Mày Lấy Tao Đi - Phần 45
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
1494


Mày Lấy Tao Đi


Phần 45


MÀY LẤY TAO ĐI 45
Hắn chăm nó cả tuần. Ra viện rồi mà vẫn chở đi làm rồi đón về rất cẩn thận.
Mấy hôm nghỉ. Đơn hàng nhiều dồn lên cả đống. Nó xếp hàng lên cái xọt nhựa rồi đặt lên xe máy.
-Đi đâu đấy.
-Đi giao hàng.
-Mấy giờ mà giao hàng.
-Thì mẹ nấu cơm rồi thì tranh thủ. Toàn hàng khách cần gấp mà mình nợ đơn.
-Nhiều thế giao đến bao giờ.
-Giao xong thì về.
-Vậy để đó đi cho.
-Thôi. Đi tí thôi mà.
Hắn cầm gói hàng đọc địa chỉ. – Ôi. Toàn gần chục cây mà nhanh à. Với tốc độ rùa bò của bà. Chắc sáng mai tôi được ăn cơm mất.
Nó lườm hắn.
-Nhiều chuyện
Hắn cười xoa cái mũ bảo hiểm trên đầu nó.
-Để đi giao cho nhanh.
-Thôi. Đàn ông các ông cục tính. Khách người ta bận các ông lại khùng lên.
-Đây riêng với phụ nữ là rất dịu dàng.
Nó tủm tỉm.
-Uh đúng. Thế mới nhiều gái theo.
Hắn đi ra giữ xe của nó cầm chìa khoá.
-Gì đấy.
-Đi giao.
-Thu tiền đấy.
-Thì thu.
-Thiếu thì sao.
-Thì đền.
Nó phá ra cười.
-Thế thì con ông bốc đất ăn à.
-Vậy một người giao một người thu tiền.
-Là sao.
-Là cùng đi.
Hắn leo lên xe.
-Đi không.
Nó chả gật ngày ấy chứ . Được đi chơi mà. Hắn đi vào đắt con xe cao kều giống hắn ra. Buộc cái giỏ nhựa ra sau. Miệng lẩm bẩm.
-Cái hộp gì bé tí này mà gần triệu à. Đắt nhỉ.
-Uh. Là phụ nữ. Có thể không cần đàn ông. Nhưng phải đẹp.
-Đẹp cũng phải vì một lý do nào đó.
-Là gì.
-Vì để đàn ông ngắm.
Nó cười. Hắn buộc xong tiến lại nhấc nó lên xe. Chân ngắn sướng ở chỗ đấy. Nó ngồi phía sau hưởng thụ cảm giác được phục vụ. Tay bám eo hắn.
-đơn xa nhất ở đâu.
-Cầu Giấy.
-Eo. Chết tiền xăng.
-Mình tính ship mà.
-Bao tiền.
-Xa thế thì 30. Gần thì giảm dần.
-Trong giỏ kia mấy chục hộp. Tính ra tối nay mình cũng được bữa nhậu ngon lành.
-Chỉ ăn.
Nó càu nhàu. Hắn cười.
-Người ta bảo có vợ béo ra. Mà đây gầy đi này.
-Yêu nhiều. Tay xách nách mang mà.
-Nhảm.
Hắn đưa tay bóp đùi nó làm nó ngại. Các đôi yêu nhau hay thế. Mà ngày xưa Tài cũng hay xoa đùi nó như vậy. Nó ngượng.
-Bám vào. Phóng nhanh.
-Đường đông. Đi từ từ.
-Giao nhanh cho người ta ăn cơm chứ.
Nó ôm chặt. Hắn phóng vèo vèo. Luồn lách điệu nghệ. Có công an ở đây. Chắc hắn mất bằng quá. Nó ôm hắn rúc vào lưng.
-Sợ không.
-Không.
Hắn cười giảm tốc độ nghe nó đọc địa chỉ rồi đi thẳng tới đó.
Một anh chàng cao lớn, đen đen, đội cái mũ bảo hiểm có hai cái sừng. Ôi… Các cô chả nhìn chết mê ý.
-Chồng chị à.
-Vâng.
-Dễ thương nhỉ. Hai vợ chồng tình cảm thế.
-Vâng. Cảm ơn bạn.
Hai đứa nó lên xe đi được một quãng thì nó nhận được tin nhắn
– em đặt thêm ba hộp này. Mai chị giao sớm trước bảy giờ giúp em được không.
Nó cầm điện thoại cười khúc khích.
-Sao đấy.
-Khách đặt thêm kem. Mà sáng mai giao sớm.
-Mấy giờ.
-Bảy giờ.
-Nó điên hả. Bảy giờ ai mà giao được.
-Ông nó đi giao hộ cái.
-Hai đứa đi thì đi.
-Sao lại vậy.
-Định gửi trứng cho ác à.
Nó hiểu ra.
-Cho nó luôn. Khỏi gửi.
-Ờ. Ném mẹ xuống đường bây giờ.
Nó cười ngặt nghẽo ôm hắn.
-Đằng nào cũng muộn rồi. Chốc giao xong đi ăn gì nhé.
-Về ăn cơm với mẹ.
-Nãy dặn mẹ ăn trước rồi. Mẹ còn dặn đẹp trai phải đeo khẩu trang vào không con gái nó mê.
-Ọe… Ảo tưởng sức mạnh.
-Lúc nãy đấy còn gì.
– Kem người ta tốt.
-Thôi. Người ta nhìn là người ta biết.
-Mình đã tranh thủ nhìn nó rồi. Đồ dê già. Hươu sừng tấm.
-Ê. Ê
Nó hậm hực. Thấy ghét. Trong lòng khó chịu. Không muốn cho hắn đi nữa. Nó càu nhàu.
-Xấu như ma còn bày đặt. Nghĩ mình đẹp lắm.
-Ờ. Kệ người ta.
Hắn cười rồi phóng đi giao nốt mấy nhà. Lần này nó bắt ngồi trên xe để nó đi xuống giao. Chứ để cái thứ tranh thủ ngắm gái thì biết bao giờ. Cho dù hắn lâu không thấy người ta xuống hắn sẽ gọi giục còn nó thì ngại gọi nên nó chờ. Giao đơn hàng mất khối thời gian. Hắn càu nhàu. – Đúng là đàn bà. Làm gì cũng lề mề.
-Kệ người ta.
-không không kệ thì ăn thịt được à.
Giao xong cũng hơn chín giờ. Hắn đưa nó đi ăn đồ nướng. Quán khá đông. Hai bên hai dãy đàn ông ngồi. Hắn dắt nó vào bàn ở giữa chọn cho nó chỗ ở trong rồi ngồi sát lại.
-Sao không sang bên kia cho rộng.
-Mình ngồi kiểu này đỡ tốn diện tích. Mà mấy ông này say rồi. Ngả nghiêng không thích.
-Sao lại vào đây.
-Quán ngon nổi tiếng.
-Vậy à.
-Uh.
-Có hay ăn ở đây không.
-Thi thoảng.
Hắn gắp đồ ăn vào vỉ nướng rồi gắp cho nó ăn.
-Ăn đi cho lớn. Càng ngày càng còi rồi. Người ta bảo chồng dùng hao mà nào chồng đã được cái gì.
Nó mím môi lườm hắn. Hắn xoa đầu nó. Tự nhiên kéo nó lại thơm lên tóc nó làm nó ngại đỏ mặt. Hắn hình như cũng ngại nên làm một cuộn đồ ăn đưa cho nó.
-Ăn thử cái này xem. Ngon cực.
Nó há miệng to tướng đút vào nhai ngấu nghiến. Hắn cười.
-Ngon không
-Ngon. Nước chấm ngon. Chắc hay đưa gái đến đây nên biết rõ.
-Ê… Ê.
Nó bịt miệng cười.
Bàn đối diện người ta tổ chức sinh nhật cho người yêu. Có bánh có hoa, tặng nhau vỗ tay ầm ĩ. Hai đứa nhìn sang hóng như đúng rồi. Cậu con trai tranh thủ hỏi cười người ta càng làm cho không khí thêm ngọt ngào. Nó cứ nhìn mãi. Thấy người ta sướng thế cơ.
-Muốn giống họ à.
Hắn ở bên cạnh ghé tóc nó thủ thỉ. Nó đỏ mặt cúi xuống.
-Già rồi. Mơ mộng gì.
-Có gì mà mơ mộng.
-Lãng mạn quá rồi cũng cãi nhau thôi. Ai chả thế. Hi vọng rồi thất vọng.
Nó tự nhiên thở dài… buồn các bác ạ. Nó ghen tị với người ta đó. Thấy tủi thân lắm chứ.
Thấy nó buồn. Hắn vòng tay qua eo kéo nó sát lại thì thầm.
-Đố bà nó biết. Tối nay chúng nó đi đâu.
-Không về nhà thì đi đâu.
-Không phải.
-Đi ăn vạ.
-Uh. Chúng nó ra nhà nghỉ ăn vạ.
Xong cô dâu sẽ sinh non. Mới cưới được vài tháng đã đẻ em bé.
-Kinh nghiệm nhề.
-Đàn ông đều thế. Chỉ có đàn ông mới hiểu đàn ông.
-Khốn nạn như nhau.
Hắn cười. Cúi xuống thơm má nó một cái. Thơm sát vào môi luôn ý. Nó đơ ra.
-Cho chửi một thể.
-Ngồi im đi. Người ta cười.
-Mình là vợ chồng. Đeo nhẫn đôi đây này.
Hắn giơ ra khoe. Nó lườm bĩu môi nhưng lòng lại vui trở lại. Thấy ghét. Đồ dẻo mỏ.
Hắn cười tủm tỉm. Gắp thêm đồ ăn cho nó.
-Ăn đi rồi về.
-Sao về sớm thế.
-Muốn đi chơi nữa à.
-Đi.
-Thôi bà ạ. Mới ốm dậy. Để khi nào khỏe hẳn cho đi. Về chuẩn bị chiều mai về ngoại ăn cỗ chứ.
Uh. Nó quên mất phải về giỗ bà ngoại. Nó ngẩng lên.
-Thế mà cũng nhớ.
-Nhớ đâu. Nhạc mẫu bảo chở cả nhà về.
-Sao mẹ không nói người ta.
-Thế phải xem lại cách làm con rồi. Người ta có hiếu phải khác chứ.
Nó nhìn hắn tủm tỉm biết ơn. Bố đi làm xa. Nhà nó toàn đàn bà con gái. Từ khi lấy hắn. Những việc của đàn ông đều do hắn gánh vác thấy. Giờ không bên nhau nữa. Thấy hụt hẫng kiểu gì.
Liệu nó có dũng cảm để kí đơn ly hôn không đây.
Nhà ngoại nó ở gần biển. Sau khi ăn cỗ xong. Hai đứa dắt nhau ra biển chơi. Hai đứa nó chơi đuổi sóng đến lúc mỏi chân. Hắn mới cúi xuống.
-Lên đây cõng đi cho đỡ mệt.
-Không. Đây khỏe rồi.
-Không. Muốn thử cảm giác giống phim Hàn Quốc ngày xưa.
-Kinh
-Leo lên đây.
Nó bước lại sát, hắn đưa tay ra sau đỡ nó rồi đứng lên. Chậm rãi bước từng bước chắc chắn.
-Sau này ông già. Bà nó nhớ phải chăm sóc cho tử tế đấy nhé.
Nó ngả cả người vào lưng hắn lười biếng.
-Ông có khối bà chăm. Ông yên tâm.
-Nhưng ông chỉ muốn có một bà thôi.
-Thôi xin ông. Nói câu nào thật lòng đi.
-Thật còn gì.
-Lúc ông lấy bà. Ông là thằng con trai lông bông . Giờ là thằng đàn ông rồi. Muốn có gia đình đúng nghĩa, vợ chồng chăm sóc cho nhau, Sinh con với nhau , rồi bảo nhau làm ăn nữa.
Nó xúc động gục trên lưng hắn. Nước mắt tự nhiên chảy ra.
-Giờ muốn có con bà ạ.
Nó hờn.
-Bảo chúng nó đẻ cho.
-Thôi xin người đừng nhắc nữa.
-Vậy thì nói với người ta làm gì.
Nó tủi thân khóc nghẹn ngào. Hắn đặt nó xuống quay lại lau nước mắt.
-Sao lại khóc.
-Kệ người ta.
-Ơ. Người ta nói thật mà.
-Ai liên quan đến mình.
-Đang tự nhiên khóc thì chả liên quan.
-Kệ người ta.
Nó vùng vằng tính quay đi thì hắn kéo lại. Tay vòng giữ eo, tay giữ đầu cúi xuống hôn vào môi nó.
Nó đơ ra. Đứng im dù tim đập loạn xạ. Máu dồn lên mặt nóng và đỏ bừng. Hắn siết chặt. Lấy môi mình mút lấy môi nó không rời. Sau khi tỉnh mộng nó cũng không ngăn cản. Mà đưa tay lên theo cảm xúc đang cháy bỏng trong lòng mình.
Nó muốn như thế này với hắn. Đúng là nó đã muốn được hôn hắn một lần. Nó khép đôi mi, ngẩng lên mút nhẹ môi mình đáp lại. Hắn thấy nó như vậy thì xúc động vòng cả hai tay ôm chặt lấy nó như muốn nhấc bổng nó lên. Đôi môi cuốn thật chặt vì hạnh phúc
Cuối cùng hai đứa phải lưu luyến rời nhau vì thiếu khí. Nó ngượng chín rúc vào ngực hắn trốn. Hắn không bắt nạt nó nữa mà cúi xuống ghé tai nó dụ dỗ ngọt ngào.
-Mình cứ sống thế này đến già. Bà nó đừng bao giờ đòi xa ông nhé.

Yêu thích: 5 / 5 từ (1 thả tim)
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN