Minh Tinh Đại Tiểu Thư - 7. Em gái cùng cha khác mẹ???
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
185


Minh Tinh Đại Tiểu Thư


7. Em gái cùng cha khác mẹ???


Phòng 102.

Tôi đang hoang mang đứng trước cửa phòng không biết phải vào phòng kiểu gì thì Vệ Lâm chạy đến.

“Đây là hành lý cùng túi xách của cô”

“Cảm ơn anh”

“Cô và Hàn tổng có quen biết?”

“Tôi không quen anh ta”

“Hể?”

“Đừng làm phiền tôi, ông chủ anh phát điên nhận nhầm người thôi. Bây giờ anh đi được rồi.”

Vệ Lâm nói nhỏ : “Cô gái này cũng thật cục súc”

Cánh tay đang mở cửa phòng liền khựng lại, tôi liếc mắt nhìn hắn nói : “Quá khen”.

Vệ Lâm : “…” Thính lực cũng thật tốt.

“Thính lực tôi luôn tốt”

“…” Đậu xanh? Cô gái này còn có thuật đọc tâm?

“Chắc anh đang nghĩ tôi có thuật đọc tâm.”

“…” Quái thai a. Vệ Lâm nghĩ đến đây liền run sợ, quay lưng vội vàng đi mất. Tôi khẽ cười, mang hành lý vào phòng.

Sửa sang xong đồ đạc, tôi định đi tìm Kim Sách bàn luận chuyện kịch bản thì cửa phòng được mở ra. Một thiếu nữ xinh đẹp kéo vali vào, sững người nhìn tôi. Trừ nam nữ chính, đạo diễn, phó đạo diễn và biên kịch ra thì các diễn viên khác đều 2 người 1 phòng, diễn viên quần chúng còn 6 người 1 phòng.

Từ lúc vào phòng, thiếu nữ xinh đẹp này luôn nhìn tôi, đôi mắt cũng quá nóng bỏng.

“Trước đây… chúng ta có quen nhau sao?” Tôi lên tiếng phá vỡ bầu không khí lúng túng này.

“Em, em là Cố Cầm.”

!!! Cố Cầm? Này…cái này cũng thật máu chó, đây không phải em gái cùng cha khác mẹ của tôi sao?

“Tiểu Cầm? Em làm diễn viên từ lúc nào? Có phải do quá thiếu thốn không? Có, có ai đã ép buộc em dùng quy tắc ngầm chưa? Em…” tôi lo lắng không nhịn được hỏi em ấy.

Cố Cầm khóc nức lên, tôi luống cuống không biết phải làm sao đành ôm em ấy vỗ về : “Không sao, có chị đây rồi, sẽ không ai dám tiềm quy tắc với em, nín đi nào.”

Cố Cầm ngẩng đầu nhìn tôi, đôi mắt mang bao nhiêu suy nghĩ phiền muộn, thật không giống với đứa trẻ 15 tuổi : “Em xin lỗi, thật xin lỗi,…”

“Em có lỗi gì chứ, nín đi nào, đừng khóc nữa, chúng ta đi ăn chút gì nhé?” Tự dưng có một đứa em gái xuất hiện làm tôi không biết phải phản ứng thế nào.

Hôm nay xảy ra cũng thật nhiều chuyện, tôi bất lực thở dài trong lòng.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN