Mỗi Cái Thế Giới Tô Một Lần - Chương 89: Hải tặc vũ trụ nhập vào cơ giáp (3)
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
91


Mỗi Cái Thế Giới Tô Một Lần


Chương 89: Hải tặc vũ trụ nhập vào cơ giáp (3)


Edit: Thiên Tình, Lizzyh

Beta: Thiên Tình

Trong khoa quân sự của Học viện Liên Bang Tự Do, Ellen đang cùng một bạn học làm bài kiểm tra cơ giáp mô phỏng. Sau khi hiện ra kết quả, hắn rời buồng lái. Vừa đi ra, Ellen đã bị đối thủ quàng cổ, anh bạn kia cười đùa: “Lần trước đánh với cậu áp lực lớn hơn nhiều, là cậu đang yếu đi, hay là tôi đang mạnh lên đây?” Vừa vận động xong, mồ hôi trên người vị Alpha này đổ ra đầm đìa, chất dẫn dụ tiết ra càng nhiều.

Ellen cảm thấy hơi khó chịu, lại không thể đẩy người ta ra, chỉ phải miễn cưỡng nói tiếp: “Gần đây trạng thái không tốt.”

Alpha không quá để ý, nói: “Là một Beta mà cậu có thể làm được tới mức này đã lợi hại lắm rồi. Buổi sát hạch học kỳ mới khi đó, cậu đúng là chấn động một thời nha. Chỉ dựa vào một bộ cơ giáp TC980 đời cũ đến không thể cũ hơn, đánh bại đời mới nhất, cậu xem như là Beta đầu tiên tôi bội phục đấy! Nghe nói việc này truyền khắp học viện, bên quân bộ hình như cũng có ý tiếp xúc cậu, chỉ không biết cậu…”

“Ellen.”

Alpha nói còn chưa dứt lời, đã bị một giọng nói trầm thấp cắt đứt.

Trong lúc hai người đang đối thoại, Cyril đã xuất hiện ở cửa. Hắn cũng vừa kết thúc một buổi đối chiến mô phỏng, vừa nhìn là biết riêng tới đây tìm Ellen.

Alpha như nghĩ đến cái gì, nhún vai, “Hiểu rồi, cậu có Cyril, gia nhập Đệ nhất quân đoàn là chuyện nhỏ.”

“Cậu nghĩ nhiều quá rồi.”

Ellen tùy tiện phản bác một câu, cũng không nhiều lời với đối phương. Tạm biệt anh bạn Alpha kia, hắn liền đến bên cạnh Cyril. Hai người là bạn cùng phòng, thường cùng nhau về phòng ngủ.

Nhưng Cyril lại không cất bước đi ngay, mà hỏi: “Hôm nay trạng thái của cậu vẫn chưa khá hơn sao…”

“Không có!”

Ellen lập tức phản bác, lại chợt tạm dừng.

“Vậy à…” Cyril nhớ tới số liệu nhìn thấy chỗ giáo viên. Gần đây trạng thái của đối phương luôn trượt xuống, không biết nguyên nhân gì. Hắn nói: “Tôi đã giải quyết phía Beatrice rồi, cô ấy đồng ý sẽ giữ kín, cậu không cần lo lắng.”

Ellen nghe vậy thì nói cám ơn, nhưng hiển nhiên không hề phiền não vì vấn đề này. Cyril lại hỏi: “Là trận đấu ở tinh võng làm cậu buồn phiền?”

“Cậu đừng đoán.” Ellen rũ mắt, “Tôi sẽ tự mình điều chỉnh, không cần lo lắng.”

Trạng thái hắn không tốt, đúng thật là đang hối hận vì mình đã liều lĩnh tham gia trận đấu kia, tuy rằng hắn đã tương đối cân nhắc toàn diện, nhưng vẫn đụng phải biến số.

Hồn phiến đã ký gửi trước khi bắt đầu trận đấu, không cho phép hắn đổi ý. Nhưng trong những buổi đối chiến cơ giáp, thiếu đi sự chỉ đạo và trợ giúp của Chris, quả thật đã tạo một vài ảnh hưởng nhất định cho hắn. Hắn khó có thể dựa vào thể chất Omega mà áp chế Alpha được. Cho dù tinh thần lực của hắn là S, nhưng để so sánh với những người được huấn luyện từ nhỏ thì hắn vẫn còn thiếu sót rất nhiều. Tác chiến dựa vào năng lực mang tính áp đảo, hoặc dựa vào kinh nghiệm phong phú, mà hai thứ này hắn đều không hoàn toàn có đủ. Dĩ vãng, Chris có thể bù đắp điểm này.

Ellen cảm thấy mình cần phải đi tìm tung tích của Chris, cho dù không vì những vấn đề. Hắn và Chris quen biết đã lâu, cũng từng đáp ứng phải giúp đối phương trở lại thân thể ban đầu, hắn nên hết lòng tuân thủ hứa hẹn.

Còn nhớ lúc gửi Chris cho ban tổ chức, đối phương từng nói đùa là nếu như mình thua, vậy hắn sẽ chạy theo người khác. Lúc đó chính mình còn hứa hẹn khẳng định sẽ không xảy ra chuyện đó.

Không biết có phải Cyril đã nhận ra sự kháng cự của Ellen hay không, hắn nói: “Tôi không có ý can thiệp, nhưng không lâu nữa, quân bộ sẽ công bố một loại cơ giáp hoàn toàn mới. Nó được tạo thành từ chất liệu mới nhất, có thể bịt kín không gian một cách triệt để, phòng ngừa chất dẫn dụ tràn ra. Nó rất thích hợp cậu, Ellen.”

Ánh mắt Ellen sáng lên, lập tức nhìn về phía Cyril.

“Chẳng qua, đây là một bộ cơ giáp hai người lái.” Hắn nói, “Nó dùng để đối phó với cơ giáp siêu năng của Đế quốc Thần Thánh. Diện tích của Đế quốc chỉ nhỏ bằng 1% diện tích Liên Bang, nhưng lại là mối họa lớn, chỉ vì lĩnh vực chế tạo cơ giáp của họ mạnh hơn Liên Bang. Cơ giáp hai người lái có sự tham gia nghiên cứu và chế tạo của nhân viên nghiên cứu khoa học nhà Swett, nó chính là lối thoát khi mà Liên Bang đạ không còn cách nào vượt qua cơ giáp một người lái của đối phương. Nó cần hai chiến sĩ phối hợp không kẽ hở. Nhưng… một núi không thể có hai hổ, Alpha và Alpha sẽ xuất hiện đối kháng, cho nên chỉ có thể là Alpha và Beta phối hợp với nhau, hoặc là… Alpha và Omega.”

Ellen cau mày, “Ý cậu là, cùng với Alpha…”

“Kỳ động dục của cậu đã đến, chỉ bằng vào thuốc ức chế thì không thể giải quyết được, sớm muộn cũng cần Alpha đánh dấu.”

Ánh mắt Cyril ẩn chứa ý cười, “Tôi nghĩ, tôi có thể trở thành sự lựa chọn của cậu.”

Tại học viện dành cho Omega ngoài kia, Văn Anh không hề biết rằng một trong số mục tiêu nhiệm vụ của mình sắp chạy sang phe địch, nhưng cũng may nhờ lời nhắc nhở từ cô bạn Daisy. Chuyện là Daisy có nói đến Ellen, chàng trai đang nổi tiếng dạo gần đây, điều này làm Văn Anh nhớ tới vụ cơ giáp hai người lái. Bởi vì cơ giáp hai người lái có chi phí rất đắt đỏ, giá cả đắt hơn gấp mười lần bộ cơ giáp một người lái đẳng cấp nhất. Vì vậy việc lựa chọn chiến sĩ lái nó cực kỳ thận trọng, lúc vừa được công bố, người ta đã tổ chức một trận đấu tuyển chọn.

Ellen chính là người thắng trận đấu kia.

Đó là lý do vì sao Ellen mang danh Beta đặt chân ở quân bộ, mặc dù sau này bị phát hiện là Omega, trải qua đủ loại suy tính, hắn vẫn được ở lại bộ đội. Dù sao đi nữa, một bộ cơ giáp trí năng đẳng cấp nhất có thể đánh nát cả một hành tinh, dư sức tác chiến độc lập, không cần đi chung với quân đội, như vậy chất dẫn dụ cũng sẽ không tạo ảnh hưởng.

Mà người phối hợp với Ellen, cùng nhau điều khiển cơ giáp hai người lái, chính là Chris.

Khi nghĩ tới đây, Văn Anh đã về tới phòng ngủ. Cô vốn định chờ cơ giáp mà Cyril đồng ý chế tạo riêng cho cô đưa đến mới mở hộp, nhưng khi được nhắc nhở, cô mới nhận ra thời gian eo hẹp.

Hồn phiến là một loại chip (tâm phiến) ở thời đại vũ trụ, làm vật dẫn của AI trí năng. Bởi vì được nhân cách hoá quá mức chân thật, cho nên được xưng là “chip có linh hồn”, gọi tắt là hồn phiến. Nếu lắp nó vào cơ giáp, nó đóng vai trò như một vị quản gia, nhận mọi chỉ thị từ người điều khiển, tiến hành tra xét, phân tích, bảo vệ… cơ giáp và cơ thể người đó. Một AI trí năng loại xịn, khi nhận được chỉ thị, thậm chí có thể làm ra những thao tác đối kháng đơn giản. Bình thường, AI trí năng còn có thể nói chuyện phiếm giết thời gian, quả thật đa năng tiện dụng. Hồn phiến được chế tạo từ hợp kim 5D, thậm chí có thể thay đổi hình thái.

Và thứ Văn Anh nhìn thấy, chính là hồn phiến ở dạng vòng tay.

Trong một lần du hành vũ trụ, Chris ngoài ý muốn biến thành bộ dạng quái đản này. Tinh thần lực của hắn rất mạnh, có thể bao trùm lên AI ban đầu. Tuy rằng hắn “phản” gia tộc, nhưng khi gặp phải tình huống nguy hiểm, họ sẽ tìm hắn bằng những biện pháp khẩn cấp. Trên người Chris có gắn định vị, lúc này ắt hẳn hắn đã được tìm về.

Lúc đó, chuyện hắn cần suy tính chính là làm sao để tinh thần lực trở về cơ thể.

Chris và Ellen đã đạt thỏa thuận giúp đỡ lẫn nhau. Nhưng trong lúc chờ đợi được Ellen đón về, hắn phát hiện thời gian lâu hơn dự kiến rất nhiều, khiến hắn cảm thấy có gì đó không ổn. Vì vậy, khi cảm nhận được một luồng tinh thần lực mềm mại tiến đến thăm dò, hắn giả bộ làm AI trí năng được tái khởi động, chào hỏi Văn Anh: “Chúc một ngày tốt lành, tôi có thể giúp gì cho cô, tiểu thư xinh đẹp.”

Đây là một cuộc đối thoại bằng tinh thần lực, vì vậy trong phòng không có một chút âm thanh nào.

Văn Anh nghĩ thầm, chỉ có ở thời đại này, hắn mới có thể được nhặt về xem là bảo bối. Nếu không, ai có thể nghe được hắn nói chuyện? Nhất định hắn sẽ bị xem như vụn sắt mà vứt đi.

“Tên của ngươi?” Cô kiêu ngạo hỏi.

“Chris.”

“Ừm… Cùng tên với trưởng nam bỏ trốn của nhà Ackerman, ai đặt nó cho ngươi?”

Hắn bình thản trả lời: “Được đặt bởi người chế tác tôi, tiểu thư thân ái, tôi nghĩ đây chỉ là một sự trùng hợp kỳ diệu”.

Ai ngờ cô lại không quan tâm đến sự trùng hợp này, mà tập trung vào một thứ khác.

“Gọi ta chủ nhân.”

“…” Chris cố khắc chế bản thân, dùng một giọng điệu máy móc xen chút ngọt ngào đặc trưng của AI, “Chủ nhân.”

Nói xong, hắn thầm phát ra tiếng nôn mửa trong đầu, nếu như hắn vẫn còn thứ gọi là “đầu”.

“Rất tốt.” Văn Anh nói, “Chủ nhân của ngươi ra lệnh cho ngươi, dừng cái giọng điệu kinh tởm này ngay lập tức.”

Chris: “…”

Văn Anh mở ra quang não, chuẩn bị đăng nhập vào tinh võng. Cuối cùng, cô hỏi: “Ngươi không tò mò vì sao ngươi lại ở trong tay ta sao?”

“Trong ký ức của tôi, tiểu thư đây là chủ sở hữu đầu tiên của tôi.”

Văn Anh “Ồ” một cái, xem ra hắn muốn giả bộ làm một AI được lập trình lại với bộ nhớ đã bị xóa. “Cơ giáp của ta vẫn chưa được đưa đến, ngươi hãy cùng ta đến tinh võng trước, cho ta thấy khả năng của ngươi. ”

Christopher bị quản chế, chỉ có thể nói “vâng”, sau đó tự động kết nối với quang não của cô.

Trên thực tế, đăng nhập vào tinh võng cũng tốt cho hắn. Bây giờ thay vì nói hắn đang tồn tại dưới dạng linh hồn, thật chất hắn đang tồn tại dưới dạng tinh thần lực. Và theo một mức độ nào đó, tinh võng chính là thế giới của tinh thần lực. Hắn sẽ có nhiều sự tự do hơn khi ở đấy.

Tỉ như ngay khi vừa đăng nhập, hắn đột nhiên phát hiện một việc.

Beatrice Clark!

Hóa ra người nhận hắn lại là Beatrice Clark. Hắn đương nhiên đã sớm biết cô. Kỳ thực, thế hệ bọn họ đều nằm trong một vòng tròn xã giao. Trước kia, ấn tượng của hắn về cô chính là một cô bé thích làm cái đuôi nhỏ chạy sau lưng Cyril. Tất nhiên, Cyril luôn có không ít người theo sau, và cô nàng chỉ là một trong số họ. Nhưng những gì cô làm với Ellen thực sự làm hắn ấn tượng mạnh, đặc biệt là khi cô cướp được thuốc ức chế. Thật không thể tưởng tượng được, nếu không tiêm thuốc ức chế thành công, Ellen động dục trong trường sẽ tạo thành hậu quả gì.

Muốn trách cứ cũng chẳng thể nói rõ, nhưng ấn tượng của hắn về cô hiển nhiên cũng không khá hơn là bao.

Hắn khó có thể tưởng tượng, làm cách nào mà cô – một Omega – lại thắng được Ellen và giành được chiến lợi phẩm?

Chris thắc mắc như vậy, hiển nhiên hắn đã quên mất rằng Ellen cũng là một Omega.

Mang theo suy nghĩ này, khi Văn Anh bước vào một cửa hàng thử nghiệm cơ giáp, chọn một mẫu cơ giáp mới nhất dành cho nữ và một con cuồng thú chiến đấu giả lập, Chris xuất hiện trong tinh võng dưới dạng một đám sương trắng, lấy tâm thái tò mò đứng cạnh mà theo dõi trận chiến.

Và kết quả của việc quan sát, chỉ có một cụm từ để hình dung: người mới học.

Nói thật, hắn cũng đã nhiều năm không thấy ai thao tác cơ giáp chiến đấu mà tay chân “đồng bộ” như vậy. Trong ấn tượng có lẽ là khi hắn mười tuổi, đứa em họ bốn tuổi đã mắc lỗi này khi chơi với một máy cơ giáp đồ chơi.

Đây là lần đầu tiên Văn Anh vận hành cơ giáp. Mẫu máy mới nhất này đã được đơn giản hoá bàn điều khiển, chỉ có 120 nút, nhưng nó vẫn quá phức tạp với cô. Cô chỉ có thể tập trung vào mô hình 3D mẫu đang hiển thị trên bàn điều khiển, thử từng cái một, đôi khi vô ý còn nhấn nhầm nút.

Hậu quả là cánh tay trái bộ cơ giáp của cô bị cuồng thú cắn xé!

Khi một bộ phận bị đứt đoạn, cơ giáp sẽ mất thăng bằng và ngã xuống đất, mà cô còn chưa học được cách để đứng lên…

Trong lúc cô đang sứt đầu mẻ trán, đột nhiên cảm thấy cơ giáp trong nháy mắt bị mất quyền khống chế, bên tai truyền đến một âm thanh trầm thấp sống động.

“Xin chào, chủ nhân, có cần tôi giúp không?”

“Chris?”

“Tôi nghĩ người đã quên, cơ giáp trí năng không cần bàn điều khiển.” Sau khi phát ra một tiếng mũi trầm tư, hắn cân nhắc nên bắt đầu từ đâu. Dù sao Ellen cũng không ngu ngốc đến nỗi không thể thực hiện các thao tác cơ bản. Lúc hắn và đối phương hợp tác, hắn chỉ cần cung cấp kinh nghiệm là được, chưa “cầm tay chỉ việc” bao giờ.

Nhưng một trong những điểm hữu ích của cơ giáp trí năng chính là có thể thông qua hồn phiến, liên kết tinh thần lực của người thao tác và AI lại. So với nó thì mô hình 3D kia chẳng khác nào một cuốn sách hướng dẫn sử dụng dày cộm và nhàm chán!

Đột nhiên, Chris tìm ra được cách kết nối, hắn dùng tinh thần lực của mình vươn về phía cô.

“Hãy để tôi dạy cho người.”

Vừa mới dứt lời, tinh thần lực của hắn đã chạm vào cô. Nhưng ngay khi vừa tiếp xúc, bất thình lình, cả hai đều run lên.

Trong nháy mắt đó, Chris thậm chí còn cảm nhận được sự tê dại.

Còn đang ngơ ngẩn thì bất chợt, dưới ánh mắt khó tin của hắn, cơ giáp đã bị cuồng thú cắn đứt mất cánh tay trái. Bộ cơ giáp khổng lồ sụp xuống, tạo nên một đám bụi lớn.

Mợ nó!

Hắn đây là đột nhiên động dục sao?!

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN