Mơ Thấy Lão Công Là Nam Chủ Ngược Văn - Chương 3: 3: Đêm Nay Hắn Không Về
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
76


Mơ Thấy Lão Công Là Nam Chủ Ngược Văn


Chương 3: 3: Đêm Nay Hắn Không Về


Mỹ nam nóng bỏng, cô yêu thích nhất.

Xem bối cảnh này, hình như ở trong nước, đảng cùng nhân dân có thể để cho cô xem những video lang hổ như thế này sao?
Hào quang xã hội chủ nghĩa bao phủ lên người Lâm Thiên Quất, cô theo bản năng hỏi hội chị em.

【Thiếu phụ ngây thơ như tui có thể xem video này sao???】
【Tối nay chồng tui không về, có thể cho tui địa chỉ được không? (đầu chó)】
Chưa đến 9 giờ sáng, hơn nữa nay là ngày cuối tuần, đợi nửa ngày cũng không thấy hội chị em đáp lại, Lâm Thiên Quất vẫn như cũ hứng thú bừng bừng, liên tục phát biểu trong nhóm chat, biểu đạt tinh thần hưng phấn.

Đợi một hồi lâu, vẫn không thấy ai trả lời.

Lâm Thiên Quất đành đi đọc tin nhắn khác, trả lời vài câu, miễn cưỡng đem công việc giải quyết xong, cuối cùng mở một nhóm chat “Người nhà tương thân tương ái”.

Bên trong có chân dung hoa sen kiều diễm thanh thuần, còn có chân dung tuấn mã nhiệt liệt lao nhanh, cùng với nữ nhi 3 tuổi ngây thơ cười, mẹ Lâm liên tục spam tin nhắn
【Phương Thảo um tùm: (chắp tay) các vị thân thích bằng hữu, giúp một tay, like một cái】
【Yêu quý Tiểu Thảo: Đã like】
……
Lâm Thiên Quất nhìn lịch sử trò chuyện.

Cùng với hội chị em bất đồng, bên này chỉ mới 10 giờ đã không thấy tin tức, sau đó rạng sáng, 4 giờ đã bắt đầu biểu tình.

Hôm nay, cha Lâm hoàn toàn xứng đáng danh vị nam vương dạy sớm, lấy một tinh thần sảng khoái no đủ khuấy động gia tộc.

【Yêu quý Tiểu Thảo:
Bất tri bất giác, chúng ta đã già,
Cả đời thực ngắn, đảo mắt liền qua……
Nhi nữ là duyên là nợ, không muốn kết hôn, không cần thúc giục,
Không muốn sinh con, không cần lo lắng,
Bọn họ đã sớm trưởng thành, có sũy nghĩ của chính mình……
Một ngày mới lại trôi qua, chúng ta lại thêm hạnh phúc,
Đừng vì chính mình không qua được làm cho tâm tình không tốt!】
【Phương Thảo um tùm: (ngón tay cái)】
【Một đoá hoa sen: Ông thông gia nói rất đúng (ngón tay cái)】
【Một chú tuấn mã: @ Phó Việt Ninh xem cẩn thận, tiếng lòng của ba mẹ】
【Phương Thảo um tùm: @Tiểu Quất Tử xem cẩn thận, tiếng lòng của ba mẹ】
……
Lâm Thiên Quất: “……”
Cô làm bộ không nhìn thấy, yên lặng phản hồi tin nhắn mới nhất, giúp cha mẹ mình chặt bỏ phân tiền kếch xù, sau đó buông di động, chuẩn bị đi rửa mặt.

Thời điểm đi học, gia cảnh nhà Lâm Thiên Quất và Phó Việt Ninh đều giống nhau, hai bên gia đình đều trụ ở khu chung cư cũ, hai nhà cách vách.

Sau đó hai người yêu nhau, gia cảnh hai nhà mới tốt hơn, hai bên gia trưởng tính toán một hồi, liền mua nhà cùng một tiểu khu, vẫn như cũ cách vách.

Ở gần nhau cũng có lợi, đến ngày tết không cần lo lắng nên về nhà nội hay nhà ngoại để ăn tết.

Quan hệ giữa hai nhà cũng tốt, mấy năm nay đều cùng nhau đón giao thừa.

Cho nên giục cô sinh em bé cũng là hai bên cùng nhau phối hợp đi…!
Chậm rì rì rửa mặt xong, thay quần áo, dưỡng da cũng đã gần 10 giờ, Lâm Thiên Quất cầm lấy di động, ra khỏi phòng ngủ, một bên cầm lấy máy sấy tóc sấy khô tóc, một bên theo dõi tin tức kinh tế chính trị.

Mới vừa mở cửa ra, liền nghe thấy tiếng vang từ phòng bếp truyền đến, cô hơi nghiêng đầu nhìn thoáng qua phòng bếp, liền thấy dì Chu đang nấu gì đó.

“Tiểu Lâm dậy rồi à?” Dì chu nghe được động tĩnh, thuận tay tắt bếp, nói: “Hôm nay dậy muộn nhỉ, con chờ một chút, dì đi hâm nóng đồ ăn”.

Lâm Thiên Quất đi qua nói: “Dì Chu, không cần đâu, hiện tại là mùa hè, để thế ăn cũng được, lát nữa con còn phải lên công ty, cứ để thế đi.

Mà dì đang nấu món gì vậy?”
Hiện giờ cô và Phó Việt Ninh trụ ở nơi này, vì để thuận tiện cho việc đi lại, cho nên năm trước liền mua.

Khoảng cách từ nhà cô đến công ty của hai người đều gần, hơn nữa nơi này an ninh cũng tốt, chỉ là nhà hơi lớn một chút, ba phòng hai sảnh.

Mới đầu hai người còn chăm chỉ quét tước, nhưng sau này đều không làm nổi.

Dì Chu là người ở nơi này, là người quen của mẹ Lâm, nhà ngay phụ cận, trong nhà cũng không thiếu tiền, nhưng mà người già về già không chịu ngồi yên, trong lúc nói chuyện phiếm với mẹ Lâm, vô tình biết cô đang tìm người giúp việc, liền ngỏ ý muốn làm, giết bớt thời gian rảnh.

Dì Chu nói: “Sáng nay dì mua được hai cái chân giò ngon, hôm nay hầm trước để ngày mai ăn”
“Trách không được con toàn thấy mùi thịt, con còn tưởng hôm nay được ăn nữa cơ”.

Lâm Thiên Quất ngồi vào bàn ăn, đồ ăn của Phó Việt Ninh vẫn còn ở trên bàn, từ trong mâm, cô liền phỏng đoán Phó Việt Ninh chỉ ăn trứng luộc.

Chỉ còn lại bánh bao và sữa đậu nành, cô cầm lấy một chiếc bánh bao, bẻ ra làm đôi, đem nhân loại bỏ, sau đó mới ăn vỏ bánh bao và uống sữa đậu.

Lâm Thiên Quất từ nhỏ khẩu vị đã khác người, ăn bánh bao nhân thịt, chỉ ăn vỏ chứ không ăn nhân, còn ăn bánh bao nhân ngọt, chỉ ăn nhân chứ không ăn vỏ, vì thế thường xuyên bị mẹ Lâm cầm que lùa đánh, nói cô mệnh nha hoàn mắc bệnh công chúa.

Hiện tại trưởng thành, cứ tưởng sẽ thay đổi, thế nhưng vẫn chứng nào tật nấy, không bỏ.

Thời điểm Phó Việt Ninh ở đây, nhân thịt sẽ đẩy cho hắn ăn, còn khi hắn không ở, dì Chu liền mang đi cho chó ăn, cũng không tính là lãng phí.

Ăn hai miếng, di động trên bàn liền rung rung.

Lâm Thiên Quất uống một ngụm sữa đậu, khoé mắt liếc một cái, phát hiện nhóm chat “Phú bà thanh thuần” có tin nhắn mới, ánh mắt cô sáng rực, hoả tốc cầm lấy di động.

【Tiểu váy đen: Trên mạng không cấm.jpg】
【Cô em nóng bỏng: Đảng và chồng bà đều cho phép.jpg】
Lâm Thiên Quất nhanh chóng phản hồi【Trung thực mà nói tui chỉ muốn gặp ở ngoài đời.jpg】
Mấy người nói qua nói lại một hồi, rồi mới đứng đắn trả lời.

.

【Cô em nóng bỏng: Buồn thay, bà đã chậm chân a】
【Tiểu Quất Tử: Chậm gì mà chậm, chỉ cần tui không chết, làm gì có cái gì gọi là chậm】
【Tiểu váy đen: Tụi tui xem hết rồi, bà muốn xem thì chờ lần sau đi】
Lâm Thiên Quất: “?”
【Tiểu Quất Tử: 1 giờ sáng mới nhắn tin, các bà còn đi xem? Xem xong liền đi chợ à?】
Lâm Thiên Quất không tin tưởng, 1 giờ sáng, chồng các cô đều đã tan tầm, như thế nào chỉ có một mình cô phải thực hiện nghĩa vụ vợ chồng.

Cô thành khẩn đặt câu hỏi:
【Tiểu Quất Tử: Các bà cho mấy ổng uống thuốc ngủ à?】
【Vịt con số khổ: Haiz, vì mỹ nam, hạ một chút thuốc ngủ thì tính là cái gì?】
【Tiểu váy đen: Tối hôm qua, bà không đi, thật đáng tiếc, hiện trường siêu hot, có một dì khoảng 60 tuổi rồi, được chọn trúng, được tám anh soái ca, body sáu múi vây quanh】
【Cô em nóng bỏng: Tui hỏi tui có được chọn không, bọn họ cư nhiên bảo bọn họ là tuyển chọn đứng đắn, phúc lợi này chỉ phục vụ phụ nữ từ 60 trở lên】
【Cô em nóng bỏng: Hừ, 60 tuổi, ai còn muốn đi!】
Ba người một bên nói một bên chia sẻ ảnh chụp, Lâm Thiên Quất ghen ghét, nước mắt nước miếng đều muốn chảy ra.

【ảnh chụp】【ảnh chụp】【ảnh chụp】
【Tiểu Quất Tử:!!!】
【Tiểu Quất Tử: Đấy, còn nói tỷ muội tình thâm, có phúc cùng hưởng, có hoạ cùng chịu.Thế mà có soái ca lại không cùng xem.

Mấy bà cùng nhau đi thế mà không mang theo tui】
【Vịt con số khổ: (vô tội) đâu phải do tụi tui đâu, là do bà không cho tụi tui cơ hội đó chứ】
【Cô em nóng bỏng: Bọn họ chỉ biểu diễn lúc nửa đêm, bà ngay cả tin tức cũng không thấy phản hồi, còn có thể chuồn ra ngoài được sao?】
Lâm Thiên Quất buông ly sữa đậu nành trên tay xuống, nhanh chóng rời khỏi nhóm chat.

【Tiểu Quất Tử: Hôm nay anh có tăng ca không?】
【Đại Ninh Mông:?】
【Đại Ninh Mông: Định đi chơi à?】
Lâm Thiên Quất lộ ra ý cười, đây là phu thê ăn ý đi…… Còn không có cười xong, liền nhận được tin nhắn của Phó Việt Ninh.

【Đại Ninh Mông: Hình ảnh】
Một tiểu cẩu nước mắt giàn giụa, mặt trên viết: vợ iu, chồng đi kiếm tiền trở về rồi đây, vợ iu của ta đâu?
Lâm Thiên Quất: “……”.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN