Mày Lấy Tao Đi - Phần 44
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
1477


Mày Lấy Tao Đi


Phần 44


MÀY LẤY TAO ĐI 44
Điện thoại nó kêu các bác ạ. Điện thoại nó kêu ầm lên trong phòng. Hai đứa giật mình tỉnh. Nó đỏ mặt đứng lên với điện thoại.
-Alô.
-San đang làm gì vậy.
-Tôi ở nhà.
-Sao ở nhà giờ này.
-À. Vừa ăn trưa xong. Quân bị đứt tay. Đang băng cho ông ý.
Mắt hắn ngầu lên. Biết thằng nào đang gọi rồi. Muốn giật mịa cái điện thoại đíu cho nghe. Mà giờ giật có khi lại ăn mấy cái vả ý chứ.
Hắn hậm hực.
-Hỏi gì đấy ông kia. Tắt đi cho vợ chồng người ta ngủ trưa.
Nó lườm hắn.
-Chung gọi gì đấy.
-À. Bảo tối San xem hộ mấy bản vẽ nhà mà.
-Uh. Mang qua đây.
-Uh. Vậy tối nhé.
Nó cup máy. Hắn mắt đảo lên nhìn nó.
-Chung nó bảo gì?
-Bảo đọc hộ bản vẽ ý mà.
-Không làm thiết kế nữa thì vẽ cái gì.
-Ơ. Cơm gạo mấy năm mài đũng quần đấy.
-Ôi dào. Lấy chồng rồi chồng nuôi à.
-Ông nuôi?
Nó quay lại hỏi. Hắn ngơ ra chút rồi trả lời.
-Vậy từ mai đưa tiền cho cầm nhé.
Nó lại ngơ ra theo hắn. Trong lòng có chút xáo trộn. Cứ xa hắn nó sẽ tự mình vạch lỗi của hắn. Trong lòng lại muốn kết thúc mối quan hệ này. Nhưng ngay lúc này, hay những lúc gần hắn niềm vui hắn mang đến đủ khiến nó chẳng còn muốn rời khỏi đây.
-Khùng à.
-Khùng gì. Thật mà. Giữ tiền cho người ta có làm sao.
-Thì còn tháng nữa tự cầm đi còn gì.
Hắn nghe thấy thì mặt dài ra. Hắn chán . Hậm hực quay đi càu nhàu.
-Suốt ngày một tháng một, tháng. Chán chết đi được.
Nó nghe thấy nhưng chả nói gì. Bụng thấy nhâm nhẩm đau. Và bắt đầu sôi lên. Hình như là thức ăn bắt đầu có tác dụng.
Nó đứng lên dọn dẹp đồ rồi leo lên giường. Hắn cũng lên theo.
-Sao đấy.
-Thấy trong người không khỏe.
-Sao tự nhiên lại không khỏe. Hay người ta nói thế thì dỗi. Người ta nói thật. Đang vui mà cứ mở mồm lại nhắc một tháng với hai tháng. Nhỡ một tháng sau người ta chết. Mình lại nhàn tênh chả phải ly hôn còn gì.
Nó quay lại nhìn hắn cau mày. Tay đưa ra nhéo má hắn đau.
-Nói nhảm này.
-Thì chả thế. Quan tâm người ta thì đã không đòi bỏ người ta.
-Nghe phát mệt. Hỏi cái kia xem nó quan tâm đấy.
-Thôi xin người. Người ngủ đi cho tôi nhờ.
Nó nhắm mắt nhưng bụng càng đau. Hắn nằm bên cạnh nhìn nó ngủ. Thi thoảng véo mũi nó. Bụng nó đang khó chịu. càng ngày càng sôi nặng hơn. Nó không nhịn được sự khó chịu trong cổ họng mà vùng dậy đi ra nhà vệ sinh nôn.
Cả người nó bắt đầu khó chịu, bụng đau cồn cào. Hắn thấy nó vậy thì gõ cửa gọi.
-Này… Sao đấy.
Nó ngồi thở không nói nổi. Bụng thi thoảng lại quặn lên đau nhói.
-Mở cửa ra San. Mở cửa ra.
Hắn đập cửa liên tục. Nó không muốn mà cũng không thể mò ra vào lúc này.
-Không sao đâu.
-Không sao thì mở cửa ra xem nào.
-Không phải lo đâu.
-Mở ra nhìn cái rồi không lo.
Nó ôm bụng ra mở cửa. Hắn nhìn nó lo lắng.
-Sao đấy.
-Đau bụng buồn nôn.
-Chết. Khéo ngộ độc thức ăn rồi. – Đã nói đừng ăn rồi.
-Không sao mà.
Nó đau đến tái mặt lại. Chân run. Hắn tiến lại đỡ.
-Đau lắm không.
-Không sao.
Miệng nó không sao nhưng lòng nó đau tê tái. Nó cố gắng lắm mới đứng vững.
-Đi viện.
Hắn nắm bắp tay nó.
-Không sao mà.
-Thôi đi viện. Để thế này ai mà chịu nổi.
-Không sao. Đi ra.
Nó đẩy hắn ra quay lại cố ói ra mà không ói được. Mồ hôi Mồ hôi chảy ướt đầm. Nó run lên.
-Đi viện đi.
-Không.
-Xin em đấy. Em đau một người khác lo mười cơ.
Nó ngước lên nhìn. Eo ôi. Rụng tim chưa các bác. Nó dù đau cũng muốn đau nhiều hơn để hưởng thêm tí ngọt ngào. Há há. Chết thôi.
Hắn đưa tay bế nó lên mang xuống nhà. Chở nó đến bệnh viện bằng xe máy. Liên tục nắm tay nó không rời. Nó nhát đau các bác ạ. Nó sợ đến đổ mồ hôi.
Bác sĩ đi vào kiểm tra rồi cho nó uống thuốc và truyền nước. Hắn thấy một đống kim tiêm mặt cũng căng như dây đàn.
-Bác sĩ. Vợ em có sao không ạ.
Không sao đâu.. Cho uống thuốc với truyền nước là ổn. Bệnh nhân nôn ra được là tốt rồi.
Hắn thở phào.
-Cho nhà em nằm viện vài hôm được không ạ.
-Khỏe thì về chứ nằm viện cho khổ ra.
-Nhà em chả mấy khi ốm. Để nhà em nghỉ ít hôm ạ.
Bác sĩ cũng phải cười hắn. Nó nhéo tay hắn.
-Tưởng muốn riêng tư thì ra nhà nghỉ. Còn muốn vợ nghỉ ngơi thì cứ nghỉ thôi. Mà hiếm có anh nào nghĩ được như cậu này. Đúng là vợ chồng trẻ.
Hắn nắm tay nó rồi nhìn bác sĩ cười. Thằng này khùng rồi các bác ạ. Có ai thích cho vợ đi viện không. Trong đây nhiều bệnh. Chả nhẽ nó muốn vợ chết sớm khỏi ly hôn à. Nó nhéo tay.
-Cười ít thôi người ta bảo khùng.
-Kệ. Nằm vài hôm khỏe hẳn rồi về.
-Làm gì.
-Thì bị ốm đấy. Nghỉ ngơi. Cho chồng cơ hội chăm sóc tận tình chu đáo. Sau này còn được…
-Sau này bỏ nhau còn nghĩ tốt về nhau chứ gì.
Hắn cau mày quay lại nhìn. Nó cười không nói. Nghĩ đến câu lúc nãy. Không biết có nói thật lòng không nhưng thế cũng cưng lắm rồi.
Chiều đến hai mẹ vào với nó. Thấy nó nằm trên giường thì lo lắng hỏi han.
-Bị ngộ độc hay là trúng gió đấy con.
-Con bị trúng gió thôi ạ.
-Uh. Thế có cần mẹ bảo Quân nó cạo gió cho không.
-Không cần đâu.
Nó nhớ cái vụ cạo gió lần trước rồi. Muối mặt. Hắn tủm tỉm. Kiểu muốn tranh thủ mà nó không cho. Các mẹ chả ai nhận ở lại với nó. Tranh thủ hỏi han rồi đứng lên ra về. Đến lúc các mẹ về hắn ngồi xuống tủm tỉm nhìn nó.
-Sao không bảo mẹ là do chồng làm.
-Nói làm gì. Mẹ lại bảo mình chết vì ăn. Với lại có khi mẹ còn chửi cho mệt người.
Hắn gạt cho nó tóc trên mái.
-Cảm ơn vợ của tôi.
Nó cười.
-Từ sau có nấu cơm nữa không.
-Có chứ.
-Ôi… Tôi đi chết đây.
-Sợ gì. Lần sau nấu xong sẽ ăn trước. Không sao mới cho vợ ăn.
Nó tủm tỉm nhìn hắn xúc động. Thôi thì chồng có công. Vợ không phụ. Hai đứa đang tíu tít nói chuyện thì điện thoại nó kêu. Là Chung.
-Alô.
-San có ở cửa hàng không.
-San đi có việc rồi.
-Nay san có việc gấp. Hẹn Chung hôm khác nhé.
-OK. Chào San.
Nó cup máy. Tên kia ngồi nhìn nó.
-Bạn Chung có vẻ quan tâm vợ tôi hơi nhiều đấy nhỉ.
-Nói nhảm.
-Lùn… không thấy thế sao.
-Tôi không phải là người đứng núi này trông núi nọ đâu nhé. Cái gì cũng phải rõ ràng.
Hắn nghe vậy thì ngại. Nhưng vẫn bức xúc.
-Là nó muốn gì ở vợ tôi. Trong khi người người ta đang là vợ tôi. Bạn bè đừng có như thế chứ.
-Là mình chơi thân với nhau nhiều năm nên nó quan tâm có sao đâu.
-Bọn kia cùng lắm nó chỉ hỏi một câu. Đây suốt ngày bám theo vợ người ta làm gì. Là không biết hay cố ý để hắn làm vậy.
-Nhảm.
Hắn đang hậm hực thì điện thoại nó lại kêu. Vẫn là Chung.
-Alô.
-San mệt sao không nói vậy.
-À. Mình bị sơ sơ thôi.
-Vậy san đang ở đâu. Ai ở đó với bạn.
-À. Có Quân ở đây rồi.
Chung có vẻ sốt ruột.
-Vậy cho địa chỉ mình qua.
-Thôi. Không cần đâu. Chung về nghỉ đi
Hắn ngồi bên cạnh giật ngay điện thoại của nó nghe.
-Alô chung à.
-Uh.
-Vợ mình ổn rồi. Cảm ơn chung hỏi thăm nhé. Là chỗ bạn bè. Quan tâm nhau là tốt nhưng giờ San là vợ tôi rồi. Cái này cũng hơi tế nhị. Sau này ông có vợ ông sẽ hiểu.
Chung im lặng một lát. Hắn cũng không nói thêm. Rồi hắn cúp máy. Cầm luôn điện thoại của nó. Cho chung vào danh sách đen. cái mặt hắn tệ hại vô cùng.
-Từ sau tránh những thằng này ra.
-Bạn mình mà.
-Bạn có thể không cần nếu như nó có ý xấu với vợ mình.
-Nó tốt mà. Vớ vẩn vừa thôi.
-Vớ vẩn cái gì.
Hắn hậm hực. Lườm nó một cái.
-Cô đang là vợ tôi. Kể từ giờ cấm cô không được nhắn tin gọi điện cho nó nữa.
-Điên rồ.
-Điên rồ đấy. Cứ thấy cái mặt nó là muốn đấm vỡ mặt nó cho điên một thể.
-Hai ông là bạn đấy.
-Bà thử tưởng tượng xem đứa nào nó tán tỉnh chồng bà đi. Bà vui à.
-Nó đến tận nơi đánh ghen với tôi đấy còn gì nữa.
Nó nói vô tư. Hắn nhăn nhó.
-Hoàn cảnh tôi khác. Giờ không bao giờ có thế đâu.
-Giờ có kinh nghiệm giấu rồi đúng không.
-Nhảm. Lúc nào cũng nghĩ xấu về người khác.
Hắn nằm xuống vật nó ra. Tay vòng qua cổ nó.
-Ngủ đi. Nói nhiều.
-Ai nói nhiều. Là do ông gợi ra.
-Vâng. Biết rồi. Khổ lắm. Nói mãi.
Hắn rúc vào cổ nó ngủ như đúng rồi. Tay vòng qua bụng nó. Nằm tí đã ngáy khò khò. Nó không ngủ được. Không biết hắn đi trông nó hay nó đi trông hắn đây.
Nằm mãi người nó cũng mỏi. Bụng còn nhâm nhẩm đâu. Nó kéo tay hắn ra, trở mình làm hắn tỉnh giấc.
-Đi đâu đấy.
-Cho dở mình không mỏi.
Hắn ngồi dậy xoay người cho nó nhẹ nhàng rồi nằm xuống một lần nữa rúc vào lưng nó. Tiếng xe bò kéo cứ đều đều bên tai. Nó cảm tưởng như có hơi ấm của nó. Mọi muộn phiền của hắn hầu như tan đi hết. Nó cũng vì thế mà yên lòng nhắm mắt thiếp đi.

Yêu thích: 4.3 / 5 từ (3 thả tim)
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN