Mờ ám ( 21+ Cao H )
Chương 3 Tình yêu của tôi đã bay đi mãi mãi
“ Simon.”
Tiết Khải Vũ thong thả bước xuống bậc thềm dẫn vào sảnh chính. Hắn mặc bộ quần áo mềm mại thoải mái, từng cái nhấc tay đều thể hiện khí chất nhàn tản thanh nhã.
“ Cậu cả.”
Simon nở nụ cười ôn hòa, bước lên nói nhỏ vào tai Tiết Khải Vũ. Hắn yên lặng nghe rõ từng lời, gương mặt không thể hiện quá nhiều cảm xúc.
“ Cháu biết rồi. Cảm ơn bác.”
Tiết Khải Vũ mỉm cười, đôi mắt lóe lên tia sáng không rõ. Hắn lễ độ cúi đầu với Simon, trước bao con mắt người đời nhìn vào hắn luôn bảo trì hình tượng không thể hoàn hảo hơn.
Simon nhìn theo bóng lưng xa dần của Tiết Khải Vũ liền không khỏi cảm thán, đây chính là Trường Giang sóng sau xô sóng trước, huyền thoại sinh ra huyền thoại.
Gió mát mơn man trên gương mặt, không khí không một gợn bụi nhỏ. Buổi chiều tà trong không gian biệt thự Tiết gia giống như một đặng ân của bề trên, tuyệt vời không gì tả xiết.
Tiết Khải Vũ bước chầm chậm trên con đường lát đá trắng dẫn đến khu vườn nhân tạo sau tòa chính, hai bên tràn ngập hoa tường vi hồng phấn nở rộ.
Khóe môi hắn nhếch lên đường cong khó thấy, hiếm khi hắn vừa mắt mấy bông hoa lãng nhách này như vậy.
Cuối khu vườn nhân tạo, phía trước tấm kính mỏng ngăn cách khu vườn với đồi cỏ rộng có một bóng người đứng chờ sẵn.
Nghe thấy tiếng bước chân, bóng lưng vẫn ung dung đứng thẳng không hề có ý định quay đầu lại.
“ Đến sớm vậy?”
Tiết Khải Vũ đứng sóng vai người đàn ông kia, đầu lông mày nhếch lên.
Người đàn ông kia quay lại nhìn hắn, đôi mắt sắc bén như chim ưng không bỏ qua biểu hiện dù nhỏ nhất trên gương mắt đối diện. Không khó để nhận ra Tiết Khải Vũ tràn đầy năng lượng, trên gương mặt đáng ghét cười tươi như gió xuân tháng ba trăm hoa đua nở. Rất…đáng đánh.
Hai người đàn ông khí chất khác biệt đứng cạnh nhau lại tạo nên điểm sáng hài hòa khó nói nên lời.
“ Cổ phần của Auzhang đang bị xâu xé kịch liệt, sàn chứng khoán không thể kìm hãm nổi quá 20% giá cổ phần.”
Không thể phủ nhận giọng nói trầm thấp này quá cuốn hút. Đáng tiếc Tiết Khải Vũ không có đam mê kỳ quái, đương nhiên hắn không để ý đến sức quyến rũ này.
Hắn thu lại nụ cười đáng đánh, hàng lông mày nhíu chặt.
“ Cổ phần của tôi trong Tiết Thị tuyệt đối không nhỏ hơn 48%. Chỉ cần hợp thức hóa hơn một nửa để nâng giá trị thực tế, số vốn toàn bộ đổ vào tài khoản mật của cậu đi.”
Ngừng một lát, cả hai đều trầm mặc.
Tiết Khải Vũ nhìn vào đường chân trời xa xa, trong đầu tập trung vào những điểm mấu chốt mới lóe lên. Hắn ngưng thần lâu đến nỗi đứng ngẩn người.
Một lúc sau, hắn quay sang định nói với người bên cạnh
“ Thị trường …”
Hắn khựng lại, rõ ràng người bên cạnh đang chăm chú vào thứ khác hơn là nghe hắn nói.
Tầm mắt Tiết Khải Vũ cũng chuyển ra không gian bên ngoài tấm kính. Ngay lập tức toàn thân hắn căng thẳng, lồng ngực như có thứ gì đang nhè nhẹ dâng lên.
Bên ngoài tấm kính phủ màu vàng nhạt, đồi cỏ xanh xen kẽ đường lát đá trắng chạy vòng vòng. Bóng dáng một người con gái đang cúi xuống tìm kiếm thứ gì đó trong đám cỏ tươi tốt.
Trên người nàng chỉ mặc một tầng áo mỏng, vạt áo mềm mại bao lấy phần mông đầy đặn.Từ chỗ hắn đứng chỉ nhìn thấy phần mông trắng nõn ngọ nguậy ngọ nguậy.
Tiết Giai Vu ôm trái tim nhỏ bé đang đập thình thịch, cố gắng giữ bình tĩnh bằng mọi cách. Lúc cô đi vòng qua khu vườn đã nhìn thấy anh.
Giống như bản năng, cô khẽ kêu lên hai tiếng “ Cẩn Hàn”. Lại giống như giật mình nhận ra lúc này không thích hợp để hai người gặp mặt. Máu nóng như dồn lên đầu làm mạch máu cô phình to, lưng đổ mồ hôi lạnh.
Mới vài phút trước đây, tâm tình dậy sóng của Tiết Giai Vu phần nào đã yên ổn. Ai ngờ được…
Tiết Giai Vu nhấc chân lên, cô nên dời khỏi. Tạm thời buông tha cho câu hỏi: Tại sao anh lại có mặt ở đây? Quá trùng hợp!!
Lúc cô xoay người, khóe mắt lại nhìn thấy Tiết Khải Vũ thong thả bước đến. Gương mặt tú lệ như hoa quỳnh, thần thái thanh sảng ôn nhuận như ngọc trắng. Nụ cười trước đây không đổi giống như có thêm vài phần ý xuân nở, hắn thực sự rất cuốn hút.
Tiếc thay, vỏ bọc này không lừa nổi Tiết Giai Vu, hơn ai hết cô biết đằng sau nụ cười kia là cơn ác mộng đáng sợ nhường nào.
Tiết Khải Vũ khiến người khác sẵn sáng dâng cả mạng sống để cung phụng hắn, còn Dương Cẩn Hàn lại khiến kẻ khác sùng bái bởi sự an toàn và vô cùng mạnh mẽ.
Thứ khiến cô quyến luyến Dương Cẩn Hàn chính là vòng tay của anh, thứ khiến cô chán ghét chính là sự tuyệt tình của Tiết Khải Vũ.
Giữa hai người đàn ông, giữa yêu và không thương bất quá cũng chỉ thế này!
Tiết Giai Vu chầm chậm lại gần tấm kính, cố gắng gần nhất có thể. Cô muốn biết tại sao hai người gặp nhau? Tiết Khải Vũ liệu có nhắc đến chuyện đêm qua với anh?
Nếu có…cô không dám nghĩ tiếp. Bàn tay khẽ siết chặt, trên môi Tiết Giai Vu nở nụ cười lạnh lẽo. Tiết Khải Vũ, nếu anh dám cướp đi hạnh phúc của tôi lần nữa, tôi sẽ khiến anh sống không bằng chết. Tôi nguyền rủa anh, rằng người anh yêu sẽ không bao giờ yêu anh.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!