Mẹ Tôi Là Tình Nhân Của Bố Anh Ấy - Phần 8
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
620


Mẹ Tôi Là Tình Nhân Của Bố Anh Ấy


Phần 8


(Mn đừng quên tương tác cho Linh nha, chúc mn đọc truyện vui vẻ ạ. ❣️)

Gọi mãi cho cái Hân không được nên tôi cũng hơi lo.Tôi không chần chừ nữa mà đi tới hẳn chỗ làm của nó, bây giờ chắc cũng tầm giờ nó nghỉ trưa, kiểu gì đến cũng sẽ gặp.
Tôi bắt xe buýt, trên xe khá là chật chội, tôi phải chen mãi mới tìm được một cái ghế duy nhất ở tít cuối xe.Tôi ngồi xuống, đưa mắt nhìn ra ngoài. Trên đường,dòng xe tấp nập bộn bề dù hôm nay không phải ngày cuối tuần. Mất đi một người,thành phố cũng không bớt chật chội,không bớt vắng vẻ hơn.
Đến trạm, tôi xuống xe, đi bộ vào trong chỗ Hân làm việc độ khoảng 200 mét. Tôi lại lấy điện thoại ra gọi, cũng may là lần này nó nghe máy, chứ không tôi lại vào thẳng công ty tìm người thì không hay.
-Alo.
-Hân à.
-Có việc gì thế?
-Mày bận gì mà từ hôm qua tao gọi không được thế? Mày đang ốm hay sao, hay bị thế nào, tao sốt ruột lắm đấy. Hôm qua định gọi mày nhờ tí việc mà mày không mày nghe máy.
-Tao có làm sao đâu, mày yên tâm, chắc hôm qua điện thoại hết pin nên tao không để ý.
-Vậy hả ?thế mà tao cứ tưởng.
-Ừm, vậy đấy.
-Hôm nay mày có đi làm không?
-Sao, có chuyện gì à?
-À, tao muốn gặp mày một tí thôi, có chuyện này muốn hỏi mày xem.
-Tao bận lắm…
Câu nói ấy vừa vang lên trong điện thoại cũng là lúc tôi bắt gặp Hân cùng một số đồng nghiệp đang đi về công ty sau khi dùng bữa trưa xong. Tôi nhìn nó, điện thoại vẫn áp bên tai, tôi nở một nụ cười gượng, cố gắng bình tĩnh duy trì cuộc gọi.
-Mày bận lắm ? Chẳng lẽ mày bỏ ra 5,10 phút gặp tao cũng khó khăn thế sao?
-Tao…
-Dạo gần đây tao thấy mày cứ sao sao ấy, hay mày giận tao điều gì thì nói, chứ cứ thái độ như vậy tao không thích đâu.
Tôi cúp máy, tiến lại phía Hân, mặt nó trông có vẻ hơi gượng, cũng hơi bất ngờ khi thấy sự xuất hiện không báo trước từ tôi. Hân ấp úng, như muốn tránh né, nhưng vì tôi kiên quyết quá nên nó đành phải chấp nhận.
-Vậy giờ tao với mày qua quán cà phê bên kia nói chuyện chút được không?
Tôi lại chủ động hỏi nó, nó gật đầu nhìn tôi đáp.
-Được, đi thôi.
Xong xuôi ,nó tạm biệt đồng nghiệp của nó, rồi mới đi với tôi. Cả đoạn đường chúng tôi không nói với nhau câu nào, tôi cảm thấy như có một sự khúc mắc gì đó khiến tôi và nó cảm thấy ngượng.
Tôi đi trước, nó theo sau, vào đến quán nước ,cũng chỉ mình tôi là người gọi, nó thì bảo vừa dùng bữa xong nên không cần, tôi cũng đành chiều theo ý nó.
Tôi nhìn Hân, thấy nó hơi căng thẳng nên tôi mới buông một câu trêu đùa.
-Mày làm gì có lỗi với tao hay sao mà trông mặt mày cứ kì kì thế nào ấy? Vui vẻ lên coi, gặp tao mày không thích à?
-Tao bình thường mà.
-Hôm nay mày làm sao thế, thái độ lạ quá, hay là thấy sự xuất hiện của tao ở đây nên bất ngờ quá ,cơ mặt chưa kịp giãn.
-Ừm, cũng hơi bất ngờ.
-Đáng lẽ mày phải vui lên như mọi ngày ấy, ủ rũ nhìn có chán đời không cơ chứ.
-Mà sao giờ này mày không đi làm việc lại đến đây tìm tao làm gì?
-Nhớ bạn thân, đến tìm không được sao?
-Nhớ thì có thể hẹn gặp nhau được mà đâu nhất thiết phải.
-Tao sắp bị đuổi việc rồi.
-Đuổi việc?
Hân nhắc lại lần nữa để chắc chắn.
-Ừm, đúng rồi.
-Sao lại thế?
-Mày thực sự không biết lí do là gì à?
-Không ,sao tao biết được,mày điên à.
-Chuyện này liên quan đến chị em nhà Quân.
-Sao lại liên quan đến anh Quân?
-Kể ra thì dài lắm, mà sao mỗi lần tao nhắc đến Quân là lại thấy mày hào hứng thế?
-Đâu có, mày đừng nói linh tinh.
-Chẳng phải anh Quân cũng làm việc với mày mấy lần rồi còn gì, anh ta đẹp trai, lại là ceo của công ty về nội thất hàng đầu việt-nhật, ai mà không mê cho được.Chị Quỳnh thì cũng mất rồi, giờ chẳng phải hết kì đà cản mũi rồi sao? Mày cũng nên yên tâm đi, trước đây tao có kể cho mày là tao thích anh ta đúng không? Giờ hết rồi, mày có thể đường đường chính chính rồi đó, đừng nên đâm sau lưng người khác nữa.
-Chị Quỳnh vừa mới mất đó, mày đừng có mà ăn nói hồ đồ, nếu mày còn ở đây nói linh tinh nữa thì tao đi về trước đây, tao bận lắm , không rảnh như mày đâu.
-Khoan đã.
-Có chuyện gì nói nhanh lên.
Không khí bắt đầu thay đổi, thái độ của nó như vậy nên tôi cũng đoán được phần nào câu chuyện, thôi thì chuyện đã đến nước này cũng chẳng cần vòng ve, giữ thể diện làm gì.
-Nếu mày còn coi tao là bạn thân, thì mày hãy nói hết sự thật cho tao biết đi, có phải người gửi những tấm ảnh thân mật giữa tao và Quân cho chị Quỳnh là mày hay không? Tao có nghĩ nát óc ra cũng không thể nghi ngờ ai ngoài mày cả, dù trái tim tao luôn mách bảo đó không phải , nhưng lí trí tao lại đi ngược lại Hân ạ.
-Mày có bằng chứng gì mà dám nói là tao làm. Nói thì phải có chứng cứ, đừng có dựa vào ba cái tài suy luận linh tinh mà vu oan cho người khác.
-Mày cần bằng chứng đúng không?
-Đúng.
-Bằng chứng chính là thái độ của mày đấy, tao nghĩ là tao chỉ đến đây chỉ để xác nhận mà thôi, ai ngờ khi nói đến những chuyện này mà mày lại nổi khùng lên như vậy, tao nghĩ, nếu không làm việc gì khuất tất sau lưng thì sao phải như vậy.
-Mày đừng có mà vu oan cho người khác.
-Vậy mày có dám thề độc không?
-Phương, mày quá đáng lắm rồi đó.
-Tao quá đáng với mày, hay mày quá đáng với tao trước.
-Ừm ,là tao thừa nhận đó, rồi sao, mày làm gì được tao.
Cuối cùng, Hân cũng chịu thừa nhận, tôi biết ngay mà, linh cảm của tôi lần này thực sự đúng. Trước đây cứ hễ những chuyện liên quan đến Quân là tôi lại kể cho nó nghe, nhưng không ngờ nó lại đâm một nhát sau lưng tôi đau như vậy?
-Cuối cùng mày đã chịu thừa nhận, rốt cuộc là cuộc đời tao đã mắc nợ gì mày hả Hân, tao coi mày như bạn thân. 3 năm bên Nhật, rồi bây giờ về việt nam, có phút giây nào tao đối xử tệ bạc với mày chưa? Bên nhật tiếng mày dốt, là ai đã giúp đỡ mày phiên dịch, là ai đã nhờ bác giám đốc cho mày tăng ca để có thêm tiền, mày ốm, ai chăm sóc mày, ấy vậy mà giờ đây mày lỡ đối xử với tao như vậy hả Hân, mày có biết, cuộc sống mấy ngày nay của tao không khác gì địa ngục không? Chị em nhà Quân, bọn họ còn đang đổ lỗi cho tao về cái chết của chị Quỳnh, tất cả là vì những hành động ngu dốt của mày đó. Mày giờ chịu trách nhiệm thế nào đây?
-Nhân tiện đây thì tao cũng chẳng mất thời gian mà diễn vở kịch suốt mấy năm qua nữa, Phương à ,tao chưa từng cầu xin, cũng chưa từng mong mày làm những điều đó cho tao, là do mày ngu, tự mày muốn làm vậy. Mày cũng đừng tỏ ra bản thân tốt đẹp nữa, lúc nào cũng thể hiện, lúc nào cũng hơn tao nên tao ghét mày ,tao muốn hại mày đó rồi sao, mày định giết tao chắc.
-Mày, tao không ngờ con người mày tiểu nhân, cáo già như vậy?
-Dù sao thì tao cũng đã thắng mày rồi Phương ạ, những rắc rối sau này, mày hãy tự giải quyết đi, mày biết vì sao chị em nhà anh Quân lại hận mày đến như vậy không? Là tao nói, là tao tác động vào đấy, tao bảo mày rồi, cuộc đời này đừng nên tin tưởng vào ai quá. Bà Quỳnh bà trước sau gì cũng chết, chết sớm đi cũng tốt, để còn giải thoát cho những người đang sống.Rất nhanh chóng, người thế vào vị trí đó sẽ là tao, tao và anh Quân rồi sẽ trở thành một gia đình.
-Mày điên rồi, mày điên rồi Hân à.
-Cuối cùng tao cũng thắng mày rồi Phương à.
-Mày đừng vội đắc trí, những thứ không thuộc về mày, vĩnh viễn sẽ không là của mày, Quân, nếu anh ta biết bộ mặt thật của mày thì sẽ thế nhỉ . Mày phải trả giá cho tất cả những gì mày đã làm.
-Ok, tùy mày thôi, tao đợi. Mày không thể thắng được tao đâu.
-Rốt cuộc mày làm vì cái gì?
-Đơn giản thôi, tao yêu anh Quân, mày và chị Quỳnh là vật cản trở nên tao đành phải loại bỏ thôi. Và lí do hơn cả là vì tao ghét mày.
-Tao sẽ khiến mày phải đau khổ. Tao sẽ trả thù tất cả các người.
Tôi tát mạnh vào mặt nó một cái đau đớn, tôi tức giận, dù có miêu tả thế nào cũng không lột tả hết được.
Hân nhìn tôi, ánh mắt nó trở nên sắc lạnh, nở một nụ cười xảo trá mãn nguyện rồi rời đi trước con mất sững sờ của tôi.
Tôi không thể tin, dù có đánh tôi chết đi sống lại cũng không thể tin cô bạn thân mấy năm trời lại quay lưng trở mặt như vậy. Vì một thằng đàn ông, vì một thứ tình yêu mù quáng chưa biết kết quả mà bất chấp đúng sai mà nó đánh mất hết lí trí, bản rẻ lương tâm, tình cảm chị em, bạn bè..
Tôi thực sự sai lầm khi đã kết bạn với một ác quỷ?

Yêu thích: 5 / 5 từ (1 thả tim)
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN