Mờ ám ( 21+ Cao H ) - chương 14 (21+) tiếp tục cao H
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
3137


Mờ ám ( 21+ Cao H )


chương 14 (21+) tiếp tục cao H


Tiết Giai Vu hơi nhấc đầu lên, tiến đến từ từ đặt một nụ hôn lên đôi môi của Tiết Khải Vũ. Cô nén trong lồng ngực thật sâu, nhịn xuống cảm giác khó chịu ấy, lục tìm trong ký ức những khoảnh khắc đã từng là sắc màu tươi sáng giữa hắn và cô, cô gắng ép bản thân dậy nên xúc cảm với hắn. Có điều, dường như nhớ lại đều là hư tình giả ý, nhuốm màu thê lương.
Tiết Giai Vu hôn nhè nhẹ, dung lưỡi liếm lấy viền môi hắn nhỏ nhẹ. Tiết Khải Vũ cúi xuống luồn tay qua gáy cô kéo gần khoảng cách giữa Tiết Giai Vu và hắn, hắn bắt cô hé miệng luồn lưỡi vào. Hắn hôn cô rất sâu, hôn đến say mê quên lối về. Hắn vô cùng hưởng thụ cảm giác Tiết Giai Vu cũng hôn hắn, ngoan ngoãn cùng đường mật. Hắn cuốn lấy lưỡi cô, cọ sát, triền miên hút lấy, hơi thở cũng trở nên nhanh hơn. Đôi mắt hai người nhắm nghiền, ngực hắn đè lên bộ ngực mềm mại trắng nõn không có một khe hở. Cảm giác bầu ngực đầy đặn êm ái, cảm giác như ngã vào mây bồng bềnh ấm áp. Qua lớp áo ngủ mỏng manh, giữa hai người cọ sát vào nhau khiến lửa ẩm ỉ đã bùng lên, bắt một tia sáng xẹt qua tóc mai nung đỏ cả một vùng trời. Tiết Khải Vũ nâng gáy cô lên, hôn ngày thêm sâu, đầu lưỡi lúc tiến lúc lùi quấy đảo mật ngọt tham lam lại một tấc một tấc xâm lược. Hắn đã nghiện hương vị của Tiết Giai Vu như hoa nghiện mùa xuân cây cỏ đâm chồi nẩy lộc. Một nụ hôn có thể làm người choáng váng, mọi cảm quan mở rộng mạnh mẽ, tay hắn một đường lướt xuống kéo cao váy ngủ của Tiết Giai Vu lên, cả một khoảng da thịt lộ ra trong không khí. Ánh trăng soi chiếu làn da trắng nõn giống như trong suốt, hai chân đang khép lại bị hắn mạnh mẽ tách ra, hắn ở giữa hai chân cô, ngón tay tách ra nụ hoa yếu ớt.
“A..a…”
Tiết Giai Vu giật mình, cô khẽ kêu lên một tiếng rồi mở mắt. Hắn từ lúc nào đã quần áo xộc xệch, tóc tai rối bời hai bên thái dương có những giọt mồ hôi. Cô hơi run rẩy bắt lấy bàn tay không an phận của hắn, muốn nói gì đó nhưng lại thôi. Hắn ngẩng lên nhìn vào mắt cô, mỉm cười nhỏ giọng:
“Anh sẽ nhẹ nhàng, đừng sợ…”
Tiết Khải Vũ kéo quần nhỏ của cô sang một bên, để lộ khe hẹp ấm áp. Tiết Giai Vu cắn chặt môi, hai bờ vai giống như bị dùng lực mà kéo vào cả người căng thẳng. Đây là lần đầu tiên mà cô không chống cự với những hành động thân mật đến thế này của Tiết Khải Vũ. Cô để hắn hôn, để hắn ôm để hắn sờ, để hắn cởi đồ. Cô để hắn và cô xảy ra chuyện này một cách tự nhiên nhất, nhưng vẫn chẳng thể nào xoa dịu cảm giác bài xích sự đụng chạm của hắn.
“A Vu, thả lỏng nào…e chặt quá…”
Hắn dùng ngón tay xoa lấy bên ngoài, miệng ngậm cả bầu ngực cô cắn mút. Mọi thứ đều đẹp và khiến hắn thỏa mãn. Một nam nhân như hắn có tính chiếm hữu quá lớn, từ khi hắn ý thức được năng lực bản thân đến nay niềm vui đến trong cuộc đời hắn đều hữu hạn. Tiếu Khải Vũ chưa bao tin mình lại có ngày hôm nay, hắn thỏa mãn và thèm khát được chung đụng với Tiết Giai Vu giống như đứa trẻ đói khát được ăn bánh bao nóng, mùa đông lạnh có máy sưởi. Sự lạnh nhạt của hắn đều thay thế bởi sự cuồng nhiệt, hoan lạc, si mê. Hắn úp mặt vào hai cái bánh bao đầy đặn mịn màng của Tiết Giai Vu dùng đầu lưỡi liếm ướt hai hạt đậu nhỏ hồng làm chúng sáng lấp lánh. Hắn yêu thương không ngớt từng tấc da thịt này, hắn yêu người con gái này bằng một tình yêu đầy muộn màng và bá đạo. Trong khoảnh khắc hắn dùng vật nam tính mơn man bên ngoài cửa eden, cảm nhận sự ẩm ướt nữ tính ấy mời gọi hắn khơi gợi hắn tiến vào, tình yêu bùng lên nuốt chửng hắn, thiêu đốt tâm can hắn.
“A Vu…anh yêu em.”
Tiết Giai Vu nằm dưới hắn run rẩy, váy ngủ bị đẩy cao đến cổ cả thân hình trần trụi giống như cá nằm trên thớt mặc người đầu bếp xoay qua lật lại.
“Anh yêu em rất nhiều.”
Tiết Khải Vũ thì thầm. Hắn biết lời này của hắn bây giờ nói ra, cũng đã chẳng thể thay đổi được gì. Tiết Giai Vu là tình yêu đầu đời mà hắn chẳng bao giờ muốn thừa nhận, đến giờ phút này lại đâm sâu bén rễ trở thành chấp niệm cả cuộc đời.
Cô tưởng mình sẽ rung động trước lời tỏ tình của Tiết Khải Vũ, nhưng hóa ra trái tim lại có sự phòng vệ của nó có lý lẽ của nó. Tình yêu nếu như đến đúng lúc, đúng thời điểm cả hai người cùng yêu thương nhau…như vậy thật hạnh phúc. Còn nếu như là khi tôi đã hết yêu thì anh mới quay lại, liệu gương vỡ có lại lành được không? Tiết Giai Vu và hắn bốn mắt nhìn nhau, hắn ở trên một tay đỡ phần mông của cô, một tay cầm lấy vật nam tính để trước nơi ấm ấp yếu ớt. Hắn để chất lỏng trong suốt ấy chảy đẫm đỉnh đầu, để nơi hắn và cô như hòa với nhau cuốn lấy nhau mà chậm rãi đưa đẩy. Màn vũ khúc của bóng đêm là hình ảnh của tình yêu đầy ắp, hòa với giọt mồ hôi từ tóc hắn nhỏ xuống bầu ngực đầy đặn phập phồng phập phồng. Hắn cắn lấy hạt nhỏ hồng khiến cô khẽ kêu lên, kích tình lan tỏa bốn phía dồn dập làm ánh trăng bên ngoài cũng phải e thẹn.
Chăn gối đều bị đẩy sang một bên, ga trải giường nhàu nhĩ không nỡ nhìn.

Yêu thích: 5 / 5 từ (2 thả tim)
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN