Mày Lấy Tao Đi - Phần 47
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
1546


Mày Lấy Tao Đi


Phần 47


MÀY LẤY TAO ĐI 47
Hai đứa nó nhìn nhìn nhau rồi nghe tiếng mẹ gọi giật giọng bên ngoài. Có vẻ không ổn lắm.
Hắn ngồi dậy, hai đứa mặc quần áo rồi ra mở cửa.
-Mẹ. Có chuyện gì đấy hả.
-Hai đứa mày đi ra đây tao bảo.
Mẹ hắn mắt đỏ lên. Có vẻ như đang điên tiết vụ gì đó.
-Có chuyện gì đấy ạ.
-Bốp.
Một cái tát giáng thẳng mặt hắn
-Mày là thằng mất dạy. Mày ngu hơn chó.
Mẹ chồng táng hắn hai cái lên đầu dù hắn cao lắm nên đánh như đuổi muỗi thôi.
-Mẹ. Có chuyện gì.
-Chúng mày còn hỏi sao. Chúng mày mở điện thoại ra mà xem. Mẹ chúng mày. Còn cái thứ gì mà chúng mày không dám làm nữa hả.
-Cái con San kia. Tao tưởng mày có ăn có học. Đàng hoàng tử tế mà cuối cùng cũng chỉ là loại đi bán thân thôi à.
Nó chưa hiểu gì nên ngồi đơ ra.
-Mẹ sao mẹ lại nói thế.
-Tao nói sai à. Nó giả vờ ngoan ngoãn, gánh vác công việc cho chồng. Tao mù mà. Cái thứ bán hàng không đủ ăn mà có tiền thì chỉ bán thân thôi.
-Mẹ.
Hắn quát. Nó khóc vì bị xúc phạm. Mẹ chồng nó cầm điện thoại đưa ra.
-Mày xem người ta nói gì về chúng mày. Xem người ta chửi gia đình tao mất nóc không.
Đàng hoàng tử tế mày không muốn. Giờ mày đâm đầu vào mấy con mất dạy này
-Cơm không ăn thì ăn cứt.
Hắn cầm điện thoại đọc. Nó đứng dậy nhìn. Là công khai up trên mạng xã hội. Tag tên đàng hoàng. Rõ là Facebook của chồng nó. Tin nhắn zalo của hắn với cái Hường.
-Anh đưa cho nó 200 triệu rồi.
-Nó đồng ý không.
-Hời quá. Chắc chắn sẽ đồng ý.
Sau tin nhắn đó. Là những dòng tin tiếp theo.
-Cái San nó đồng ý rồi em ạ.
-Vậy à.
-Nó nói anh ở với nhau một năm rồi chia tay.
-Có gì làm tin không.
-Bọn anh làm hợp đồng.
-Nó có đòi thêm gì không.
-Không nhưng anh nói sau này chia tay anh sẽ cho nó ít tiền. Coi như cảm ơn nó.
-Em chỉ sợ tới đó rồi lại cần nó không cần em nữa.
-Cần nó làm sao được. Em là người mà anh yêu nhất. Anh làm tất cả là vì em.
-Thật không.
_Yêu lắm đây này.
-Cái San nó bị BD. Nó yêu con bé kia rồi chứ cần gì đàn ông như mình.
-Chúng nó ăn ngủ với nhau mấy năm trời rồi. Em thấy nó có bao giờ thích con trai không.
-Uh. Đàn bà ngủ với đàn bà có gì mà vui.
-Vợ phải ngủ với anh mới vui được.
-Vậy tối về sớm nha. Nay em cho con về chỗ bố nó rồi.
-Nay được thả hả. Sướng thế.
-Vợ có bất ngờ.
-Tò mò thế. Tranh thủ ngủ đi. Đêm nay mình xõa nhé.
-Hôn…
….
-Mẹ thuê khách sạn cho hai đứa. Giờ anh đang tắm
-Đêm nay anh mà làm gì nó là em chết cho anh thấy.
-Khổ quá. Nó là đàn ông mà.
-Đàn ông cái gì. Nó vẫn có giống đàn bà.
-Nhưng nó không thích mình. Mình không thích nó. Con này khó ưa bỏ mẹ ra. Trông cái mặt đã mất hứng rồi.
-Anh đừng lý do. Anh muốn gì. Muốn em chết chứ gì.
-Chờ anh tắm xong đã nhé.
Tay nó run lên. Hóa ra chuyện mẹ chồng nói nó bán thân là đây. Hai trăm triệu ở đâu ra. các bạn có thấy nó nói gì đến hai trăm triệu không. Trong khi vàng bạc nhà chồng nó gửi hết mẹ chồng, Trong khi tiền nó đưa thằng kia xây dựng sự nghiệp, trong khi nó vẫn phải quần quật bán hàng suốt ngày để lo cho bản thân. Chưa được cầm của hắn một đồng. Vậy mà hắn nói như nó là loại bần hèn, đi bán thân, bán nhân cách của mình cho hắn.
Nó trừng mặt lên nhìn. Hai mắt rưng rưng nghẹn ngào. Nếu như chúng nó không có gì để lưu luyến thì cái nỗi nhục này nó sẽ giải quyết ngay bây giờ. Nhưng chúng nó vừa suýt làm vợ chồng của nhau, khi những lời yêu thương của hắn vẫn còn vang vọng quanh đây.
Hóa ra thằng khốn nạn này còn chó má hơn thằng Tài. Vì nó còn đơm đặt chuyện hai trăm triệu. Và vì hắn biết nó còn trinh nên những lời ngọt ngào kia chỉ là múc đích để chiếm đoạt nó.
-Hai trăm triệu này là gì. Là mày nói với nó là tao bán thân cho mày lấy hai trăm triệu à.
-Không… Không phải hai trăm triệu.
-Thế là bao nhiêu.
-Không.
-Mẹ mày. Tao có mù đâu mà tao không đọc được mày viết gì.
-Cho anh giải thích.
-Mày có nghe mẹ vừa chửi tao không. Mày có nghe thấy không. Mày có biết tao nhục thế nào không.
-San. Là hiểu lầm.
-Mẹ… Con xin mẹ nghe con nói.
-Hiểu lầm à. Đưa nó cút khỏi nhà tao đi.
Nó ứa nước mắt.
-Mẹ không cần phải đuổi. Con sẽ đi.
-San anh xin em.
Hắn quay lại giữ tay nó.
-Bốp.
Cái tát mạnh như trời giáng vào mặt hắn.
-Cút ra. Cút ra khỏi cuộc đời tao đi. Mày là thằng khốn nạn. Mày còn bẩn thỉu hơn tất cả những thằng khốn nạn trên đời này.
-Mày không có tư cách để chửi con tao thế. Loại mày mới là mất dạy. Bố mẹ không dạy nổi.
Nó quay ngay lại nhìn vào mặt mẹ chồng.
-Con nể mẹ không cãi lại mẹ vì mẹ là người lớn. Nhưng mẹ cũng chả biết nghe hai tai. Không biết nghĩ trước sau gì cả.
-Mày… Mày bố láo à.
Mẹ hắn định xông vào đánh nó. Thì hắn chạy ra đỡ. Nó quay lại cầm ví đi thẳng ra cửa đi xuống nhà.
Hắn đẩy mẹ vào trong rồi chạy theo xuống ôm chân nó.
-Anh xin em. Nghe anh nói.
Nó tức phát điên. Quay lại đẩy hắn. Đạp hắn.
-Đmm. Buông tao ra.
-Anh xin em. Anh xin em.
-Thằng chó. Mày nghĩ đi. Mày đã làm gì cho cuộc đời tao. Mày nghĩ xem.
-Mày nghĩ xem loại người như mày có xứng với tao không.
Mày là thằng khốn nạn. Buông tao ra.
-Không anh xin em. Anh không muốn mất em.
-Bốp.
Hắn gục đầu vào bụng nó. Nó tóm tóc, cào cấu hắn tả tơi. Tay giằng ra. Vùng vẫy để thoát khỏi vòng tay hắn. Đến lúc hắn đau quá mới rời ra. nó đi nhanh ra cửa. Hắn chạy theo. Nó quay lại. Vung chân đạp mạnh vào bụng hắn khiến hắn mất đã ngã nhào đập đầu vào góc tường chảy máu. Máu chảy từ đầu xuống mặt hắn dòng dòng. Nó quay lại nhìn. Nó không xót thương bởi nó đang rất mất bình tĩnh.
-Mày chết đi. Thằng khốn nạn.

Yêu thích: 5 / 5 từ (1 thả tim)
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN