Minh Tinh Đại Tiểu Thư - 5. Sự cố thang máy.
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
142


Minh Tinh Đại Tiểu Thư


5. Sự cố thang máy.


Hoành Điếm. Khách sạn Lâu Lan quần tiếp tân.

“Mời các vị đưa CMND để đặt phòng ạ.”

Chọn chỗ nào không chọn lại chọn đúng khách sạn Thẩm gia, quy mô đoàn làm phim thật không nhỏ a. Tôi hiếu kì quay sang hỏi Kim Sách : “Sách ca, nhà đầu tư của chúng ta rất có điều kiện?”

Kim Sách đắc ý nói : “Tôi là Nhà biên kịch hàng đầu trong ngành cũng từng được nhận giải Kịch bản xuất sắc nhất năm, Nhà biên kịch của năm… Đem lại bao giải thưởng cho các diễn viên có tên tuổi, nên mỗi lần tôi ra kịch bản là diễn viên hạng A phải tranh tới sứt đầu mẻ trán mới giành được. Nhà đầu tư là toàn nhân vật lớn cũng là điều đương nhiên. Lần này nhà đầu tư lớn nhất của chúng ta là Hàn thiếu a.”

Tôi ngạc nhiên nhìn Kim Sách : “Không nghĩ tới anh còn có mặt này”.

“Sao? Có phải rất tuyệt không? Ngược lại có người không biết trời cao đất dày, để tôi hạ mình mời diễn, nói ra không biết bao nhiêu diễn viên hâm mộ cô. Hừ hừ….”.

“Oh, thôi vậy, tôi về Bắc Kinh đây, không làm phiền anh mời diễn viên hạng A tới diễn”. Tôi nhún vai tùy ý đáp.

“…” Kim Sách mắt giật giật, môi co quắp, nhìn tôi có chút bất lực.

“Hai người kia, mau làm thẻ phòng! Còn ở đấy mà tán gẫu à?” Lâm đạo diễn ở xa gào lên.

Kim Sách lúng túng gật đầu kéo tôi tới quầy tiếp tân.

Tôi đưa CMND ra, nói nhỏ với nhân viên. Nhân viên hơi hoảng loạn nhìn tôi, không biết xử lý thế nào, tôi đành nói :

“Xin cô giữ bí mật hộ tôi, đừng làm kinh động bên trên, cứ lấy thẻ phòng bình thường thôi.”.

“Cái này…Đại tiểu thư… cô thật sự không cần phòng tổng thống? Giám đốc Triệu biết được nhất định sẽ trách phạt tôi… tôi…tôi…”

Mắt thấy cô tiếp viên này trực khóc đến nơi, tôi thấy mọi chuyện càng ngày càng bết bát, không biết xử lý thế nào mới thoả đáng.

“Cô doạ nạt người ta à? Người ta sắp khóc đến nơi rồi kìa, sau cô còn cả tá người, giải quyết nhanh lên cái.”.

“Phát sinh gì nữa không biết?”.

“Nhanh lên cô gì ơi”.

Tôi khẩn cầu nhìn cô tiếp viên, nói : “Làm ơn hãy đưa tôi thẻ thường, có gì tôi sẽ chịu trách nhiệm…”.

“Vậy đây…đây là thẻ phòng của cô. Mời cô kí tên.”

Tôi thở nhẹ, vội kí tên rồi ra chờ thang máy.

“Hàn tổng, lát nữa chúng ta sẽ gặp đoàn phim của Lâm đạo diễn”.

“Ừ”.

Tôi ngạc nhiên, người này chính là nhà đầu tư của đoàn phim? Tôi liếc mắt nhìn hắn, lặng lẽ quan sát, Hàn thiếu có lẽ phát giác được ánh mắt của tôi, nhưng không nói gì.

Tinh, cửa thang máy mở ra. Hàn thiếu cùng thư kí bước vào, tôi cũng vô thức theo hắn bước vào. Bỗng một cánh tay chắn ngang, tôi khựng lại, ngước mắt nhìn. Tên thư kí mỉm cười : “Thưa cô, đây là thang máy chuyên dụng cho người đăng ký phòng tổng thống. Hàn tổng không có thói quen ở chung với người lạ, mong cô thông cảm”.

Bình thường tôi cũng luôn đi thang máy chuyên dụng a, nhưng không tiện gây chuyện nên gật đầu bước ra.

“Khoan đã…” Giọng nói trầm thấp vang lên. Tôi khó hiểu quay lại : “Không biết Hàn thiếu còn điều gì bất mãn?”.

Hàn Kiêu không phản ứng tôi : “Vệ Lâm, anh, ra ngoài. Cô, ở lại”.

Ể??? Gì vậy. Tôi hoang mang nhìn tên thư kí, hắn cũng ngơ ngác nhìn tôi.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN