Minh Tinh Đại Tiểu Thư - 10. Mối quan hệ mập mờ với nhà đầu tư.
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
146


Minh Tinh Đại Tiểu Thư


10. Mối quan hệ mập mờ với nhà đầu tư.


“Tôi là Dương Mạn. Vai Vương Uyển, mong mọi người giúp đỡ.” Tôi là người giới thiệu cuối cùng, nên họ có vẻ không quan tâm lắm.

“Được rồi, giới thiệu xong thì chúng đi gặp các nhà đầu tư lớn nào.” Phó đạo diễn đứng dậy nói.

Lúc này các diễn viên sôi nổi hẳn lên, đặc biệt là các nữ diễn viên. Tôi cười khẩy, kéo tay Cố Cầm tiến về phía đoàn người. Đi một lúc, chúng tôi dừng chân tại nhà hàng hải sản khá nổi tiếng ở Hoàng Điếm. Vừa bước xuống xe tôi liền thấy Vệ Lâm. Tôi đảo tròng mắt thở dài, không phải Hàn Kiêu rất bận sao? Hắn vẫn rảnh rỗi đến gặp đoàn phim được xem ra Hàn thị làm ăn không bằng Thẩm thị rồi.

Hàn Kiêu vừa xuất hiện như cả vạn hành tinh xoay quanh hắn. Trừ tôi và Tiểu Cầm, thì mọi người nhanh chóng làm quen bắt chuyện với hắn. Tôi hiếu kì quay sang hỏi con bé : “Em không bị rung động bởi người như Hàn thiếu sao?”.

“Anh ấy là anh rể em”. Con bé cười thật thà đáp.

Tôi liền đỏ mặt quay sang chỗ khác. Nhưng lại giật mình trước lời nói của em ấy. Không lẽ em ấy thật sự trọng sinh??? Ý nghĩ này lại xuất hiện trong đầu tôi làm tôi lạnh hết sống lưng.

“Em, em,…đừng doạ nữa, chị sợ ma…” Tôi run run nói nhỏ. Cố Cầm nhìn tôi cười khẽ.

Kim Sách từ xa chạy lại gọi chúng tôi : “Mọi người vào hết rồi, hai cô còn ở đây hít khí trời à?”

Tôi liền định thần, gật đầu rồi kéo Cố Cầm vào nhà hàng.

Tôi vừa bước vào, mọi ánh nhìn liền đổ vào tôi, có hôm mộ, ganh ghét, đố kỵ. “???” Tôi đã làm gì mấy người chứ? Bạch Chỉ mỉm cười giải thích : “Không nghĩ tới, cô Dương là “người” của Hàn thiếu, anh ấy vừa tìm cô.”

“…” Tôi cười gượng, ấn đường có chút giật giật, thật là muốn phát tác ngay tại đây a.

Tôi quay sang hỏi Kim Sách : “Hắn đâu?”

“A? Ai cơ??”

“Hàn thiếu, hắn đang ở đâu??” Tôi cau mày hỏi lại.

“Tôi đây, em tìm tôi cũng thật gấp gáp.” Giọng nói trầm thấp vang lên sau tôi. Giật mình, theo phản xạ tôi vung tay lên định tát thì bàn tay hắn giữ lại kéo tôi vào lòng.

“…” Mọi người xung quanh.

“…” Kim Sách.

Cố Cầm cười nhẹ.

Tôi xấu hổ muốn độn thổ, đẩy hắn ra, chỉ tay vào mặt hắn quát : “Anh, anh…cái đồ vô liêm sỉ!!!”

Hàn Kiêu cong cong khoé môi nhìn tôi : “Em ngã, tôi đỡ. Có gì vô liêm sỉ chứ. Có chỗ nào tôi chưa sờ, chưa…” Hắn chưa kịp nói hết lời thì tôi phi lên bịt mồm hắn, rít : “Anh đừng ở đây mà nói luyên thuyên!!!”.

Xôn xao…

Tôi nhìn mọi người xung quanh bắt đầu bàn luận liền cảm thấy nhân sinh này thật tồi tệ.

“Chúng tôi sẽ trở lại.” tôi buông một câu ngắn gọn rồi kéo Hàn Kiêu đi mất.

———

Bãi để xe.

“Xe anh đâu?”

“Em muốn chơi xe chấn sao?”

“Chơi con mẹ anh ý.” Khói nóng từ đỉnh đầu tôi bốc lên.

“Haha, đừng nóng. Tôi tưởng em là nhà báo, hóa ra là diễn viên à.” Hàn Kiêu móc chìa khóa từ trong túi ra bấm.

Tôi lôi anh ta ra chiếc xe BMW đen đang nhấp nháy. Mở cửa xe, đẩy anh ta xuống ghế phụ.

“Em cũng thật thô bạo, chúng ta làm luôn ở đây hay về Lâu Lan?” Hàn Kiêu tiếp tục mở miệng trêu đùa tôi. Đầu tôi đầy hắc tuyến, thật không nghĩ hôn phu mình sẽ là cái dạng này. Thở dài nói : “Anh đây là muốn cho chị tôi đội nón xanh?”.

Hàn Kiêu khó hiểu nhìn tôi : “Tôi và chị em thì liên quan đ** gì đến nhau?”.

“Chị tôi là vị hôn thê của anh, tôi là bà con xa của chị ấy. Cũng tính là chị em họ, tôi sẽ không làm ra chuyện giật chồng chị mình đâu.”

Hàn Kiêu tựa tiếu phi tiếu nhìn tôi, giọng lãnh lãnh : “Không nhắc chắc tôi cũng quên mất tầng quan hệ này. Thế giờ tôi nên gọi em một tiếng ’em vợ’?”.

“Gì cũng được, nhưng đừng bám theo tôi nữa.” Tôi phiền chán đáp.

Hàn Kiêu lại gần, ghé sát vào tai tôi nói nhỏ : “Tiểu minh tinh, không bằng em theo Đại kim chủ như tôi một thời gian, trước khi kết hôn với Thẩm tiểu thư chúng ta sẽ giải trừ mqh đó. Vả lại, em theo tôi sẽ có rất nhiều lợi ích nha.”

“Không nghĩ tới Hàn thiếu anh lại là kẻ háo sắc a, chị tôi có biết bộ mặt này của anh không?”. Tôi giận dữ nhìn hắn.

“Biết” Hàn Kiêu thoải mái đáp. Không phải em đang biết đấy sao, nhưng tôi háo sắc thì cũng chỉ háo sắc với mình em.

“…”

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN