Mày Lấy Tao Đi - Phần 25
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
1227


Mày Lấy Tao Đi


Phần 25


MÀY LẤY TAO ĐI 25
Nó mất ngủ mấy đêm rồi. Suy nghĩ đủ thứ chuyện. Chán nản. Tự nhiên lại muốn tự tử chết đi cho xong. Nó đâu còn trẻ trâu sao lại đưa ra quyết định ngu đần đến vậy. Min gọi điện cho nó lúc nửa đêm . Min thủ thỉ.
– Hay Min bay ra đó đưa em đi trốn. Đi cùng Min đi. Chúng ta… Không thể như thế này được. Min sai rồi. Min sợ mất em.
Nó thở dài. Nhà trai nhà gái sát nhau. Nó chạy được đằng trời. Với lại giờ không muốn chạy. Nghĩ gì thì nghĩ. Còn phải chừa lại thể diện cho hai nhà. Có phải bố mẹ ép chúng nó đâu. Và bố mẹ tên kia cũng tốt với chúng nó mà. Giờ nó ra đi. Nghĩa là nó có lỗi với tất cả. Chỉ nghĩ cho bản thân mình.
Nó thở dài.
-Hẹn Min một năm nữa. Lúc đó Min không chê em Một đời chồng thì chúng mình tính tiếp.
-Tại sao lại hẹn một năm. Tối mai tôi bay ra đó. Em nói với Quân đi. Em là vợ danh nghĩa. Không ở chung với bạn ấy đêm tân hôn cũng không sao.
-Min sợ à.
-Uh… Min sợ mất em lắm. Giờ Min như muốn nổ tung đây.
Nó cười buồn. Giờ nó nói sao được.
-Em với nó đã làm hợp đồng rồi. Nó không dám đâu.
-Lúc nó say rồi nó không nhớ thì sao.
-Thì em sẽ đề phòng. Min yên tâm.
-Không thể yên tâm được.
-Thôi đừng lo. Em ngủ chút đây. Mấy đêm không ngủ rồi.
Nó cup máy. Nó chán tất cả, cả Min luôn. Nếu yêu đương bất chấp thì có lẽ là lần đầu tiên thôi, chứ giờ sau một lần vấp ngã rồi. Nó chai lì rồi. Giờ thấy nản tất cả.
Cuối cùng đám cưới cũng diễn ra. Hai nhà sát nhau. Tổ chức gộp ở nhà văn hóa linh đình lắm.
Lúc cô dâu chú rể lên làm lễ. Nó không cười được. Mọi người cứ nghĩ do nó phải xa bố mẹ nên buồn nhưng chả ai hiểu. Tên kia mặt mũi hớn hở cảm ơn bạn bè. Nó ngước lên nhìn khó hiểu
-Gì đấy.
-Mày đứt dây thần kinh rồi à? Mày vui vậy sao.
-Vui chứ. Lấy vợ ai chả vui.
-Mày yêu tao à. Thật lòng muốn lấy tao à.
Hắn tắt nụ cười. Nhìn nó chăm chăm.
-Thôi đã diễn thì diễn cho đạt đi. Rồi sau này tính. Đã nói đâm lao thì theo lao chứ giờ biết sao.
Nó chả nói gì. Đứng trên sân khấu nhìn xuống mà nẫu hết lòng. Nó chả mời ai. Bạn trong khu toàn đực. Chúng nó ở bên nhà trai. Bạn đại học có đứa sinh con không tiện mời.
Bố mẹ họ hàng hai bên tấp nập lên cho quà. Mẹ chồng nó mua cho mấy cây vàng đeo từ chân đến cổ. Chưa kể cô chú họ hàng. Nó giàu nhanh chóng. Nếu các bạn chưa có ý tưởng khởi nghiệp nào hay thì nó xin giới thiệu một cách khởi nghiệp đơn giản đó là lấy chồng.
Tên kia thấy nó đeo đầy vàng thì ghé tai thủ thỉ.
-Giàu rồi. Cho vay ít nhá.
-Vay để mua đầu thú dần à.
-Để mở thêm cái gara nữa. Khỏi phải chung đụng.
-Uh. Thế thì cho vay. Chỉ cần trả đủ gốc và lãi là được. Chỉ sợ có tiền lại mang đi đổ xăng máy bay thôi.
Nó bật cười. Tên kia tóm eo nó bóp làm nó đau. Mà nó vẫn cười.
Giờ đến giây phút trọng đại nhất, chú rể trao nhẫn cho cô dâu.
Tên kia đứng trước mặt nó rút đôi nhẫn trong hộp ra, đưa ra trước mặt. Nắm tay nó rồi đan cái nhẫn vào. Nó thủ thỉ.
-Sau này bọn mình chia tay. Tao sẽ giữ lại cái nhẫn này.
-Để làm gì.
-Để làm một bài học. Nếu như tao có lấy chồng, có con. Nhất định sẽ kể con nghe về câu chuyện này để con cháu tao không đi vào vết xe này, cũng là để sau này, con cháu tao tránh những thằng giống như mày.
Hắn nắm chặt tay nó đâu.
-Như tao thì sao.
-Thì mày chỉ biết nghĩ cho mày thôi.
-Tao không ép mày cưới tao cơ mà.
-Uh. Xin lỗi tao nhầm.
Nó rút cái nhẫn đeo lại cho hắn.
-Sau này tao đi, nhớ trả tao cái nhẫn này nữa.
-Không trả thì sao.
-Thì tao sẽ chặt tay mày để lấy lại.
-Mày dám không.
-Yêu một người đàn bà giống mình tao còn dám. Mày nghĩ tao dám không.
Hắn im. Mắt liếc liếc có vẻ sợ sệt. Trông nó nhỏ con thế. Nhưng nó đanh đá. Một khi đã tức lên. Thì ăn liên hoàn tát chả trượt phát nào.
Màn gay cấn nhất trong ngày cưới bắt đầu ở cuối ngày. Khi mà mẹ chồng nó lịch sự book khách sạn cho chúng nó động phòng. Khách sạn bốn sao có chuẩn bị đàng hoàng. Lãng mạn chưa.
Nó mang bộ quần áo ngủ mới tinh giấu trong cái túi, chứ mọi người đã chuẩn bị váy ngủ sexy cho nó rồi.
Nó vào tắm. Người nó khó chịu vì mặc váy cả ngày. Tên kia người nồng mùi rượu. Nó tắm xong mặc bộ quần áo đi ra. Hắn đang ngồi trên giường chờ đợi mặt mũi cũng hồi hộp. Thấy nó thì ngước lên nhìn.
-Sao không mặc váy cho mát.
-Không quen.
Nó trả lời trống không vì ngại.
-Vào… tắm đi… cho tỉnh.
-Say thì sao. Mày sợ tao ăn thịt à.
-Uh.
-Thôi. Bà tưởng bà có giá lắm.
Nó tức. Muốn chửi là bà mà bán cái trinh đi cũng được khối tiền chứ đời nào cho không cái loại mày. Nhưng mà thôi. Nói xong hắn biết hắn cướp của giết người thì sao. Tốt nhất là nên giấu.
Hắn tắm lâu như con gái. Kiểu như phải tỉa từng cọng lông trên người vậy. Nó nằm trên giường. Điện thoại hắn rung trên bàn. Nó ngó.
-Dady call.
Nó phì cười. Daddy cơ mà. Bày đặt tiếng tây nữa. Daddy của nó thèm gì mà gọi giờ này chứ.
Nó không dám nghe hai cuộc đầu. Nhưng tên kia rỉa lông lâu quá nên nó gõ cửa.
-Ê cu, bố gọi này.
-Mở máy nghe xem bố nói gì cái.
Nó bấm máy.
-Con nghe đây ạ.
Đầu dây bên kia im lặng.
-Alô. Con nghe đây ạ.
Vẫn im. Nó cũng im để hóng xem bên đó có chuyện gì.
-Alô.
-Alô.
Giọng con gái. Hóa ra Dady của hắn là máy bay. Máy bay của hắn to và đáng sợ như bố hắn sao. Nó phì cười.
-Em tìm Quân à. Nó đang tắm.
Cô gái đó có lẽ nắm rõ được tình hình. Nhưng cũng như Min. Họ sợ chúng nó gần nhau rồi sẽ xảy ra chuyện và cuộc tình chúng ta tan vỡ ngoài kế hoạch Cho nên họ giữ cũng đúng thôi.
-Vâng.
-Lát nó tắm xong chị bảo nó gọi lại. Em chờ nhé.
-Anh tắm lâu chưa ạ.
-Mới được nửa tiếng thôi.
-Anh ý hay tắm lâu lắm.
Cô ta đúng là quá hiểu nó. Hai người có lẽ chung sống như vợ chồng rồi.
-Trâu bò cả chục triệu chả tắm cũng không sao. Mẹ, có cái xác vứt ra đường không ai nhặt còn bày đặt tỉa tót.
Nó càu nhàu.
Cô ta phì cười vì câu nói của nó.
-Em chờ tí nhá. Xong là nó gọi lại.
-Vâng.
Nó cúp máy đúng lúc tên kia ra.
-Sao bố nói gì.
-Bố bảo, phi công của bố tỉa lông lâu thế.
Hắn phì cười.
-Bố bảo gì.
-Thì Dady lo con giai làm quá sức. Sẽ vỡ kế hoạch. Ảnh hưởng đến nhiều người.
Hắn cau mày giật điện thoại xem .
-Ôi… Đm…
Nó cười ngặt nghẽo. Hắn bấm máy rồi đi ra ngoài nói. Nó nhìn theo tắt nụ cười. Tự nhiên lại thấy ganh tị. Ước mình có một người đàn ông yêu mình bất chấp như vậy. Thì nó mãn nguyện cả đời.
Nhưng tiếc số nó nhọ. Hay là người đó vẫn lang thang tìm kiếm nó ở đâu đó ngoài kia. Nó thở dài. Tên kia đi vào nhìn nó ngập ngừng.
-Ngủ đi nhá. Tao đi có việc.
-Đi lái máy bay à.
Nó nhìn như châm chọc.
-Nó sợ đêm nay tao làm gì mày à.
-Nói ít thôi.
-Còn một năm nữa. Nó trông được không.
-Mày định làm gì tao à.
-Không thèm. Chỉ là Dady của mày có chịu được không hay nó lại ghen ngược.
-Tao có cách rồi.
-Vậy đi đi.
-Ngủ sớm đi nhé.
-Uh.
Nó lạnh nhạt.
-Nhớ đừng nói với mẹ.
-Biết rồi.
Hắn mặc áo rồi bỏ đi ra cửa. Nó nằm vật ra giường cho nước mắt tự rơi. Chuỗi ngày tăm tối của nó mới thật sự bắt đầu.

Yêu thích: 5 / 5 từ (1 thả tim)
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN