Mèo Tôi Nuôi Đều Là Đại Lão - Chương 1: Xuyên thành Cẩm Lý hút mèo
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
160


Mèo Tôi Nuôi Đều Là Đại Lão


Chương 1: Xuyên thành Cẩm Lý hút mèo


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Edit: Tiệm Bánh Sò

“Chị Tâm Tâm, tỉnh dậy đi.”

“Chị Tâm Tâm…”

Văn Tâm cảm giác thân thể bị lay động, nhưng cô còn tưởng là con mèo nhà mình chạy đến làm nũng lăn lộn đòi cá khô cho nên cô cũng không để ý đến, tiếp tục ngủ say. Giây tiếp theo, người cô bị đẩy một cái thật mạnh, lực còn lớn hơn lúc trước nhiều lần, cô lập tức tỉnh.

Người phụ nữ trước mặt thoạt nhìn chừng bốn mươi tuổi, mặc một bộ tây trang phẳng phiu, lớp trang điểm cùng trang sức tinh xảo sang quý che giấu độ tuổi thật của bà ta, khiến bà ta vừa có vẻ khôn khéo vừa khí thế bức người. Nhìn thấy Văn Tâm tỉnh, bà ta rút lại cánh tay đang đẩy cô, ôm tay cười lạnh một tiếng: “Đừng tưởng giả bộ ngất xỉu là có thể tránh thoát, tôi nói cho cô biết, tiệc tối hôm nay, cô muốn hay không muốn cũng phải đi!”

Bữa tiệc? Giả vờ ngất xỉu? Đầu óc Văn Tâm đầy dấu chấm hỏi, chẳng lẽ cô còn đang nằm mơ sao?

Lúc này, một cô bé có khuôn mặt tròn, tóc ngắn ngang vai đứng bên canh thấy tình huống không ổn, vội vàng hòa giải: “Phó tổng Tần, chị Tâm Tâm chỉ bị tuột huyết áp, không phải giả vờ bất tỉnh đâu.”

“Tôi không cần biết cô ta tuột huyết áp hay là cao huyết áp.” Người phụ nữ cao giọng: “Tóm lại tôi chỉ muốn một câu trả lời, đi, hay là không đi.”

Người phụ nữ và em gái mặt tròn đồng loạt nhìn Văn Tâm. Văn Tâm chớp chớp mắt, tỏ vẻ tôi không biết mấy người đang nói gì cả. Người phụ nữ bị thái độ của Văn Tâm chọc giận, nhếch khóe miệng hừ lạnh một tiếng, liếc mắt khinh thường nhìn Văn Tâm: “Được lắm, tôi sẽ cho cô biết cái giá của việc tùy hứng!” Dứt lời, không đợi Văn Tâm phản ứng lại bà ta đã xoay gót giày cao gót bảy phân lộc cộc ra khỏi phòng.

Bà ta đi rồi, không khí rõ ràng hòa hoãn không ít, thế nhưng em gái mặt tròn lại sắp khóc đến nơi rồi.

“Chị Tâm Tâm, chị không sao chứ?”

Tuy không biết rốt cuộc đang xảy ra chuyện gì, nhưng Văn Tâm đã hoàn toàn thanh tỉnh, hơn nữa trong người không có cảm giác gì không khỏe, nên cô nhìn lên cười cười với em gái mặt tròn: “Không sao, đừng lo lắng.”

“Bữa tiệc đêm nay làm sao bây giờ?” Em gái mặt tròn lo lắng sốt ruột nói.

“Cái này…” Văn Tâm miễn cưỡng cười: “Sau khi chị tỉnh dậy hình như mất trí nhớ rồi, em có thể nói cho chị người phụ nữ lúc nãy là ai không?”

“Cái gì?! Mất trí nhớ?!”

Em gái mặt tròn hoảng sợ, vẻ mặt khiến Văn Tâm cảm tưởng cô nàng sắp đưa cô vào bệnh viện. Văn Tâm nhanh chóng sửa lời: “Tạm thời, tạm thời.”

Ánh mắt em gái mặt tròn rõ ràng không tin tưởng Văn Tâm, thế nhưng có lẽ do lúc trước quan hệ của hai người không tệ, cô nàng nửa tin nửa ngờ nói tên họ người phụ nữ kia cho Văn Tâm, nhân tiện giới thiệu lại bản thân. Có hai thông tin này, Văn Tâm cuối cùng cũng biết rõ chuyện gì đang xảy ra.

____________________

Đây là quyển tiểu thuyết ngôn tình tên là “Giới giải trí cẩm lý”. Đêm qua, Văn Tâm tham ăn tham uống, uống thêm một ly trà sữa khiến cô cả đêm trợn mắt không ngủ được. Đến khuya Văn Tâm chán chịu không nổi, mở app Tấn Giang định xem tiểu thuyết cho hết thời gian. Đúng như tên quyển tiểu thuyết, “Giới giải trí cẩm lý” viết về nữ chính dựa vào huyết thống may mắn của mình, một đường thuận gió xuôi nước trong giới giải trí, tìm được nam chính Ảnh đế cao phú soái[1]. Nữ chính, Văn Ý, diện mạo đáng yêu tính cách ngốc nghếch dễ thương. Giữa giới giải trí cạnh tranh khốc liệt, nữ chính chỉ cần đưa tay giúp đỡ người già qua đường, ngay sau đó đã được đạo diễn quốc tế tìm đến. Hơn nữa có sự giúp đỡ của nam chính Ảnh đế, cuộc sống của Văn Ý cứ như là BUG[2], không bị bất kì oan uổng hay thất bại gì. Văn Tâm vốn chỉ muốn xem tiểu thuyết giết thời gian một chút, không ngờ truyện quá lôi cuốn, xem mãi đến tận sáu giờ sáng. Xem hết truyện, Văn Tâm lại có cùng chung ý nghĩ này với hầu hết người đọc – Nếu mình cũng có vận may nghịch thiên như nữ chính thì thật tốt biết bao!

Ôm trong lòng tâm nguyện đẹp ấy, Văn Tâm ngủ say, ai ngờ khi tỉnh giấc, cô đã xuyên vào thế giới trong tiểu thuyết rồi. Thế nhưng không được như mong muốn, Văn Tâm không xuyên thành nữ chính Văn Ý mà trở thành nữ phụ cùng tên cùng họ với cô: Văn Tâm.

Chỉ cần nghe cái tên đã biết được Văn Tâm và Văn Ý có quan hệ gần gũi với nhau thế nào. Thực ra, Văn Tâm và Văn Ý là đôi chị em song sinh khác trứng[3], Văn Tâm sinh sớm hơn Văn Ý hai giờ, là chị. Văn Ý có huyết thống cẩm lý may mắn, Văn Tâm tự nhiên cũng có, thế nhưng Văn Tâm lại như một bản sao giả của Văn Ý. Hai chị em gia nhập giới giải trí, cũng cùng vì có vẻ ngoài xuất chúng mà được công ty chiêu mộ ký hợp đồng. Chỉ là Văn Ý kí kết với công ty được cả giới biết đến là nhân đạo – công ty Vạn Niên, mà Văn Tâm lại ký kết với công ty mang danh tiếng xấu – phòng làm việc Lợi Thiên.

Quy mô của Lợi Thiên rất nhỏ, không có nguồn tài nguyên gì đáng tin cậy cho nghệ sĩ. Ngay từ đầu thấy được Văn Tâm xinh đẹp có khí chất, Lợi Thiên cũng nâng đỡ một thời gian, sau đó lại thấy cô chậm chạp không đột phá gì nhiều, lại quyết định từ bỏ. Không chỉ không cho tài nguyên còn yêu cầu nữ phụ đi tiếp rượu, tìm thêm tài nguyên cho công ty. Vốn nguyên chủ ban đầu còn kiên định cự tuyệt, nhưng càng về sau tài nguyên của nữ chính ngày càng tốt, còn bản thân vẫn dậm chân tại chỗ, nguyên chủ lại dao động. Dần dà, càng ghen ghét với nữ chủ, cô càng tham gia nhiều bữa tiệc. Trong những bữa tiệc đó, cô hùa theo mua vui, lấy lòng mọi người, rốt cuộc nguyên chủ cũng giành được tài nguyên mà cô mong muốn, thế nhưng thanh danh của cô cũng hoàn toàn bị hủy hoại. Đợi đến khi nguyên chủ nhận ra bản thân không thể dùng phương thức này để tiến bước lâu dài thì mọi thứ đã quá muộn.

Nếu như cô nhớ không lầm, bước ngoặt vận mệnh của nguyên chủ bắt đầu từ bữa tiệc đêm may. Theo như lời tổng giám đốc Tần, trong bữa tiệc này còn có cả đạo diễn nổi tiếng gần đây, còn có mấy nhà làm phim phái thực lực. Văn Tâm chỉ cần ngoan ngoãn đi tiếp rượu, không bao lâu là có thể trở thành đứa con cưng của giới giải trí, thậm chí giẫm lên cả em gái Văn Ý. Nguyên chủ thật sự đã bị dụ hoặc. Nhưng theo góc nhìn của Văn Tâm lại biết được cái gọi là tiệc kia chỉ là một trò lừa. Cái gì mà đạo diễn nổi tiếng, nhà làm phim lớn, bữa tiệc mời những vị khách cấp bậc như vậy sao đến lượt Văn Tâm? Tần Mạn cũng chỉ vì muốn kéo tài nguyên về cho công ty nên mới hoa ngôn xảo ngữ lừa gạt Văn Tâm. Đến lúc Văn Tâm thực sự đến bữa tiệc, còn có thể do cô làm chủ sao?

“Chị Tâm Tâm, làm sao bây giờ, Phó tổng Tần hình như tức giận lắm.” Em gái mặt tròn, cũng chính là trợ lý của Văn Tâm – Lý Tinh Tinh, sốt ruột lo lắng nhìn Văn Tâm. Thân là một trợ lý, là người có địa vị thấp nhất trong ba người, cô nàng hiểu tính cách của Tần Mạn hơn ai hết, đồng thời cũng hiểu được tình cảnh trước mắt của Văn Tâm. Đồng ý tham gia bữa tiệc, có lần đầu sẽ có vô số lần sau; không đồng ý tham gia, sau này đừng mong Tần Mạn sẽ cho sắc mặt tốt hay tài nguyên gì. Nhưng Lý Tinh Tinh không tài nào ngờ đến, gặp phải khốn cảnh như thế mà cảm xúc của Văn Tâm không hề dao động, cô thậm chí còn mang vẻ mặt chả sao cả.

“Còn có thể làm sao bây giờ, loại tiệc này vừa nghe đã biết là một hố lừa rồi, dù sao thì chị cũng không muốn nhảy.”

Lý Tinh Tinh không thể tưởng tượng nổi chớp chớp mắt: “Chị Tâm Tâm…”

“Yên tâm đi, Tần Mạn không thể bức chết chị đâu.”

Biết Lý Tinh Tinh đang lo lắng điều gì, Văn Tâm lại không e ngại chút nào. Mới vừa rồi cô đã kịp lướt lại nội dung quyển tiểu thuyết trong đầu, cũng vì mới qua không lâu nên ký ức cũng vẫn còn mới mẻ, trong đó có một tình tiết nhỏ làm Văn Tâm chú ý. Lúc tiểu thuyết đã đến nửa phần sau, nữ phụ gần như đã hoàn toàn trở nên xấu xa, các độc giả đều sôi nổi muốn nhanh chóng tiễn nữ phụ vai ác này đi. Nhưng tác giả lại nói, đừng nóng vội, nữ phụ cũng có “bàn tay vàng” đấy. Văn Tâm nhớ rõ, tiểu thuyết có nói đến sau này nữ phụ cũng sẽ thức tỉnh huyết thống cẩm lý, người đọc lại bình luận sôi nổi bên dưới.

“Tác giả lừa đảo à, chúng tôi xem truyện về nữ chính, cô lại viết cho nữ phụ bàn tay vàng là sao?”

“Tuy biết là nữ chính và nữ phụ là chị em ruột nhưng vẫn không thích vụ này, nữ phụ xấu xa như vậy, cả ngày ghen ghét bảo bối của chúng ta, cho cô ta sự may mắn làm gì?”

“Hu hu, chẳng lẽ bảo bối đáng thương của tôi phải chịu bị ngược sao, tác giả đâu ra đây, tôi đảm bảo không đánh chết cô!”

Người đọc bình luận đầy oán giận, tác giả không thể không ra mặt giải thích: “Mọi người yên tâm, tuy rằng bàn tay vàng của nữ phụ rất lớn, nhưng cô ấy lại không dùng đâu.”

Không thể không nói những lời này của tác giả vô cùng sâu sắc, vì nguyên chủ thực sự không dùng đến bàn tay vàng của mình, thậm chí, chính nguyên chủ cũng hoàn toàn chưa phát hiện nó! Nếu nói Văn Ý là người may mắn trời sinh, đi đến đâu đều mang vận may đến đó, thì nguyên chủ chính là một con cẩm lý chân chính. Không chỉ vì cô mang đến vận may, quan trọng nhất chính là, cô là cá chép cẩm lý, là cá, nên cô hút mèo. Đúng, không sai, hút mèo theo nghĩa trêи mặt chữ!

Từ nhỏ đến khi hai chị em bắt đầu tiến vào giới giải trí, tổng cộng nguyên chủ thu hút năm con mèo đến bên người. Vì nguyên chủ cũng rất thích mấy con vật nhỏ lông xù nên cô cũng không để ý, dù sao cũng chỉ là mấy con mèo, có thể tiêu bao nhiêu tiền? Hơn nữa sau này nguyên chủ tham gia các bữa tiệc cũng có được một ít tài nguyên và tiền nên dù nuôi năm con mèo cũng không có vấn đề gì. Hỏng một cái, năm con mèo này không phải là mèo bình thường.

Con mèo đầu tiên bên cạnh nguyên chủ là một chú mèo Maine Coon[4] màu đen, do người thừa kế gia tộc giàu có bậc nhất của thế giới này xuyên thành, tính cách cao lãnh cường thế, cũng không gần gũi với nguyên chủ. Không lâu sau đó, nguyên chủ lại nhận nuôi bé mèo thứ hai, nghe nói là một bé Ragdoll[5] vô cùng ngoan ngoãn. Nhưng mà bé Ragdoll này cũng bị người khác xuyên vào, hơn nữa còn là nữ thần siêu sao của cả ba lĩnh vực ca hát, truyền hình, điện ảnh được mọi người thần tượng trong giới giải trí. Mà mấy chú mèo còn lại cũng như vậy, mỗi bé đều là người đứng đầu trong từng lĩnh vực. chỉ cần nguyên chủ chăm sóc thật tốt đám Đại lão này, giành được thiện cảm của mấy người họ, có thể nói, vô số tài nguyên sẽ cuồn cuộn lao đến, còn nhiều hơn so với những gì mà các bữa tiệc mang đến.

Nhưng mà, nhưng mà mà!

Nguyên chủ không biết!

Không biết mèo đen là người thừa kế nhà giàu, sợ mèo đen tính tình hoang dã nên mới đem đi triệt sản. Ai biết được tác giả trời đánh kia lại thiết đặt tình tiết mèo người thân thể tương liên, bên này mèo bị triệt sản, bên kia người tỉnh dậy lại đau đớn mất đi tôn nghiêm nam nhi, trực tiếp liệt Văn Tâm vào danh sách đen.

Không biết bé Ragdoll là nữ thần giới giải trí, ghét bỏ Ragdoll ăn nhiều rồi cưỡng chế bé mèo giảm béo. Ai ngờ nữ thần lại bị chướng ngại tâm lý do nhiều năm điên cuồng ăn kiêng để giữ dáng, sau đó hiển nhiên Ragdoll phát điên lên. Má nó, lúc làm người không cho tui ăn, giờ làm mèo cũng không cho tui ăn! Văn Tâm đúng không, muốn vai nữ chính hả, hỏi qua chị này chưa đấy?

Những việc tương tự như vậy, nguyên chủ làm không ít. Thế nên năm con mèo có tính cách khác biệt ấy vậy mà sau khi khôi phục thân phận lại ăn ý kéo liên minh báo thù. Tài nguyên mà nguyên chủ lấy được từ những bữa tiệc tối lập tức bị năm Đại lão phong sát, rõ ràng, một Lợi Thiên nhỏ nhoi căn bản không thể bảo vệ được cô. Nguyên chủ thân bại danh liệt một cách nhanh chóng, những việc xấu nhanh chóng bị phanh phui, thê thảm như chuột rơi xuống mương. Tình tiết này diễn ra, người đọc xem như hài lòng, Văn Tâm thì lại thảm rồi. Rõ ràng cuối cùng cô cũng có bàn tay vàng, nhưng đâu ngờ bàn tay vàng này lại là công cụ mà tác giả tạo ra để ngược chính cô, vậy bàn tay vàng như vậy thì có ích lợi gì đâu?

Nhưng hiện tại không giống, người đọc Văn Tâm, vốn đã có được bàn tay vàng – đọc hết toàn bộ truyện. Vậy nên cô không cần lo lắng một Tần Mạn nho nhỏ kia trả đũa, chỉ cần ôm chặt đùi của mấy bạn mèo trong nhà, chờ đợi cô phía trước là cả một tiền đồ tươi sáng không kém gì em gái. Đặc biệt là, theo ký ức mơ hồ trong đầu Văn Tâm, Đại lão một, cũng chính là nhóc mèo thừa kế gia tộc giàu có bậc nhất, đã ở trong nhà Văn Tâm một thời gian rồi. Văn Tâm đầy tự tin, dựa vào kinh nghiệm nhiều năm nuôi mèo của cô, nắm lấy tâm của một con mèo không khó sao? Vì thế cô cũng không vội, trước tiên lấy di động đặt một ít nguyên liệu nấu ăn chuyên dụng cho mèo và một ít đồ chơi, sau đó mới ngẩng đầu nhìn trợ lý Lý Tinh Tinh, nhẹ nhàng nói: “Chị muốn về nhà sớm một chút để còn làm đồ ăn cho Nhóc con nữa.”

Nhưng mà… chỉ thấy Lý Tinh Tinh sắc mặt quái dị.

“Chị Tâm Tâm, Nhóc con hiện tại không ở nhà.”

“Cái gì? Vậy nó ở đâu?”

“Chị quên rồi sao? Hôm qua chị nói Nhóc con gần đây cứ kêu ồn ào mãi, có thể là đến kỳ động ɖu͙ƈ, bảo em đưa nó đến bệnh viện thú cưng triệt sản.”

VănTâm: “…” Mẹ kiếp!

_______________________

[1] Cao phú soái: cao ráo, giàu có, đẹp trai.

[2] BUG: thuật ngữ thường được sử dụng trong các phần mềm cũng như game, nghĩa là lỗi.

[3] Song sinh khác trứng: là hiện tượng người mẹ mang thai cặp song sinh nhưng khác trứng, được nuôi dưỡng trong nhau thai khác nhau, các cặp sinh đôi khác trứng sẽ có sự khác nhau về mặt di truyền, không nhất thiết có cùng giới tính hoặc giống nhau hoàn toàn.

[4] Mèo Maine Coon: mèo lông dài Mỹ, có cơ thể to lớn và bộ lông dài bồng bềnh với nhiều màu lông khác nhau, là giống mèo thông minh và dịu dàng.Mèo Tôi Nuôi Đều Là Đại Lão - Chương 1: Xuyên thành Cẩm Lý hút mèo

[5] Mèo Ragdoll: giống mèo to lớn có bộ lông mềm mại và hơi dài, có đôi mắt màu xanh dương, là một giống mèo hiền lành, dễ bảo và dễ thương.Mèo Tôi Nuôi Đều Là Đại Lão - Chương 1: Xuyên thành Cẩm Lý hút mèo

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN