Mỗi Cái Thế Giới Tô Một Lần - Chương 88: Hải tặc vũ trụ nhập vào cơ giáp (2)
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
106


Mỗi Cái Thế Giới Tô Một Lần


Chương 88: Hải tặc vũ trụ nhập vào cơ giáp (2)


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Edit: Thiên Tình

Loại hình cá cược này không phải chỉ dành cho hai người, mà là cược vật phẩm, các bên quấy nhiễu nhau tăng độ gay cấn. Đồng thời, mỗi người phải đặt cược một vật phẩm đồng giá hoặc hơn, sau khi trận đấu kết thúc, những vật này cộng với số tiền thưởng sẽ thuộc về quán quân.

Đây là một trong những mánh khoé nhằm thu hút khán giả của ban tổ chức, hiển nhiên cũng thu hút luôn một người đang cạn túi vì mua thuốc ức chế như Ellen.

Thời gian quá cấp bách, mà Ellen dù sao thì cũng có thực lực thi đậu khoa quân sự, huống chi dù là Omega, nam Omega vẫn mạnh hơn nữ Omega. Văn Anh muốn thắng, trong thời gian ngắn cơ hồ là nhiệm vụ bất khả thi. Nếu là trước kia, có lẽ cô sẽ từ bỏ lối tắt này, xuống tay ở phương diện khác. Nhưng may thay, lần trước ở không gian cô có được phần thưởng “linh quang”.

Đánh bóng đàn hồi là hình thức thường quy của phòng tập, mục đích là kiểm tra năng lực phản ứng. Lần đầu kiểm tra, thành tích của Văn Anh là 1 điểm bóng, trái bóng ăn điểm duy nhất này lại là vì cô may mắn đá trúng, đã vậy cô còn bị mất thăng bằng té ngã. Đau đớn trong thế giới giả lập cũng sẽ có cảm thụ chân thật, Văn Anh hít vào một hơi mới có thể chống tay đứng lên, biểu cảm khẽ biến.

Khoảnh khắc đó, cô chợt lĩnh ngộ, tìm được cảm giác.

Cô ấn nút “dọn sạch”, bóng lăn đầy đất nháy mắt biến mất, sau đó cô ấn nút “làm lại”.

Chốc lát, vách tường lại bắn bóng ra, tốc độ 3 giây một trái. Cô đứng tại chỗ bật lên, nghiêng người về bên phải, đồng thời lên gối đá một cước!

Một đòn ngay chính giữa!

Trái bóng đập thẳng vào mu bàn chân, bắn ngược đến vách tường đối diện! Rồi nó hóa thành ánh sáng tản ra bốn phía, tan trong vách tường.

Cùng lúc đó, trong dữ liệu ghi chép trên màn hình giả lập, tuyến đường chìm nghỉm trên biểu đồ đột nhiên nhảy lên một đoạn.

Cảm giác thành công khó có thể miêu tả, cô hưng phấn nhảy nhót trong phòng, ý chí tràn trề tiếp tục luyện tập.

Nếu lúc này có người ở đây, sẽ phát hiện cô gái trước mắt bắt đầu có những biến hóa rõ rệt, từ lúc liên tiếp đá trật, cho đến bách phát bách trúng. Dữ liệu trên màn hình bỗng xảy ra dị biến, tuyến đường màu xanh lục nguyên bản ôn hòa như cỏ cây nằm sát mặt đất đột nhiên biến đổi, nhanh chóng đỏ rực, lấy một tốc độ khó tin vụt lên cao.

Thành tựu mà người bình thường cần tập luyện cả năm mới có thể đạt tới, đến chỗ Văn Anh, thời gian liền bị rút ngắn gấp mười gấp trăm lần. Chỉ cần bắt được đầu mối, linh cảm sẽ ào ào như thác đổ.

Khi đã trải qua bài kiểm tra bóng đàn hồi quân tốc (tốc độ đồng đều), cô lại thử đổi sang những hình thức khác như biến tốc (tốc độ ngẫu nhiên), chế độ nhiều bóng, vị trí ngẫu nhiên… Cô không ngừng đổi mới thành tích cá nhân.

Những ngày này, mỗi ngày cô đều khiêu chiến hình thức mới, dùng thời gian ngắn nghiên cứu nó triệt để, sau đó đổi sang hình thức khác. Rèn luyện với cường độ cao khiến cô nhanh chóng trưởng thành.

Trong khi cô đang hút dịch dinh dưỡng vị hồng trà, nghĩ về trình độ năng lực và sức chiến đấu hiện tại của Ellen. Hồn nhiên không biết rằng bảng dữ liệu của mình đã bị đưa đến trước mặt kẻ đứng sau phòng tập.

Gia tộc Swett là một gia tộc có địa vị đặc thù trong quân đội, đi đầu trong việc khai quật nhân tài tương lai. Bất kể là thế giới thực hay mạng ảo, họ đều thiết lập các chi nhánh hoặc lớn hoặc nhỏ, điều tra cẩn thận những ai có biểu hiện vượt trội. Phòng tập mà Văn Anh đến chính là sản nghiệp đứng tên gia tộc Swett. Vừa khéo là, sau khi thăng lên lớp cao, Cyril được gia tộc giao nhiệm vụ phụ trách giám sát những phòng huấn luyện này.

Thế là bản báo cáo liên quan tới đến Văn Anh này đã được đặt trên bàn của Cyril.

Hắn chép báo cáo vào quang não của mình, màn hình giả lập tự động chiếu ra hình ảnh, hắn liếc sơ qua, hỏi: “Đây là Omega?”

Omega đi vào phòng tập để huấn luyện thể chất, ngạc nhiên thì có ngạc nhiên, nhưng chẳng có giá trị.

Thấy Cyril muốn tắt màn hình, người phụ trách vội mời hắn xem tiếp, lúc này Cyril mới kiên nhẫn tiếp tục lướt xem bảng số liệu yếu kém này.

Mãi đến một trang nào đó, hắn bỗng đưa tay điểm dừng.

Người phụ trách nhanh trí báo cáo: “Ban đầu chúng tôi cũng không chú ý đến người này, trị số lúc đầu của hắn rất bình thường, thậm chí có thể nói là… kém cỏi. Nếu chỉ nhìn số liệu phía trước một cách đơn thuần, mọi người sẽ lầm tưởng là thể chất cấp C. Nhưng xem đến số liệu phía sau, tôi nghĩ chắc hẳn ban đầu đối phương không nghiêm túc, trị số cao nhất của hắn gần sát với kỷ lục của phòng tập, nhưng lần nào cũng không phá vỡ, có vẻ rất thành thạo.”

Cyril suy tư, “Còn có một khả năng, tinh thần lực của hắn rất cao. Khi tinh thần lực cấp A trở lên, năng lực lĩnh ngộ sẽ có biểu hiện không tầm thường, nhưng để có được thành tích như hắn…”

Những người đang sống ở Liên Bang Tự Do, ngoại trừ gã quái thai Chris của gia tộc chính trị kia, chưa một ai có được sức lĩnh ngộ cao như thế.

Nghĩ tới đây, Cyril mới sinh ra mấy phần hứng thú, muốn kiểm tra tư liệu cá nhân của đối phương. Nhưng ngoại trừ một cái nickname quái dị cùng với một diện mạo phổ thông kia ra, không có thông tin nào khác, ngay cả giới tính. Phía sau thông tin đều là dấu chấm hỏi (???), đủ thấy đây mới chỉ là phần đánh giá của người phụ trách phòng huấn luyện đối với người này.

“Thông tin của hắn đang trong trạng thái mã hóa, tôi không có quyền hạn thăm dò.”

“Nói vậy, ít nhất thuộc gia tộc tam đẳng tinh trở lên.”

“Đúng vậy, đây cũng là lý do tôi đưa phần báo cáo này đến chỗ ngài.”

Chiếu theo quyền hạn của gia tộc Swett, cho dù là tinh phiệt, Cyril cũng có năng lực biết được những tin tức sâu hơn.

Nhưng khi Cyril lục lọi trong đầu tìm người có năng lực lĩnh ngộ cao trong tinh phiệt, từng người loại trừ, vẫn không tìm ra được ứng cử viên thích hợp. Cẩn thận ngẫm lại, nếu như trong tinh phiệt tồn tại nhân vật này, thì đã được gia tộc đào tạo từ sớm, chứ không phải để người đó lãng phí thời gian tập luyện trong những hình thức cơ bản như thế.

Dưới ánh mắt tha thiết của người phụ trách, Cyril trầm ngâm nói: “Có lẽ là con riêng của một gia tộc nào đó…”

Nếu là con riêng, việc cần xử lý kế tiếp sẽ phức tạp rất nhiều. Kỳ thực khi biết người này là thành viên thuộc một gia tộc tinh phiệt, hắn đã không vội vã muốn tìm nữa. Người phụ trách chỉ biết đề cử nhân tài ưu tú để đề cao công trạng của mình, lại không biết rằng mặc dù nhà Swett là gia tộc đặc đẳng tinh, cũng không thể duỗi tay quá dài đến thành viên những gia tộc khác.

Hắn lắc đầu: “Chỉ là một lần huấn luyện thôi, tạm thời không cần thăm dò quá nhiều. Anh tiếp tục quan sát, định kỳ báo số liệu của hắn là được.”

“… Vâng.”

*

Ngày cá cược đúng hạn tới, hình thức thi đấu đương nhiên không đơn giản là đánh bóng đàn hồi. Bối cảnh thi đấu là một biển sao trời rộng lớn, mà mục tiêu chính là những thiên thạch đang bồng bềnh, va đập, rơi xuống ở bên trong. Hình dáng, kích thước, tốc độ nhanh chậm của chúng không giống nhau, tuyển thủ dự thi phải dựa vào lớp vỏ ngoài của thiên thạch để phán đoán chúng thuộc loại cộng điểm hay trừ điểm. Ngoài ra còn có những thiên thạch gây hiệu ứng tiêu cực, ví dụ như nếu bị thiên thạch dung nham đánh trúng thì sẽ bị loại. Người có điểm số cao nhất trong thời gian quy định, hoặc đào thải được tất cả tuyển thủ, sẽ trở thành người thắng cuộc.

Cuộc tranh tài này kết hợp giữa hình thức thi đấu truyền thống với game Holographic, khá mới mẻ thú vị. Vì thế trận đấu còn chưa bắt đầu, trong sân đã đầy người.

Nhưng Văn Anh vẫn tìm ra Ellen trong số đông đảo tuyển thủ. Hắn cũng điều chỉnh hình dạng, nhưng vóc người thon gầy kia vẫn không đổi, nhìn như gầy yếu, dễ khiến người ta thả lỏng phòng bị, sơ ý là bị hắn chuyển bại thành thắng. Bởi vì từ nhỏ đã sống trong hoàn cảnh khắc nghiệt, chiêu giả heo ăn hổ đã được hắn luyện thuần thục vô cùng.

Quả nhiên, trận đấu vừa bắt đầu, đang lúc vàng thau lẫn lộn, hắn cũng đã nương nhờ một đại hán khôi ngô làm lá chắn, liên tục đánh trúng thiên thạch cộng điểm mà chưa bị phát giác. Thẳng đến về sau, người trong sân dần dần bị đào thải, điểm số của hắn trên bảng xếp hạng từ từ bay lên, mọi người dò xét mới phát hiện chỗ kỳ quái, lập tức liệt hắn vào một trong những mục tiêu cần cảnh giác.

Dù sao cũng là một trận đấu ngầm, phần lớn vì tiền mà đến. Trong số này lại có một phần nhỏ ôm tâm thái may mắn, không có bao nhiêu bản lãnh thật sự, chưa kịp chém giết ai đã ngây ngốc va vào thiên thạch dung nham, biến thành một chùm sáng trắng, tiêu tán trong đấu trường.

Trong khi những tuyển thủ khác đang ra sức cộng điểm, thì Văn Anh lại giống như khán giả, tránh trái tránh phải, không cố gắng làm gì, mục tiêu hàng đầu là không bị đào thải.

Tiếng ồ từ ghế khán giả nổi lên bốn phía, cô không hề bị lay động.

Tuy đã luyện tập một thời gian, nhưng dù là cô hay nguyên chủ đều chưa từng tham gia thi đấu với nhiều người như thế này, cô không dám mạo hiểm, chỉ có thể lấy phòng thủ vững chắc làm chủ. Nhưng —

Trên sân có một Alpha, lực áp quần hùng, được xưng là “kẻ tàn sát”. Hắn lấy đùa bỡn người khác làm vui, như mèo vờn chuột, đùa cợt hả hê mới đào thải người ta. Su khi loại trừ liên tiếp mười mấy tuyển thủ, hắn quay đầu vừa vặn nhìn thấy Văn Anh đang né qua né lại. Hắn cười to trào phúng: “Chỉ có Omega mới yếu xìu như vậy!”

Hắn đương nhiên không biết trong này có đến hai Omega, nói thế để sỉ nhục đối phương thôi.

Tiếng nói vừa dứt, một khối thiên thạch tiêu cực liền nhận phải một đòn của hắn, lấy tốc độ cực nhanh đập vào cánh tay của Văn Anh, thiên thạch chịu lực nổ tung, bốc lên khói mù. Trong tích tắc khói mù phóng ra đó, Văn Anh rõ ràng nhìn thấy hắn đang thảnh hơi đá một khối thiên thạch dung nham về phía mình!

Thời khắc này, lực chú ý của cô như một sợi dây bỗng căng chặt!

Đã quen thuộc các hình thức cơ bản, đối với cô, gã Alpha tự đại kia như một vách tường đứng yên, còn khối thiên thạch dung nham bất quá là một trái bóng đàn hồi biến tốc mà thôi. Trong làn khói, cô chớp thời cơ nhảy người lên, mũi chân căng cứng, thiên thạch như một viên sao băng bay lên vòng lại, “”bùm”” đánh vào người Alpha.

Trước khi biến mất, gã Alpha không thể tin cúi đầu xuống, nhìn phần ngực bị xuyên thủng của mình. Sau đó, cũng như những người bị hắn ác ý đùa bỡn rồi đào thải khác, một chùm sáng trắng bao trùm rồi mang hắn rời đi.

Còn Văn Anh thì lắc mình đến trước người gã Alpha, cười híp mắt phi một cước, đá nát thiên thạch cộng điểm trên đầu hắn.

Kết quả này khiến đấu trường xôn xao, cũng làm cho Ellen chú ý. Văn Anh bắt đầu tiến vào trạng thái cực kỳ tập trung, bắt đầu hành động, công kích đá cộng điểm, xông về phía trước như một con hắc mã!

Đến cuối cùng, trên sân chỉ còn dư lại năm người, trong đó có Ellen và Văn Anh.

Ellen nhanh như chớp đào thải một đối thủ phụ cận. Hai tuyển thủ còn lại trong lúc đánh nhau song song bị mất quyền thi đấu. Chỉ còn Văn Anh và Ellen, sân đấu phút chốc tĩnh lặng, gió nổi mây vần, hết sức căng thẳng.

Cyril không ngờ mình lại nhìn thấy vị “Cinderella cầm súng tiểu liên” này sớm như vậy. Vốn dĩ hắn biết được Ellen muốn tham gia trận này, mới riêng đăng nhập tinh võng vào quan sát. Lúc hắn biết Ellen thiếu tiền, từng tỏ ý có thể cho Ellen mượn, nhưng bị đối phương từ chối.

Thái độ của Ellen rất rõ ràng, có một sẽ có hai, trận đấu ngầm ở tinh võng tuy rằng chẳng ra sao, nhưng vừa kiếm ra tiền vừa có thể rèn luyện bản thân, mới là biện pháp lâu dài. Học viện quân sự cấm tranh đấu liên quan đến tiền bạc, cho nên Ellen còn nhờ Cyril bảo mật.

Đối với thái độ và cách làm này, Cyril không tỏ ý kiến, đương nhiên cũng lười đi mật báo. Sở dĩ hắn đến đây, là vì có lòng muốn xem một loại bộ pháp mà đối phương mới học được gần đây.

Nếu không nhìn lầm, đó là loại bộ pháp linh hoạt của quân đội sử dụng dùng cho tiên phong dò đường, đánh số J39, tuy không bị cấm dùng, nhưng người bình thường muốn học được cũng không dễ dàng. Kỳ lạ nhất là, tư liệu có liên quan tới J39 không được công khai, với thân phận của Ellen, không thể nào biết sự tồn tại của nó, càng không nói đến học tập thuần thục. Không thể nghi ngờ điều này làm đối phương được phủ lên một tầng sắc thái thần bí, khiến hắn không nhịn được muốn hiểu rõ.

Tinh thần lực của Ellen là cấp S, có thể bao phủ toàn sân đấu, bất kỳ thiên thạch có hoa văn nào chỉ cần tới gần hắn, ngay lập tức sẽ bị định vị, phân tích ra loại hình. Lại có thêm bộ pháp J39, hắn như hổ thêm cánh. Với hắn mà nói, bất kể là tránh được sự quấy nhiễu của người khác hay là tăng điểm, đều là chuyện vô cùng nhẹ nhàng.

Có thể thấy được, so với một quãng thời gian trước đó, hắn càng thêm hiểu rõ J39, chuyển động tự nhiên, thân hình lưu loát.

Còn người còn lại —

Cyril đưa mắt chuyển sang Văn Anh, đối phương có vẻ ngoài là nữ, nhưng không thể xác nhận có sửa đổi vóc người hay không, nhưng chắc hẳn ở thế giới thực, hình thể đối phương cũng gầy gò. Hai người đều lấy linh hoạt làm chủ, nhưng so sánh với bộ pháp quân dụng thì đối phương kém hơn một tầng.

Nhưng ngay lúc hắn cho rằng kết cục đã định, một tình huống khiến người ta giật mình phát sinh.

Trong sân đấu rành mạch truyền ra tiếng nói của “Cinderella” đối với thiếu niên mặc quân phục.

“Bộ pháp của anh thật thú vị…”

Khán giả tỏ vẻ ba chấm (-_-), nghĩ thầm: Có thời gian khích lệ người ta, không bằng suy nghĩ làm sao đánh bại đối thủ đi!

Hàng ghế khán giả bắt đầu rục rịch, đã có người cho rằng không cần phải nhìn tiếp nữa, định rời khỏi.

Ellen cũng không quá để tâm đến câu nói này, hắn ngẩng đầu liếc màn hình điện tử, mình đang xếp hạng nhất, nhưng cách thời điểm kết thúc còn một đoạn. Rất nhanh, hắn chú ý tới một khối thiên thạch dung nham cách đó không xa, chỉ cần đánh nó lên người đối phương, hắn có thể sớm tuyên bố thắng lợi.

Ngay lúc này, một biến hóa bất thình lình xảy ra khiến mọi người kinh hãi.

Vẫn luôn nhìn chằm chằm hành động của thiếu niên mặc quân phục mà không giành điểm cộng, “Cinderella” đột nhiên bước ra một bước nhỏ. Bước đi này, là tuyến đường mà trước đó người này chắc chắn sẽ không đi. Sau đó là bước thứ hai, bước thứ ba, bước thứ tư…

Ở khán đài, đồng tử Cyril chợt co rụt, tầm mắt sắc bén nhìn thẳng “Cinderella”.

Đấy là… J39!

Cho dù là quân nhân nhạy bén nhất của Liên Bang, cũng phải học J39 ít nhất trong một tháng, Ellen chỉ dùng một tuần đã cực kỳ khó được, mà người này chỉ tốn một ngày! Không, không phải một ngày, là một trận đấu chưa tới ba tiếng.

Ellen hiển nhiên cũng ngây ra một giây, đã bị một thiên thạch trừ điểm bắn trúng, màn hình giả lập liền bay ra “-10 điểm” màu xanh lục.

Văn Anh thấy thế, hướng hắn chớp chớp mắt.

Trước đó, cô vẫn đang nghĩ cách để thắng Ellen, dù sao cô mới vừa tới, cho dù có “linh quang” là bàn tay vàng, nhất thời cũng không tìm được kỹ năng cao cấp làm đòn sát thủ. Suy xét cả ngày, cô chợt nảy lên ý định bắt chước. Ở thế giới này, còn có ai may mắn hơn thần sử sa đọa đây?

Nhưng nếu chỉ bắt chước, còn chưa đủ, cho nên —

Cyril nhận ra, bởi vì ban đầu “Cinderella” giấu dốt, điểm số có một độ chênh lệch nhất định, cho nên dù người này học được J39 giống như Ellen, khả năng thua vẫn lớn vô cùng.

Nhưng khó hiểu là, người này tựa hồ còn chưa nghĩ ra biện pháp nào hay ho, chỉ đá thiên thạch trừ âm điểm vào Ellen, biết rõ sẽ không ảnh hưởng được đến đối phương vẫn kiên trì, dường như chỉ muốn nhìn Ellen né tới né lui, có vẻ… rất nghịch ngợm.

Cũng chú ý tới điểm số chênh lệch, Ellen cũng không để ý kiểu “đùa cợt” này, âm vài điểm không tạo thành bất cứ ảnh hưởng gì với hắn. Hắn ổn định tâm thần, cho rằng đối phương đã sớm biết J39, chỉ là vẫn giấu kín, ở thời khắc sống còn mới đem ra sử dụng, cho nên cũng không ngạc nhiên.

Thiên thạch dung nham vừa rồi đã đụng vào thiên thạch khác mà cùng lúc biến mất, mục tiêu của hắn vẫn là nhanh chóng tìm ra thiên thạch dung nham, loại bỏ “Cinderella”.

Thấy biểu hiện của hắn, Cyril hiểu rõ híp mắt lại.

Cách Ellen mười mét phía trước, thiên thạch dung nham lại xuất hiện, mắt hắn sáng ngời!

Trong tích tắc này, toàn bộ tầm mắt và tâm thần của Ellen đều tập trung vào khối thiên thạch này, tinh thần lực cấp S bao phủ toàn sân đấu không chút buông lỏng.

Chính lúc này, một khối thiên thạch dung nham khác bắn nhanh tới, đánh trúng sau lưng hắn!

Hắn như có cảm giác quay đầu lại, biểu cảm luôn lạnh nhạt kia toát ra chút kinh ngạc.

*

Mưu tính đủ đường mới đánh thắng một trận, Văn Anh ước gì nhào lên giường ngủ cho thật đã!

Nói cho cùng, vẫn do cô chưa đủ bản lãnh, nếu có thể dùng năng lực áp chế người khác, thì đã không cần phải vắt óc suy nghĩ. Nhưng đổi góc độ, nếu cô không có “linh quang”, ngay cơ hội để vắt óc cũng sẽ không có.

Trận đấu kết thúc, cô đưa địa chỉ cho ban tổ chức, tất cả phần thưởng đều gởi chỗ ban tổ chức, bao gồm hồn phiến mà Ellen cung cấp. Việc này có thể tránh cho người chơi sau này đổi ý và tiết lộ thông tin người lấy được phần thưởng.

Cô đi ra, phát hiện Ellen nhìn cô bằng ánh mắt vô cùng phức tạp, thậm chí có mấy phần không cam lòng.

Văn Anh rất hiểu tâm tình của đối phương, nếu như đổi lập trường, không chừng cô còn nghĩ đến chuyện chơi xấu. Bản thân hồn phiến đã cực kỳ quý giá, huống chi hồn phiến này không bình thường.

Động não tý là biết, bộ pháp kỳ lạ của Ellen đoán chừng là Chris dạy cho hắn, sự tồn tại của Chris như một kho báu, là bàn tay vàng lớn nhất của Ellen trên con đường thành công.

Chẳng qua về mặt nhân phẩm, cô trái lại rất tin tưởng Ellen.

Đối phương quả nhiên không nói một lời rời đi, tựa hồ là dám chơi dám chịu.

Nhưng kỳ lạ là, ánh mắt Cyril nhìn cô cũng có chút không bình thường.

Cô sờ sờ mặt, sợ mình bị đối phương nhận ra. Cô chợt nghĩ đến giai cấp đặc quyền lúc nào cũng có thể không nhìn quy tắc, người của gia tộc Swett muốn ở tinh võng tra một “nhân vật khả nghi”, không đến một phút là có thể đào bới sạch lai lịch của mình.

Có điều cuối cùng Cyril chỉ tới chào hỏi, có vẻ chỉ muốn làm quen với cô mà thôi, cô thở phào nhẹ nhõm.

Chờ đến khi cô rốt cục có thời gian thở dốc, máy liên lạc truyền đến thông tin bài kiểm tra ngày mai.

Lúc này Văn Anh mới nhớ, nguyên chủ học ngành Bào chế thuốc trong học viện Omega. Cho nên sau một đợt huấn luyện vất vả, cô còn phải ôn bài môn bào chế thuốc! Nếu như thủ tục chuyển ngành không phức tạp, cô đã lập tức chuyển qua khoa âm nhạc rồi, thả lỏng tâm thần, bồi dưỡng cảm xúc!

Cũng may mặc dù nguyên chủ nghĩ ngợi hơi nhiều, nhưng về mặt chuyên nghiệp lại biểu hiện rất ưu tú. Cũng nên quy công cho sự bảo vệ của xã hội đối với Omega, ngay cả học viện dành cho Omega cũng yêu cầu rất thấp, dù sao xã hội cần họ sinh con, chứ không phải cần họ trở thành nhân vật kiệt xuất trong một lĩnh vực nào đó.

Xã hội cho rằng đấy là việc của Alpha, kể cả bản thân Omega cũng nghĩ vậy. Chính vì thế mới khiến Alpha càng ngày càng tự cho là đúng.

Theo một góc độ khác, sự xuất hiện của Ellen đối với Omega là một bước ngoặt. Hắn là nhân vật tượng trưng cho việc Omega phản kháng gông xiềng xã hội, phá vỡ trói buộc truyền thống, giúp Omega có được địa vị xã hội cao hơn.

Trong lúc Văn Anh suy nghĩ, thuốc cầm máu theo yêu cầu của bài kiểm tra bất giác đã bào chế xong.

“”Beatrice, thuốc cầm máu cậu làm hôm nay thật đặc biệt…” Bạn cùng lớp Daisy ngó qua, nói.

“”Hửm?””

Văn Anh quét nhìn lọ thuốc trong tay, so với thuốc cầm máu trong ký ức nguyên chủ làm, màu sắc quả thật có thay đổi, giống như hồng ngọc óng ánh long lanh, loá mắt vô cùng.

Nó làm cô thành công lấy được điểm A+.

… Xem ra đây là công lao của “”Linh quang””.

“”Đúng rồi, cậu tắt máy liên lạc cá nhân có phải không?”” Daisy nói, “Vị bên nhà Swett muốn mình thuật lại, bảo cậu thi xong thì đến cổng trường một chuyến.”

“…”

“”Vẻ mặt gì thế! Lẽ nào cậu không muốn đi?” Daisy khiếp sợ, chờ đến khi phát hiện bạn tốt thầm thừa nhận, cô nàng Omega ngọt ngào này lập tức khuyên bảo, “Là Swett đó! Một trong hai gia tộc đặc đẳng tinh duy nhất của Liên Bang Tự Do! Từ khi trưởng tử nhà Ackermann chạy mất, chỉ có nhà Swett là thanh thế lớn nhất, huống chi Cyril là người có hi vọng trở thành gia chủ đời tiếp theo… Nếu anh ta chọn cậu, Hội liên nghị cũng chẳng cần đi nữa.”

Sau khi Omega trưởng thành sẽ tiến vào kỳ động dục, cần kết hợp với một Alpha, bị người đó đánh dấu. Nếu như không thuộc giai cấp cao tầng, Omega thậm chí còn không có Hội liên nghị, mặc cho Hiệp hội Omega phân phối, điều này khá là khắc nghiệt.

Văn Anh không phải không muốn gặp Cyril, dù sao cũng là mục tiêu nhiệm vụ. Chỉ có điều nghĩ đến lần trước tan rã không vui, cô luôn cảm thấy lần này đối phương là chồn đi chúc tết gà.

Đúng như dự đoán, chờ cô cất lọ thuốc, chạy tới cổng trường, đã bị đối phương khách khí “”mời”” lên xe bay của hắn, đồng thời câu đầu tiên mở miệng chính là: “Bí mật của Ellen, cô có nói với ai chưa?”

Hôm nay hắn mang mắt kính gọng vàng, đương nhiên hắn không cận thị. Ở cái thời đại vũ trụ khoa học công nghệ phát triển này, cận thị giống như cảm cúm vậy, uống thuốc là hết bệnh, mang mắt kính chỉ là thời trang hoài cổ thôi. Khi hắn “nho nhã” mỉm cười, cặp mắt kính này khiến hắn cực kỳ văn nhã bại hoại, mặt người dạ thú.

“Nếu tôi nói, tôi đã kể cho người khác biết thì sao?”

Nếu ở tinh võng hở chút là đánh là đá, thì ở ngoài đời, hình tượng của Văn Anh là một vị danh môn thục nữ, ngay cả cất tiếng phản bác cũng dịu dàng cực kỳ.

“Beatrice, cô không lừa được tôi.” Cyril nở nụ cười, “Huống chi, cô biết chọc giận gia tộc Swett sẽ có hậu quả ra sao, cô sẽ không muốn thấy đâu.”

Cô trầm mặc chốc lát, tựa hồ đang suy xét.

Hắn không thúc giục, thoải mái cho cô thời gian. Nhưng khi thời gian nhất định trôi qua, hắn nghe thấy cô hỏi: “Tôi không muốn chọc giận gia tộc Swett. Nhưng tôi nghĩ, bây giờ anh vẫn chưa thể đại biểu gia tộc của anh. Cyril, không biết chọc giận anh sẽ có hậu quả gì nhỉ?”

Ánh mắt hắn phút chốc đọng lại, nhìn thiếu nữ cười tủm tỉm trước mặt.

“Cho nên, cô đã quyết định xong?”

“Ừm.” Cô gật đầu, lời nói ra lại nằm ngoài dự liệu, “Tôi cảm thấy cho dù tôi đồng ý ngay, anh cũng sẽ không tin. Cho nên tôi quyết định, nhận một món thù lao, để anh an tâm.”

Cyril hơi ngẩn ra, đang muốn sáng tỏ lời của cô, bỗng nhiên phát hiện hô hấp của cô gần trong gang tấc.

Đôi mắt xanh biếc của thiếu nữ trong suốt như nước, càng gần, thậm chí có thể đếm được số lông mi dày kia.

Cô ấy muốn hôn mình?!

Ý thức được điểm này, Cyril cả kinh, lập tức lên tiếng từ chối: “Không –”

“Tôi muốn một bộ cơ giáp.”

“… Cái gì?”

“Tôi nói tôi muốn một bộ cơ giáp.” Cô cách hắn trong gang tấc, nghịch ngợm nghiêng đầu, “Tôi nghĩ tới nghĩ lui, chỉ có gia tộc Swett mới có thể tạo ra cơ giáp thích hợp với tôi nhất. Anh muốn thay cậu ấy cấm khẩu tôi, một bộ cơ giáp chắc không quá đâu ha?”

Cyril: “…”

Hắn tự nhận quen biết thiếu nữ trước mắt đã được mười mấy năm, vậy mà chưa từng gặp qua dáng vẻ này của cô bao giờ. Trong ấn tượng của hắn, Beatrice luôn là một đại tiểu thư mong manh dễ vỡ, đôi lúc còn đa sầu đa cảm, chỉ có lần trước đoạt thuốc ức chế của Ellen mới biểu hiện cứng rắn phần nào. Nhưng khi bị hắn trách cứ một phen, cô vẫn cứ lung lay sắp đổ như lá phong mùa thu.

Nhưng ngay vừa rồi, cô rõ ràng đang trêu cợt hắn.

Hắn hơi giận, nụ cười ngày thêm hoàn mỹ không sơ hở, “Có thể.” Hắn đồng ý.

Chính lúc này, một chiếc trực thăng cỡ nhỏ đáp xuống trước mặt cô, đây là công cụ chuyển phát nhanh ở thời đại này. Cánh quạt trên trực thăng dừng xoay tròn, Văn Anh mở ra phần bụng của nó, từ trong lấy ra một cái hộp nhỏ, trên hộp có đính kèm một tờ giấy.

Dưới ánh mắt khó hiểu của Cyril, cô hớn hở ôm lấy cái hộp nhỏ.

Hồn phiến của Ellen, không đúng, hồn phiến của cô, cũng không đúng, hồn phiến của Chris — đã tới tay!

– —-

Để các tình yêu chờ lâu (≧艸≦*)

Giới thiệu xíu cho mấy nàng chưa biết: cơ giáp = mecha

Như vầy nè, các nàng muốn tìm hiểu thêm thì search từ khóa “mecha” nha <3

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN