Mày Lấy Tao Đi - Phần 21
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
1103


Mày Lấy Tao Đi


Phần 21


MÀY LẤY TAO ĐI 21.
Nó chuẩn bị tươm tất đi phượt cùng thằng kia. Không phải mình hai đứa nó mà có thêm mấy đứa trong hội phượt. Nó cũng yên tâm lắm. Ngồi phía sau ôm chặt thằng bạn. Hắn phóng nhanh. Cái xe này kiểu xe đua. Đúng là hợp với hắn hơn con SH. Nó quen đi vi si ần rồi Cho nên đi nhanh như này nó sợ. Nó vỗ vai tên kia.
-Ê… Mày tính đưa tao lên bàn, ăn chuối cả nải, ngắm gà cởi truồng sao?
-Gì cơ.
-Mày muốn tự tử à mà đi với tốc độ bàn thờ thế.
Hắn nghe ra thì đi chậm lại. Miệng nói trong tiếng gió.
-Chúng nó đi nhanh hơn mình kia kìa.
-Kệ. Tao phải sống để về nhà. Đi phượt chứ không phải đi đua xe hay đi tự sát. Vui thôi. Đừng vui quá.
Hắn cười nhưng lại tăng tốc. Nó ngồi sau tức không làm gì được. Chán ôm rồi lại túm lấy cái sừng trên đầu hắn.
-Mẹ cái thằng Tuần lộc này.
-Đm… Có tin tao ném xuống đây không hả con lùn kia.
-Mày đi chậm lại không tao vả chết bây giờ.
-Mày vả là cả hai cùng chết chứ ko phải mình tao đâu.
Hai đứa nó vừa đi vừa cãi nhau. Cho đến lúc tới nơi thì bọn kia đã đến từ bao giờ. Họ nhìn chúng nó hỏi.
Hai đứa vừa đi vừa tâm sự sao mà chậm thế.
-Tâm sự mẹ gì cái con mụ này.
-Em vừa đi vừa gợi chuyện để cãi nhau với nó để nó đi chậm cho em bớt sợ đấy anh ạ. Chứ em có muốn cãi nhau với nó bao giờ.
Nó leo xuống tủm tỉm nói. Tên kia nghe thế cũng nhảy phắt xuống tóm cái tóc trên đầu nó nhấc lên.
-Đm lùn… Càng ngày càng mất dạy.
-Buông ra không tao cho mày biết móng tay tao lợi hại thế nào giờ.
-Thử xem.
Nó với tay cào. Tên kia đứng cao hơn nên né sang. Hai đứa đùa nhau cười khanh khách. Mấy người bạn hắn đùa.
-Hai đứa bay lấy nhau thì nhà không bao giờ thiếu tiếng cười được. Sinh ra như dành cho nhau ý. Cưới đi.
Tên kia nhả nó ra.
-Chó thèm lấy cái loại này.
-Ờ… Không đến lượt mày.
Hai đứa tranh thủ chòng chọe nhau. Đến trưa lúc ăn xong. Hắn rủ nó đi chơi một vòng. Có vẻ quan tâm, chăm sóc nó tận tình lắm.
Cuối cùng con cáo mới lòi cái đuôi ra. Hắn ngồi đối diện nó, khuôn mặt nghiêm túc nhìn nó.
-San, Quân nhờ một việc được không?
Nó thấy có gì đó bất thường nhưng vẫn ngồi im.
-Nói.
-San yêu Min đấy thật lòng à.
-Uh. Thì sao.
-Vậy ông bà già cứ cấm thế này thì phải tính sao.
-Cứ từ từ rồi thuyết phục chức biết sao.
-Ta có cách này. Hay lắm. Hai đứa mình giúp nhau.
-Giúp nhau á.
-Uh thì bà già ta cũng đang phản đối chuyện của ta. Cho nên… Ta mới nghĩ ra cách này.
-Cách gì…
Hắn ngập ngừng nhìn nó. Nhìn chăm chăm nhưng đang đắn đo đắn đo để cố rặn ra lời.
-Nói đi xem thằng bạn tao có cao kiến gì nào.
-Cao kiến mẹ gì.
-Thế sao bảo có cách.
-Nhưng mày nghe xong. Dù đồng ý hay không cũng không được nói với ai nhé.
-Uh.
-Hứa đi
-Hứa
-Thề đi.
-Đm…
Nó tức lên quát.
-Thề… Được chưa.
-Uh… Thật ra là tao muốn mày….
Hắn càng ngập ngừng khỏe… Nó càng sốt ruột.
-Thật ra là… Mày….
-Mày…
-Mày… lấy tao đi.

Yêu thích: 4.5 / 5 từ (2 thả tim)
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN