi.
-Đệch mịa… Để tao quay lại xử nó. Xem lần sau nó có dám mò đến đây nữa không.
Cái chân hắn dài. Hắn quay đi thì nó lao theo kéo tay.
-Mày điên à. Mày định làm gì Min.
-Đấm vỡ mồm nó ra chứ làm gì. Cho hết thói đi lừa người ta đi.
Nó nghe thế thì sợ. Vòng tay ôm lấy hắn thật chặt từ sau.
-Đừng mà… Đừng đi…
Hắn đứng im. Tự nhiên lại thấy có cái gì đó mủi lòng vì cái ôm của nó. Nó khóc…
-Đừng mà… Tao yêu Min mà.
Câu nói làm hắn càng điên.
-Yêu cái cc gì. Đàn bà yêu đàn bà được à. Mày điên rồi.
-Tao điên… Kệ tao.
-Đm… Còn già mồm. Buông ra… Để tao giải quyết vụ này.
Hắn vùng vằng nó càng ôm chặt.
-Tao xin mày. Tao đã khổ lắm rồi. Đâu ai muốn như thế đâu. Đừng mà. Nếu mày thương tao thì đừng đi.
Hắn quay lại nhìn nó.
-Mày yêu ai cũng được. Nhưng phải nhớ rõ. Mày là con gái. Là đàn bà. Phải yêu một thằng đàn ông giống như tao. Chứ không phải yêu một người có hình hài giống như mày.
-Ngày trước chả phải mày yêu thằng Tài. Sao giờ lại quay sang thích mụ kia. Mày tỉnh lại đi. Mở mắt ra nhìn tao đi.
Nó ngước lên nhìn hắn. Hắn nắm tay nó.
-Mày phải yêu một thằng có râu như này.
Hắn cầm tay nó chạm vào cằm lún mún rát rát râu đang nhú.
-Phải yêu thằng cơ bắp như này. Ngực bé như này. Chứ yêu đàn bà nó cũng có cái mày có thì cảm xúc ở đâu ra.
-Nhưng Min tốt với tao. Min không lừa tao. Min thật lòng thương tao.
-Đm… Mày điên rồi. Trên đời này thiếu gì người thương mày. Đâu nhất thiết là mụ đó.
-Đừng nói thế. Min cũng đâu có muốn mang hình hài phụ nữ đâu. Đừng kì thị.
-Tao không kì thị. Nó muốn thích ai thì thích. Nhưng không phải mày. Mày không hiểu đâu. Về sau đời còn dài. Nó tận miền Nam, lại không đẻ được. Mày muốn ở với nó như thế cả đời à. Chưa tính đến nó đi chuyển giới tiêm thuốc nhiều sống chết sao biết. Rồi người ta biết mày bị thế ông bà già giấu mặt vào đâu.
Nó đứng im nghe hắn giải thích. Đúng thì cũng có cái đúng. Nhưng nếu đã thương nhau thì dù bất cứ lý do gì cũng bị loại bỏ hết.
-Nếu mày muốn thương. Tao và mọi người sẽ thương mày. Mày muốn ăn, muốn chơi tao sẽ cho mày đi. Không cần nó. Sau này khi nào quen một thằng đàn ông thật thì sẽ thấy. Đm… Không có cc thì chịch được cái cc à.
Hắn chưa bao giờ chửi nhiều, văng bậy như thế. Hắn giữ vai nó quát.
-Nghe thấy chưa.
Nó đứng im nức nở. Lòng nó rối bời. Nó chả biết nữa. Nó chả nghĩ cho tương lai. Nó chỉ thấy nó chông chênh. Nó lạc lõng. Nó chới với đi tìm một nửa bình yên mà vẫn chẳng thể nào bình yên được.
Nó ôm mặt khóc òa ra chả nói được điều gì. Hắn thấy nó khóc thì cũng chỉ biết thở dài. Kéo nó vào lòng ôm chặt lấy. Hai đứa nó đứng ôm nhau giữa đường mà chả biết. Ở phía xa… Bố nó và Min đang đứng nhìn chúng nó.
Liệu rằng nó sẽ phải làm gì tiếp theo để sống một cuộc đời bình thường như bao người đây.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!