Mị Dục
Chương 4
Bóng tối một lần nữa phủ lên căn phòng u lãnh phảng phất hương thơm ngát của mùi nước hoa nam tính quyến rũ, phủ lên chiếc giường lớn là tấm thân của một người đàn ông với đôi mắt hổ phách lạnh tanh đang khẽ nhíu lại, ném ra căn phòng một khí thế thật bức người.
Đinh Cẩn Vệ chuyển mình, trên tấm ga giường màu trắng tuy đã được thay mới nhưng dường như bóng hình của Lạc Di Như đang say giấc nồng cư nhiên thoắt ẩn thoắt hiện trong đầu cậu, với hàng mi cong dài che đi hai viên ngọc xanh biếc, với chiếc mũi cao và thanh, với đôi môi mọng đậm sắc hồng lựu mềm mại khiến cho thằng đàn ông nào cũng muốn cắn nát.
Gương mặt của cô, thân người gợi cảm của cô thật khiến cho cậu muốn hăng say chiếm đoạt…
Cậu nhớ lại những lần cậu cùng cô hoan ái đêm qua, Lạc Di Như nộ dục khi bị uống phải thuốc kích thích, những tiếng rên rỉ đầy hưng phấn cùng với cơ thể lan tỏa mùi hương dịu nhẹ khiến cho hắn chỉ có một ước nguyện duy nhất lúc đó: hắn muốn cô là của hắn, muốn cô cùng hắn ngày đêm triền miên trong những lần quan hệ đầy nhục dục.
Nhưng cậu cũng không thể ngờ, rằng người con gái có thể kích thích thần kinh của cậu đến vậy lại là nữ chủ nhân của Learvania − kẻ thù thương trường hàng đầu của Lendida về lĩnh vực kinh doanh và buôn bán các sản phẩm công nghệ cho chính phủ các nước phát triển hàng đầu trên thế giới.
Gió đông lạnh toát bao trùm thành phố Thượng Hải tĩnh lặng trong màn đêm ngập tràn ánh sáng, những cơn mưa tuyết lặng lẽ thả từng bông tuyết lên các tòa nhà, các mặt phố khiến cho vạn vật trở nên thuần khiết tựa như một thiên thần nhưng cũng không kém phần lạnh lẽo và rùng rợn.
“Tôi biết Lendida để trở nên cường mạnh thì cũng không thể không kể đến Nanotech, đặc biệt là Nanotech trong việc can thiệp vào kĩ thuật gen hiện nay” − Lời nói của Lạc Di Như lại thấp thoáng hiện lên trong đầu Đinh Cẩn Vệ khi cậu nói chuyện với cô sáng nay.
“Có lẽ Lendida cũng biết vụ sát hại gia đình Lạc gia hai năm về trước? Phía bên cục điều tra và Interpol* (*Interpol là tổ chức cảnh sát tội phạm quốc tế) vẫn không hề có manh mối, cho đến khi gần đây tôi đã phát hiện ra một điểm bất thường.
Interpol vừa gọi điện cho tôi xác nhận rằng họ đã giám định hết tất cả những vật trong căn phòng của nạn nhân khi bị sát hại nhưng không có vật nào có dấu hiệu cho thấy tung tích của hung thủ. Phía bên Lạc gia cũng đã nhận lại tất cả mọi vật, kiểm tra quá trình quét máy kĩ càng xem có điều gì bất ổn thì phát hiện ra một thứ khiến máy quét báo dấu đỏ.
Là sợi tóc của bố tôi. Lúc đó tôi cũng rất bất ngờ, bèn cho kiểm nghiệm lại DNA trong sợi tóc qua máy quét phổ biến trên thị trường thì thấy máy quét vẫn cho ra mẫu DNA giống của cố Lạc lão gia. Nhưng khi qua máy quét tân tiến nhất của Learvania thì lại báo lỗi”.
Lạc Di Như cúi người, mái tóc đen nhánh phủ xuống hai bờ vai mềm mại ôm lấy gương mặt xinh đẹp mà kiêu hãnh đang nhấp một ngụm trà sau một tràng nói dài.
“Vì vậy, tôi nghĩ hung thủ có can thiệp vào biến đổi công nghệ gen”.
Đôi mắt màu hổ phách hằn lên khí bức người sau khi nghe câu nói cuối cùng của Lạc Di Như, đồng thời vành môi của chủ nhân đôi mắt sắc lạnh ấy khẽ nhếch lên một đường cong tuyệt đẹp.
“Ý của Lạc nữ chủ là Lendida có can thiệp vào vụ án năm ấy?”.
Đôi mắt xanh biếc đối diện với đôi mắt màu hổ phách vẫn giữ cho chủ nhân của nó phong thái lạnh tanh nhưng ẩn sâu trong đó là sự trùng xuống nghĩ ngợi xa xăm.
“Không, Lendida không hề can thiệp, về phương diện này thì tôi có thể khẳng định”.
“Vậy Learvania muốn hợp tác với Lendida chỉ để nghiên cứu về hung thủ giết chết Lạc gia năm ấy thôi sao?”
“Đổi lại, Learvania sẽ nhường cho Lendida về vụ đàm phán thương mại khổng lồ với cục an ninh Trung Quốc vào hai tháng sắp tới”. − Lạc Di Như cười khẩy, cô biết quá rõ rằng Đinh Cẩn Vệ muốn ra điều kiện khi cậu nói tới đây, việc Learvania nhún nhường trước Lendida một bước chứng tỏ cái chết của Lạc gia rất quan trọng với cô.
“Quý cô, hẳn quý cô cũng biết được ai sẽ là người được lợi trong vụ làm ăn này chứ? Phong cách làm ăn của tôi chính là không bao giờ để Lendida bị thiệt thòi”.
“Ồ, vậy thì phải chúc Đinh thiếu gia may mắn chiến thắng Learvania trong vụ làm ăn sắp tới rồi. Đinh thiếu gia hẳn cũng biết Trung Quốc là một trong những địa bàn chủ chốt của Learvania?”.
Lạc Di Như nói đến đây liền bật cười thành tiếng, cái cười không phải là hồn nhiên, trong sáng và hạnh phúc như bao người con gái tuổi đôi mươi khác mà mang trong đó khí thế vương giả, kiêu hãnh đầy mình. Nhìn đối thủ trước mắt, đáy mắt Đinh Cẩn Vệ nhất thời lóe lên vài tia u lãnh, cậu cất tiếng với giọng nói lạnh tanh không chút cảm xúc.
“Lendida không bao giờ chia sẻ những thiết bị tân tiến nhất với đối thủ của mình với giá rẻ”.
“Đinh thiếu gia rất khinh miệt vụ làm ăn với Trung Quốc sắp tới sao?”.
Trà hoa cúc trong cốc đã hết cạn, chỉ còn lưu lại hương thơm phảng phất khắp căn phòng sang trọng của Lạc gia, Lạc Di Như bất giác đứng dậy, chiếc váy trắng chiết eo càng tôn lên dáng người thanh nhã và thuần túy, tô điểm thêm cho vẻ đẹp của người con gái trẻ trung và nhạy bén trước mắt. Bên cạnh cô là một con robot đang khẽ cúi người như lời chào kết thúc cho cuộc trò chuyện, trước khi tín hiệu mất dần rồi im bặt, Đinh Cẩn Vệ còn nhớ rõ những thanh âm trong veo ở đầu bên kia cất lên không chút thương tình.
“Không thích, tôi cũng chẳng cần”.
Đinh Cẩn Vệ kết thúc hồi tưởng, Lạc Di Như từ đầu đến cuối ngoài nụ cười đầy kiêu ngạo kia thì chẳng để lộ cảm xúc gì cho đối phương, cũng giống như cậu, Learvania và Lendida có được ngày hôm nay chính là nhờ trí thông minh và khả năng kìm chế cảm xúc thành thạo như hai con người này.
_ Thiếu gia, em không làm phiền ngài chứ?
Đôi mắt màu hổ phách ngay lập tức ghim cái nhìn lạnh lẽo về phía cửa phòng khiến cho cô gái đang đứng đó bất giác giật mình lùi lại phía sau. Lịch Tuyền cũng không hiểu làm sao hôm nay thiếu gia lại nhìn mình với ánh mắt như vậy, cô bình thường là báu vật luôn được Đinh Cẩn Vệ coi trọng và thưởng thức hàng đêm, chỉ có điều từ sau khi thiếu gia ngủ cùng với cô gái có vẻ đẹp tựa thiên thần kia, cô bỗng cảm thấy bản thân với thiếu gia thật xa cách.
_ Lại đây.
Tiếng nói không chút cảm xúc của Đinh Cẩn Vệ buông thõng trong không trung nhưng lại khiến Lịch Tuyền cảm thấy khá vui mừng, cô tiến đến bên Đinh Cẩn Vệ, càng tiến đến gần một bên dây váy ngủ càng trễ xuống, rồi hai bên, và cuối cùng để lộ ra bộ ngực kiêu hãnh đang mong ngóng chờ đợi.
Đinh Cẩn Vệ không cười mà chỉ ngồi dậy gặm nhấm bầu ngực ấy, tuy bầu ngực không căng tròn, đầy đặn và tươi mới như của Lạc Di Như mà ngược lại còn có chút cụp xuống do hoạt động tình dục hàng đêm và nhu cầu quá cao của người đối diện nhưng cũng đủ để đánh thức dục vọng nguyên thủy trong con người cậu.
Cậu cố gắng mút lấy mút để như một đứa trẻ nhưng có phần thành thạo hơn, đôi môi đang ngậm cánh hoa hồng xinh từ từ chuyển mình đặt lên bầu ngực những dấu hôn tuyệt đẹp, một tay vừa xoa nắn bên ngực còn lại tay kia cậu đỡ lấy gáy của Lịch Tuyền rồi xoay cô đặt xuống giường.
Lịch Tuyền cũng nhanh chóng đáp trả, cô không ngừng phát ra tiếng rên rỉ đầy ham muốn, đồng thời hai bàn tay cô nhanh chóng kích thích con dã thú dưới lớp quần jeans của Đinh Cẩn Vệ, từ từ cởi thắt lưng đến khóa quần cho cậu rồi xoa bóp khiến cho con dã thú ấy trỗi dậy một cách mạnh mẽ.
Chiếc quần lót dần được kéo xuống một cách trơn tru và nhanh gọn, để lộ ra nơi kín đáo của người con gái, bàn tay to lớn của Đinh Cẩn Vệ trượt từ bầu ngực xuống vùng bụng rồi thâm nhập vào nơi kín đáo ấy, khiến cho Lịch Tuyền không nhịn nổi sung sướng mà thở hắt ra, đồng thời cất lên tiếng rên ma mị rồi nhanh chóng dùng bờ môi của mình xâm chiếm vành môi của Đinh Cẩn Vệ.
_ Thiếu gia, hôm nay ngài có chút…chút…á!
Lịch Tuyền chưa kịp nói hết câu thì con dã thú cuồng bạo kia đã dũng mãnh tiến thẳng vào nơi tư mật, chà sát nơi tư mật ấy bằng những luân động mạnh mẽ và thô bạo, vừa khiến cho Lịch Tuyền dâng trào khoái cảm nhưng cũng gây ra cho cô đau đớn. Cô khẽ rên trong khi đang hôn Đinh Cẩn Vệ rồi đặt hai bàn tay lên hông của cậu, hai bầu ngực giờ đây lắc lư theo từng nhịp điệu một cách nhịp nhàng và ngày càng nhanh hơn, đến khi cao trào thì Đinh Cẩn Vệ liền phát tiết phun từng dịch thể vào trong người cô mãnh liệt, lan truyền cho cô bao dục vọng trong đó của cậu sau cơn khoái cảm đầy nóng bỏng kia.
Đêm đó, lần đầu tiên Lịch Tuyền biết được thế nào là cảm giác sống không bằng chết khi làm tình, cô dường như thức suốt đêm để phục vụ nhu cầu sinh lý cho Đinh Cẩn Vệ, hết lần này đến lần khác cả hai đều đắm say trong những cơn giao tình triền miên, khiến cho khắp mình mẩy của cô đầy dấu hôn ửng đỏ, thân dưới thì se lại đến tê dại vì quá mệt mỏi và bất lực.
Đinh thiếu gia tuy lạnh nhạt với cô, lúc nào cũng chỉ coi cô như một món đồ chơi không thương không tiếc, thích thì nghịch, chán thì bỏ, lạnh lùng tàn nhẫn đến rợn người nhưng lại toát ra sức yêu mị điên người…
Lịch Tuyền đã yêu hắn, cô yêu hắn đến lồng lộn và đầy chiếm hữu, nguyện thề rằng hắn sẽ mãi mãi là của cô, chỉ riêng mình cô thôi…
Phải, cô chắc chắn sẽ phải tìm con đàn bà đã ngủ với hắn ngày hôm đó…
___________________________________________
GÓC TÁC GIẢ:
Aiyoo cái tác giả bận rộn này xin chào các độc giả một lần nữa!!:))))
Haizz tuần qua phải nói thực là tuii rất bận ý các đằng ấy ạ, khiếp thật bận tối mắt tối mũi luôn
Nói thật chứ cả tuần qua tuii chả lên Wattpad được mấy, thế nên MỊ DỤC mới bị mốc meo đến nơi rồi ý chứ:)
Nhưng nhờ có sự chăm chỉ đọc truyện nhiệt tình của các bạn mà tuii đã sản xuất ra được chap mới cho các bạn thư giãn cuối tuần rồi nè:))))
* Story đời sống cá nhân tí: Biết vì sao hum nay tuii viết dài như vậy không? Ừa ừa là bởi vì tuii đi chơi đó, thế nên là không biết tuii có thời gian để ngồi tưởng tượng để sáng tác không tại cứ nghe thấy đi chơi là óc tuii nó thành sáo rỗng ý mà!! (cười):D
Hừm, dự kiến chapter 5 muộn nhất sẽ ra trước ngày 18/7 nhé tuii đi chơi về sẽ cố gắng thật nhiều để viết cho các bạn.
MỊ DỤC sẽ được ra đều đặn hơn nếu các bạn bình chọn cho MỊ DỤC đó!!:)
Hẹn gặp lại tuần sau nhé các tềnh iuu của tuii <3
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!