Minh Tinh Đại Tiểu Thư - 4. Nhận vai diễn.
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
139


Minh Tinh Đại Tiểu Thư


4. Nhận vai diễn.


Eden Coffee.

“Cô đọc qua kịch bản rồi chứ?”.

“Rồi”. Tôi nhàn nhạt đáp.

“Chỉ vậy thôi?” Tên biên kịch có chút buồn rầu hỏi.

“Thế anh còn muốn thế nào, biên kịch Kim?” Tôi nhướng mày nhìn hắn.

“A!? Cô biết tên tôi sao?” Kim Sách ngạc nhiên.

Tôi đỡ chán : “Chẳng phải tên anh có trong danh thiếp sao?”.

“…”

Kim Sách lúng túng, vội chuyển chủ đề : “Không biết nên xưng hô với cô thế nào?”

“Cứ gọi tôi là Th… Dương Mạn.”

Họ Thẩm rất hiếm, ở Bắc Kinh thì chỉ có một họ Thẩm, lại còn là đại gia tộc, dễ gây sự chú ý phía truyền thông, nếu chuyện tôi là Đại tiểu thư Thẩm gia bị lôi ra, không phải con đường làm diễn viên trở nên quá thuận lợi sao? Không thích, bổn tiểu thư chính là muốn chơi trò kích thích a, chẳng phải nói Showbiz không bao giờ sạch sẽ sao? Ngược lại tôi muốn xem ai dám chơi quy tắc ngầm với tôi.

Còn họ Dương ở Bắc Kinh lại rất nhiều, một ngày đi trên đường ngẫu nhiên cũng gặp trên dưới mấy chục người họ Dương, cái tên Dương Mạn này quá hợp lí rồi.

“Cô Dương, chúng ta nói về kịch bản nhé? Nữ 3 có hai vai là Vương Uyển và Cát Tần, vai diễn của cô là Vương Uyển”.

“Biên kịch Kim, vai diễn này nhìn dễ nhưng không hề dễ, Vương Uyển yêu say đắm nam chính, vì yêu nên hận nữ chính, gây ra bao nhiêu trở ngại cho Nhiếp Khuynh Thành, nếu diễn theo kiểu độc phụ thì rất dễ, nhưng Vương Uyển là tiểu thư khuê các nhà Thừa tướng, luận nhan sắc không thua kém Nhiếp Khuynh Thành, luận tài trí càng không thua Tiêu Cảnh, lại là thiên kim tiểu thư đứng đầu Đế Đô, nàng cũng là nữ nhân Đế vương yêu, diễn theo kiểu độc phụ dễ nhưng không nổi bật lên được nhân vật này.”

Kim Sách có phần ngoài ý muốn nhìn tôi : “Chính là ý đó, đạo diễn bảo tôi tìm đại một diễn viên đóng vai này, nhưng đúng như cô nói, tôi thật sự không muốn để Vương Uyển trở thành độc phụ trong mắt người xem, không nghĩ cô cũng tìm ra điểm mấu chốt, đối với người chưa bao giờ diễn phim thì đúng là cô rất có tố chất, nhưng để diễn Vương Uyển thành một người tâm tư như liên ( hoa sen ) độc ác như không thì rất khó đối với cô, tôi chọn cô bởi vì khí chất của cô rất giống với nàng ấy, lạnh lùng, cao ngạo từ trong xương tuỷ.”

Tôi nhẹ nhàng nhấp một ngụm trà, mím môi nói : “Tôi sẽ nhận vai diễn này, diễn như thế nào là việc của tôi. Bộ phim khi nào bấm máy?”.

“Cô là nhân vật cuối chúng tôi tìm, bây giờ có rồi thì một tuần sau sẽ bắt đầu khởi quay, chúng ta sẽ ra Hoành Điếm”.

———–

Thẩm gia.

Tôi từ taxi bước xuống, đám vệ sĩ canh cổng nhìn thấy tôi vội đem xe ra đón. Vì từ cổng vào nhà chính khá xa, cũng phải trên dưới 10 km, Thẩm papa rất thích chơi gold, nên cho dựng sân gold ở một bên, bên kia là rừng hoa với hồ bơi của tôi, ở giữa là đường đến đại sảnh Thẩm gia. Nếu đi bộ từ cổng vào chắc chân tôi cũng tàn phế…Trước đại sảnh, quản gia và người hầu đứng thành hàng nghênh đón tôi.

“…” Cái này… cũng quá long trọng đi? Cần gì khoa trương thế chứ, cũng đâu phải nghênh đón nguyên thủ quốc gia, tôi đúng là có chút bất lực với cái nhà này.

Tôi giật giật, mỉm cười hỏi quản gia : “Triệu bá bá, ba mẹ con không ở nhà sao?”

Triệu quản gia hoà ái nhìn tôi nói : “Tiểu thư có cần tôi gọi lão gia với phu nhân về không? Lão gia, phu nhân mà biết tiểu thư trở về sẽ rất mừng rỡ…..”.

“… haha, không làm phiền bá bá, con ghé qua lấy đồ thôi, Tiểu Niên chắc giờ này vẫn đang ở trường”.

Triệu quản gia : “Thiếu gia có hẹn với biểu thiếu gia ạ”.

Thằng nhóc Tiểu Niên này lại dám trốn học!

“Biểu thiếu gia nào? Dương Kiên hay Thẩm Tiêu Kì?”.

“Cả hai vị”.

“…” Rất tốt .

Tôi nhăn mày, bực dọc hỏi : “Đây chắc không phải lần đầu nhỉ?”.

“Vâng, có cần báo lên lão gia và phu nhân không ạ?”.

“Báo lên đi, nó có nháo lên thì cứ bảo là tôi mách, hừ!”.

Triệu quản gia cong cong khoé môi, hình như ông rất thích Tiểu Niên bị ăn đòn, ông này không phải có máu S chứ…nghĩ vậy trán tôi liền đầy hắc tuyến.

Lên phòng, tôi liền nằm vật ra giường, căn phòng này thật sự là rộng rãi a, chẳng bù cho nhà trọ tôi đang ở, gói gọi trong 15m. Nghỉ ngơi một lúc, tôi mở tủ, đem hết quần áo trông đơn giản nhất nhét vào vali, giày dép, đồ trang điểm để trong cái balo to. Xong xuôi tôi viết thư cho ba mẹ và Tiểu Niên, rồi cuốn gói về nhà trọ.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN