Mị Dục - Chương 3
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
170


Mị Dục


Chương 3


Ánh nắng yếu ớt của mùa đông bao trùm lên gương mặt nhỏ nhắn của cô gái, chiếu rọi vào đôi con ngươi xanh biếc đang nhìn chằm chằm vào dòng chữ đầy khiêu khích trên tờ giấy. Đôi mắt ấy vẫn lạnh băng mà sáng ngời như mặt hồ nước khiến con người ta xao động bất giác đảo quanh căn phòng, cùng lúc thân thể trần trụi đứng lên, làn da trắng mịn hòa lẫn với màu nắng khiến cho cô tựa như một nàng tiên kiều mĩ bước đến với hiện thực.

Lạc Di Như liếc nhìn bộ quần áo bị Đinh Cẩn Vệ xé tan tành trên mặt đất, đoạn cô lại nhìn thấy một chiếc váy hãng Chanel màu trắng cùng với đôi giày pha lê tinh khiết đang nằm trong chiếc túi sang trọng, đôi môi mang sắc hồng lựu bất giác khắc lên một nụ cười hút hồn mà rùng rợn lòng người.

Đinh Cẩn Vệ, lúc này cô thực không nghĩ có từ nào có thể thay thế để miêu tả con người này hơn: thối nát!

Lạc Di Như dám chắc cậu đã biết cô uống phải thuốc kích dục, màn dây dưa đêm qua cô thừa nhận là do lỗi của cô đã thôi thúc con dã thú cuồng bạo ẩn sâu trong con người cậu, cô cũng không thể phủ nhận rằng con người cậu rất có sức hút với sức mạnh mãnh liệt đến kinh người khiến cho thân dưới cô bây giờ vẫn còn thấy ê ẩm…

Thế nhưng, điều khiến cô phát tiết chính là dòng chữ đầy khiêu khích trên tờ giấy đó…

Đinh gia − phòng thí nghiệm…

_ Phản ứng cơ thể là 0%, mẫu gen xác nhập đã thay đổi hoàn toàn, tất cả đều có thể thay đổi dựa trên DNA của vật chủ. − Giọng nói trầm khàn của một nhà tiến sĩ vang lên đọc thông cáo rồi đưa bản xét nghiệm cho Đinh Cẩn Vệ. − Xác suất thành công: 100%.

Đứng đằng sau nhà tiến sĩ là bóng hình cao lớn của một người đàn ông diện bộ âu phục màu đen, thần khí lạnh lẽo của người đàn ông tỏa ra khắp căn phòng khiến cho ai cũng phải kính nể, đôi mắt màu hổ phách vẫn lạnh tanh khi đón nhận bản xét nghiệm trong tay. Liếc qua từng thông số, Đinh Cẩn Vệ khẽ nhíu mày.

_ Vẫn còn có di chứng?

_ Cái này…dù DNA biến đổi cấu trúc đi nữa nhưng định hình não bộ vẫn còn có tiềm thức và kí ức, thế nên lúc đó tôi chỉ sợ…

_ Gia chủ, Lạc tiểu thư vừa rời khỏi Đinh gia… − Giọng nói của một vệ sĩ cất lên cắt ngang lời ông tiến sĩ. − Trước khi đi cô ấy có để lại lời nhắn cho ngài.

Thấy Đinh Cẩn Vệ vẫn im lặng nhưng ánh mắt đã quay sang hướng về phía mình, tên vệ sĩ bỗng chốc thấy ớn lạnh dọc sống lưng, cái nhìn như ngàn lưỡi dao xuyên vào tim hắn, nhưng hắn vẫn bình tĩnh tiếp lời.

_ “Đêm hôm qua hẳn ngài cũng thưởng thức rất ngon miệng, chứng tỏ tôi đã thành công”.

Cặp mắt hổ phách nghe đến đây lập tức hằn lên từng tia u lãnh mà mị hoặc, cùng lúc đó ánh nhìn chết chóc ấy chiếu xuống chiếc cổ tay rắn chắc làm cho chiếc vòng tay điện tử tàng hình bỗng chốc hiện lên, hiển thị trên không trung cảnh chiếc xe Mercedes vừa ra khỏi dinh thự rộng lớn và mất hút trên con đường cao tốc…

Phải, Lendida là tập đoàn công nghệ phát triển hàng đầu thế giới với những thiết bị công nghệ khiến các nhà đầu tư phải trầm trồ thán phục. Lendida của Đinh gia cũng gặp phải cạnh tranh từ một đối thủ cũng cường đại không kém từ tập đoàn Learvania − là tập đoàn mà Lạc Di Như đang nắm giữ.

Giờ đây Learvania lại muốn bàn bạc một vụ làm ăn với Lendida, chứng tỏ Lạc Di Như đang toan tính một nước đi hoặc một kế hoạch khiến Lendida phải hết sức cẩn trọng…

Dinh thự Lạc gia…

Khẽ xoay chiếc nhẫn kim cương, toàn bộ hệ thống bảo vệ tàng hình bao quanh dinh thự dần biến mất, nhường lối cho chiếc Mercedes tiến vào bên trong. Xung quanh hai bên là khu vườn thượng uyển nay đã được bao phủ bởi lớp tuyết giá lạnh, phía xa là mặt hồ nước rộng lớn hóa thành băng ánh lên màu bạch kim tuyệt đẹp.

Hai năm nay, khu dinh thự vẫn vậy, vẫn thiếu vắng hơi người như xưa, dường như bầu không khí bủa vây Lạc gia cũng chỉ là những thiết bị máy móc công nghệ hiện đại. Lạc Di Như được xếp hạng là một trong những tỉ phú trẻ dưới 25 tuổi của thế giới với những hợp đồng tỉ đô và các mối quan hệ về công nghệ mà Learvania đang sở hữu, đồng thời cũng cạnh tranh với tập đoàn Lendida khét tiếng về tính hiện đại và số lượng toàn cầu.

Tuy nhiên, không một ai biết rằng chủ nhân của Learvania lại là một con người sống một mình trong tòa dinh thự khổng lồ được quản lí an ninh nghiêm ngặt bằng trí tuệ nhân tạo…

Cửa cánh xe mở ra lùa ngọn gió lạnh của buổi đông sớm vào bên trong khiến cho những lọn tóc đen quăn mềm khẽ bồng lên che mất một phần gương mặt xinh đẹp. Lạc Di Như bước xuống, đôi giày thủy tinh khẽ chạm vào lớp tuyết trắng muốt làm giảm đi tiếng kêu lộp cộp khi đôi giày ma sát với mặt đất, giờ đây hiện lên giữa Lạc gia là hình ảnh một thiên thần với hồng nhan mê đắm đang lạnh lùng cất bước, cái lạnh của tiết trời hòa lẫn với cái lạnh trong đôi con ngươi xanh biếc khiến cho không gian trở nên đồng điệu nhưng cũng xen lẫn rùng rợn.

Sau khi xác nhận mật khẩu bằng con mắt, cánh cửa tòa nhà liền mở ra, nhường lối cho chủ nhân của nó đi vào bên trong. Căn nhà ngập tràn sắc trắng với nhiều thiết bị công nghệ được gắn trên tường nhưng cũng không kém phần sang trọng. Ngay lúc đó, tín hiệu từ một màn hình hiển thị trên không trung liền nhấp nháy, Lạc Di Như khẽ nhíu mày, hàng mi cong dài khẽ chớp vài cái khiến cho gương mặt lạnh băng bỗng chốc trở nên hiền dịu và thuần túy khác thường.

_ Lạc tiểu thư mãi mới về đến đây, làm cho Đinh gia của chúng tôi đến bây giờ mới bắt được tín hiệu của cô. − Một giọng nói cất lên từ địa ngục vang vọng bên tai Lạc Di Như mang trong đó là một chút chế giễu và kiêu ngạo. − Chưa kịp nói lời xin lỗi cho việc đêm qua mà đã tự động trở về Lạc gia rồi ư?

Lạc Di Như cũng không nóng vội, cô thả lưng xuống chiếc sofa mềm mại bên cạnh, đoạn ra hiệu cho con robot rót một tách trà hoa cúc nóng hổi đưa cho mình.

_ Đinh thiếu gia phải nên cảm ơn tôi mới phải vì đã chuẩn bị bữa ăn đêm ngon miệng cho ngài. − Thanh âm dịu dàng cất lên phá tan bầu không khí đang chìm trong im lặng chốc lát. − Tôi đang nghĩ liệu có phải ngài đây muốn nhắc tôi tiếp tục vụ làm ăn hôm qua?

Vành môi Đinh Cẩn Vệ khẽ nhếch lên một nụ cười lạnh lẽo, gương mặt anh tuấn bỗng chốc tối lại với đôi mắt màu hổ phách ghim ánh nhìn băng lãnh vào người đối diện.

_ Tôi rất muốn biết làm thế nào mà Learvania lại phát triển cường mạnh nhờ có bàn tay của một cô gái trẻ như vậy. − Nghe qua đây có vẻ là một lời khen nhưng Lạc Di Như thừa biết Đinh Cẩn Vệ đang muốn vỗ mặt cô. Gương mặt xinh đẹp bỗng chốc cũng ánh lên tia cười nhạo.

_ Lendida cũng không thua kém sao? Đã có thể ngồi nói chuyện trực tiếp với tôi thì chắc chắn công nghệ thâm nhập mạng lưới cũng không tồi, sao không sử dụng công nghệ ấy mà đánh sập hệ thống của Lạc gia tôi đây?

Lạc Di Như cúi người nâng cốc trà lên nhấc một ngụm sau đó tiếp lời.

_ Nanotech*, Learvania muốn hợp tác cùng Lendida về lĩnh vực này.

*Nanotech (Viết đầy đủ: Nanotechnology): là ngành công nghệ liên quan đến việc thiết kế, phân tích, chế tạo và ứng dụng các cấu trúc, thiết bịvà hệ thống bằng việc điều khiển hình dáng, kích thước trên quy mô nanomet. Hiện nay, công nghệ này đang được ứng dụng trong rất nhiều lĩnh vực như y tế, khoa học- kĩ thuật,…

_________________________________________

GÓC TÁC GIẢ:

Lại một tuần nữa trôi qua và bây giờ các bạn có thể ngồi thưởng thức MỊ DỤC chapter 3 rồi!!

Tuần vừa rồi tại mình rất bận thế nên đã ra chap muộn xíu nhé, gửi lời xin lỗi đến các độc giả ngồi canh từ bấy đến giờ!:))

Tuần sau chapter 4 của MỊ DỤC sẽ được cập nhật đúng như lịch đã hẹn là 1 tuần các bạn nhé!

Thân ái.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN