Mơ Thấy Lão Công Là Nam Chủ Ngược Văn - Chương 2: 2: Phúc Lợi Đêm Khuya
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
95


Mơ Thấy Lão Công Là Nam Chủ Ngược Văn


Chương 2: 2: Phúc Lợi Đêm Khuya


Từ trong mộng tỉnh lại, bên ngoài trời vẫn còn tối.

Bên tai Lâm Thiên Quất truyền đến tiếng ngáy quen thuộc, quay đầu nhìn lại, liền thấy Phó Việt Ninh đang nằm bên cạnh.

Nam nhân đang ngủ say, khuôn mặt thon dài, quầng mắt hơi thâm, tóc tai tản mạn trên trán, làm cho khuôn mặt thành thục có vài tia hơi thở thanh xuân.

Nhưng do gần đây bởi vị cảm mạo, dẫn đến bị nghẹt mũi mà ngủ ngáy, tiếng ngáy lúc to lúc nhỏ giống như tiếng sấm.

Lâm Thiên Quất xoay người bán manh tiến vào lòng hắn, nhéo mông hắn một cái.

Phó Việt Ninh mơ mơ màng màng tỉnh dậy, ôm lấy cô, nhéo trở lại.

Hai người cảm thấy mỹ mãn rồi mới tách ra, một người tiếp tục ngủ còn một người thì dậy.

Lâm Thiên Quất cùng Phó Việt Ninh từ nhỏ đã nhận thức nhau, một người là nữ vương đại viện, còn một người là tiểu bá vương tiểu lâu, hai bên gia trưởng cảm thấy bọn họ không xứng với bốn chữ “thanh mai trúc mã”, bởi vì khi đó, hai người bọn họ tranh giành địa bàn, tranh đoạt tiểu đệ, tranh đoạt đến mức mặt mày đỏ tía tai, nửa tháng ẩu đả nhau mười lần, khiến cho hai bên gia đình cảm thấy thật lãng phí nước bọt để xin lỗi nhau chỉ bởi vì tiểu hài tử nhà mình làm ầm ĩ.

Chờ đến lúc bọn họ lớn lên một chút, đại viện cùng tiểu lâu đều bị phá bỏ, hai nhà liền tách ra.

Qua mấy năm, lại mua nhà cùng một tiểu khu, hơn thế nữa còn là cách vách.

Chỉ là sau khi lớn lên, toàn bộ ký ức hồi nhỏ của bọn họ đã sớm mơ hồ, hai người lại cùng nhau bước vào thời kỳ phản nghịch của tuổi học sinh.

Lâm Thiên Quất xem rất nhiều tiểu thuyết ngôn tình, đối với trùm trường có đam mê sâu sắc, Phó Việt Ninh lại trầm mê, chú mục vào con đường học tập, ổn định dung mạo anh tuấn, vì thế mỗi ngày đều không tiếc hai tiếng đồng hồ để xử lý kiểu tóc.

Lý tưởng bất đồng, không hợp ý.

Sau đó kết thúc kỳ thi tuyển sinh đại học, mỗi ngày đều cảm thấy không đủ thời gian để ngủ, càng miễn bàn có thể giao thoa với nhau.

Theo lý mà nói, sau khi tốt nghiệp cấp ba, mỗi người ứng tuyển ở một nơi, người thì phương bắc người thì phương nam, tám gậy tre đánh cũng không cùng một đường, nhân duyên thanh mai trúc từ đây mà đứt đoạn, nhưng không hiểu vì sao khi học đại học, hai người lại yêu nhau, còn chưa tốt nghiệp đã đăng ký kết hôn, làm cho hai bên gia đình sợ đến ngây người.

Cho nên, sau khi tốt nghiệp không quá mấy năm, hai người liền đã kết hôn tròn bảy năm.

Nửa tháng sau, chính là ngày kỷ niệm bảy năm kết hôn của hai người.

Lâm Thiên Quất và Phó Việt Ninh sớm đã chuẩn bị tốt mọi thứ, cùng nhau đi du lịch, cho nên mấy ngày nay Phó Việt Ninh đều tăng ca, ngủ muộn hơn chó, dậy sớm hơn gà, chuẩn bị cho kỳ nghỉ đông.

Chờ hừng đông, Lâm Thiên Quất hoàn toàn tỉnh ngủ, toàn bộ giường chiếu đã sớm bị cô độc chiếm.

Sáng sớm, ánh nắng ban mai xuyên thấu qua rèm cửa màu trắng chiếu vào trong phòng, nữ nhân nằm trên giường còn chưa tỉnh ngủ, ngáp ngắn ngáp dài.

Vừa mới thức dậy, đầu óc hỗn độn mơ hồ, thế nhưng trong nháy mắt, toàn bộ ký ức của tối ngày hôm qua chợt ùa về, Lâm Thiên Quất hơi nhíu mày, ghét bỏ mà ngồi dậy.

Giấc mơ kia quả thực rất quá đáng, làm cho hai mắt cô muốn bốc hoả.

Toàn bộ hành trình đều rất bại não, không hề logic.

Đặc biệt là Phó Việt Ninh, toàn thân đều toát lên vẻ tra nam, đứng núi này trông núi nọ, một chân đạp hai thuyền, một chuyện tốt cũng chưa từng làm, quả thực đáng giận.

Lâm Thiên Quất bắt đầu tự hỏi, chẳng lẽ do tháng trước, cô muốn mua bức hoạ từ Florida, Phó Việt Ninh không cho cô mua, cho nên hiện tại trong mơ, đối phương đều không bình thường?
Hay là vẫn nói, thanh xuân như một tách trà, dung nhanh anh tuấn của Phó Việt Ninh ở bên cạnh cô cũng đã bắt đầu lụi tàn?
Lâm Thiên Quất nghiêng đầu nhìn về phía ảnh cưới treo trên tường, nam thanh nữ tú, buồn cười nói: “Thoắt cái đã sắp bảy năm”.

Cũng chỉ còn nửa tháng nữa.

Thật kỳ quái.

Lâm Thiên Quất lắc lắc đầu, đem giấc mơ khó hiểu vất sau đầu, đối với ảnh cưới lười biếng mà duỗi eo, xoay người xuống giường.

Một tay chải tóc, một tay cầm di động ở ghế tựa sát cửa sổ phòng ngủ mà mở màn hình.

Cả đêm qua, hộp thoại đã tích lũy mấy trăm tin nhắn.

Lâm Thiên Quất nhấn mở một cái, là tin nhắn vừa mới nhận được từ Phó Việt Ninh, hắn chỉ gửi một dấu chấm câu.

【Đại Ninh Mông:.】
Lâm Thiên Quất chửi thầm: “Nhắn cũng thực đúng lúc……” Nhưng tay lại không hề chậm trễ mà trả lời tin nhắn.

【Tiểu Quất Tử: Dậy rồi, dậy rồi.

Rửa mặt xong sẽ đi ăn sáng liền】
【Đại Ninh Mông:.】
【Tiểu Quất Tử: yêu anh nhất nhất, moa moa】
Tùy tay nhắn một tin nhắn thân thiết, Lâm Thiên Quất liền mở nhóm chat “Phú bà thanh thuần”, tuy nhóm chat chỉ có bốn người, nhưng hai phần ba tin nhắn là từ nơi này tới.

Tối hôm qua, Lâm Thiên Quất ngủ sớm, giờ đọc lại tin nhắn mà lĩu lưỡi, ngày hôm qua mọi người nói chuyện rất vui vẻ.

……
【Cô em nóng bỏng: Thật muốn yêu đương】
【Tiểu váy đen: Tỉnh tỉnh, chồng mi cũng đã sắp quá 30 rồi đó】
【Vịt con số khổ: Haiz, 30 đã là cái gì, chồng tui mới 28 mà tui cảm thấy mất cả thanh xuân, sau khi xem xong video kia, nhìn lại chồng mình, nước mắt đều muốn rơi, cho nên….

Đêm nay tui rất rảnh, đại gia có muốn vui chơi hết mình không?】
【Cô em nóng bỏng: Tán thành!】
【Tiểu váy đen: Tán thành!】
【Vịt con số khổ: Tiểu Quất Tử đâu?】.

Đọc truyện hay, truy cập ngay — .м E —
【Cô em nóng bỏng: @Tiểu Quất Tử, nhanh nhanh, không là bà trả tiền đó】
Đọc tin nhắn gần nhất, Lâm Thiên Quất: “……”
Thời gian nhận tin nhắn là 1 giờ sáng.

Muộn như vậy, lúc trước còn thề thốt là chị em tỷ muội tình thâm mà giờ…!Lâm Thiên Quất một bên thở dài, phê phán hội chị em vô lương tâm, không giữ lời hứa, một bên nhanh nhẹn kéo đoạn chat lên trên, xem lịch sử trò chuyện, rốt cuộc cũng biết video lúc nãy là gì.

【Cô em nóng bỏng: (video)】
【Cô em nóng bỏng: phúc lợi đêm khuya, các chị em lên, ai cũng có phần】
Lâm Thiên Quất không hề phòng bị mà nhấn vào video, đập vào mắt là cơ bụng sáu múi, tim đập thình thịch.

Trong video, một chàng trai Tây, tóc màu bạch kim, mặc quần lót hình viên đạn, không ngừng nhún nhảy những điệu nhảy nóng bỏng khiêu gợi, giống như đang đứng trước mặt cô, hơn nữa khuôn mặt hắn vô cùng yêu mị, vừa nhảy vừa cắn nhẹ môi nhìn thẳng vào camera.

Lâm Thiên Quất: “!”
Vừa mới bắt đầu chỉ có một mỹ nam nóng bỏng khiêu vũ, sau đó chính là một dàn mỹ nam, từ da đen đến da trắng, từ da trắng đến da vàng, tiểu chó săn, yêu mị, cái gì cũng có.

Kích thích, quả thực kích thích.

Không hổ là chị em tốt..

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN