Một Chữ Đợi - Phần 13
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
1639


Một Chữ Đợi


Phần 13


Người thì vẫn ở đây người thì cách xa cả ngàn mây vậy mà tại sao ông ta lại chọn mình

Thuỷ diệu: Thần xin nghe theo lệnh của điện hạ

Bố và mẹ nhìn tôi,tôi xua tay

Tôi: Con chưa hề biết ông ta nên có lẽ có sự nhầm lẫn

Hoa Tiên: Nhầm lần con nói nhầm lẫn làm sao được Thiên Đế chỉ rõ đích danh con còn phong phi nữa…

Thuỷ diệu: Hai chị em không thể chung chồng,sẽ sinh ra thù ghét nhau,ta thật sự chưa bh nghĩ lại có chuyện này xảy ra

Cẩm Tú: Bố đừng lo con và chị sẽ lựa được,con và chị sẽ k để bố mất mặt

Tôi:Con sẽ k lấy

Hoa Tiên: Con điên à,kháng lệnh thì cả gia tộc hoa tiên và bố con để bị giết tới tận ngọn,đừng nhắc đến chữ k lấy nữa,làm ơn đừng làm mẹ sợ

Tôi: Nhưng bố nói đúng hai chị em k thể nào chung chồng được

Thuỷ diệu: Ngày mai vào cung rồi tạm thời như vậy đi,k thể có cách nào khác,chỉ cần chị em con đồng lòng thì ta sẽ xin Thiên Đế để ta giữ lại Cẩm Tú…Thiên Đế chưa biết mặt Cẩm Tú thế nên có lẽ sẽ dễ dàng hơn…

Thuỷ diệu bước đi Hoa Tiên nhìn ánh mắt con gái mình là Cẩm Tú…bà tự nhủ “ Anh không biết rằng Thiên Đế là người đàn ông trong lòng con gái anh mấy ngàn năm nay rồi”

Tôi thật sự thấy hoang mang về phòng mẹ xoa đầu tôi

Mẹ: Ngủ đi mai còn nhập cung

-Mẹ con k muốn

-Ngoan nào,là ý của Thiên Đế là ý trời con k thể nào thay đổi…mẹ sẽ giúp con gái mẹ thật xinh đep vào ngày mai

-Nhưng…

-Không nhưng gì cả…ngủ đi con,cha con là em trai của Thiên đế cũ,các thế lực của Thiên Đế hiện tại đều coi bố con như cái gai trong mắt nếu như con có thể làm cho mối quan hệ của bố con và Thiên Đế hiện tại tốt lên thì đó là dấu hiệu rất đáng mừng…

-Ông ta có phải người đáng sợ k mẹ

-Ông ta nổi tiếng là người độc ác nhất thiên hạ,thế nhưng về chuyện hậu cung mẹ có nghe nói ông ta lại là người rất si tình…đã yêu ai sẽ yêu hết lòng,từng yêu một cô gái là một hoa tiên nhỏ nhoi thời đó cô gái ấy vì áp lực nên đã tự sát,sau đó ngài ấy yêu một cô gái loài người vì ngủ quên nên cô gái đó đã chờ đợi ngài ấy đến lúc chết

Vừa nói đến đó đầu tôi hiện lên cánh tay một phụ nữ già nhăn nheo bàn tay với tay lên bầu trời” không mong ước thần tiên một năm chỉ như một ngày,chỉ hận nhân gian chẳng đủ đến ngàn năm”

Tôi thấy nhói tim rồi thấy đau dần…

Mẹ: Ngài ấy đã ngủ quên chỉ vì ngủ quên

Hoa Tiên thấy con gái gục xuống sàn

Hoa Tiên: An Thu,con sao vậy

Mẹ ơi con đau,chẳng hiểu sao con đau lắm,tim của con rất đau ,rất đau…

Hoa Tiên ngẩn người chăng hiểu vì sao cô con gái nhỏ bé của mình lại đau ở trong tim…

Tại Uyển Thiên Cung ( nơi Vua sống)

Vua đứng nhìn xa xăm với đôi môi tái nhợt…

Bạch xà: Điện Hạ nên về nghỉ ngơi…

-Chuyện truy tìm tên Vua ngu ngốc đó sao rồi

-Chúng thần đang tìm kiếm hắn biến mất k chút dấu vết

-Tam giới có nơi nào mà chúng ta k thể tới

-Có trung lưng giới,k lẽ…thần sẽ đến đó

-k cần hắn giờ như chim gẫy cánh sẽ k thể nào làm gì được cả,khi hắn chết rồi ta nhất định sẽ tới chôn xác hắn thật tử tế…

Vua quay đi bạch xà khoac áo lên cho Vua rồi lui ra sau,người vú nuôi của Thiên Đế bê canh bổ tới

Bạch xà: Lúc này sẽ k ăn đâu ạ

-Bạch xà có để ý rằng điện hạ của chúng ta tóc đã pha sương rồi không

-Tiểu thần có thấy

Vú: Tại sao người tài giỏi như điện hạ có tất cả lại chỉ duy nhất người con gái mình yêu lại chẳng thể có…ngày mai ngày các tú nữ vào cung rồi nhưng ngài ý chẳng bh màng đến phụ nữ

Bạch xà: Ai bảo,có rồi rồi ạ

-có…có ai sao

-Dạ có biết con gái của Thuỷ Diệu tướng quân cô gái ấy có gương mặt rất giống hoài thu lại còn tên An Thu

Bà Vu rơi bát canh trên tay…

Vú: Tình yêu quẩn quanh ngàn năm luân hồi…

Bạch xà: Có lẽ vậy…người biết rõ nhất chính là Điện Hạ,người chết và quên đi quá khư k đau đớn bằng người ở lại giữ quá khứ đến cả ngàn năm…

Vua dơ bàn tay nắm lấy hoàng hôn rồi cười nhẹ “nếu như kí ức không bị vùi lấp sợ gì luân hồi qua mấy kiếp,ngàn năm đợi chờ cũng chẳng uổng phí nếu như thấy lại nụ cười của ngươi”…

Tôi nằm nhìn lên trần nhà hình ảnh đợi chờ của người phụ nữ cứ ám ảnh trong đầu tôi…tôi vụt biến mất tới ngọn núi cứ đi bộ rồi ra bờ suối hất nước lên mặt cho tỉnh táo…

Dơi: Này đại ca sao thế nhỉ

Rắn: hay muốn đi tắm

Dơi vỗ vào đầu

Dơi: Mày điên à đang đêm tắm gì được,chắc chắn có vấn đề gì đó rồi…

Tôi vừa sấp nước lên mặt thì thấy anh Lính đứng trước mặt…

Vua: ngươi sao vậy

-Tôi k sao ,tôi ổn…

Tôi láy lại bình tĩnh rồi ngồi cạnh người lính đó,hai chúng tôi nói chuyện cả đêm cho đến gần sáng

Tôi: Tôi thấy anh nói chuyện rất hay nhất là về chuyện trong tam giới,giá như anh k phải là lính thì có lẽ tiền đồ của anh sẽ rộng mở,sau hôm nay có lẽ tôi sẽ k thể đến đây thường xuyên nhưng rảnh tôi sẽ xuống thăm anh

-Vậy à

Tôi đứng dậy vẫy tay

-Chào anh nhé

-Hẹn mai gặp lại

-Mai á,mai k dc rồi

Vua cười rồi biến đi trước khi Thu biến mất

Thu: Anh ta còn nhanh hơn mình nhỉ

Dơi: Đại ca ngu quá ông ta là ai cơ chứ có nên nói k

Rắn: K nên nói cứ để tự nhiên ( mặt nghiêm nghị)

Dơi vỗ mạnh vào đầu rắn

Dơi: Mày dậy đời tao này,nhưng ngài ấy sao lại quan tâm tới đại ca mình nhỉ

Rắn: Đại ca đẹp mà

Dơi: Phải rất đẹp

Hai con ngẩn ngơ nhìn

Tôi quay ra dơi và rắn giật mình

Tôi: Mai tôi lấy ck rồi

Dơi: Sao đột nhiên lại lấy chồng vậy

Rắn: phải rồi lấy ai vậy

Tôi: Lấy Thiên Đế,hắn là ai mà lại đòi cưới tôi nhỉ tôi và hắn còn chưa từng gặp nhau

Vừa nghe thấy tôi nói con dơi và rắn lăn đùng ra ngất xỉu…

Tôi: Sao thế ơ kìa này…k nói chuyện vs hai người nữa

Rắn và dơi ôm lấy nhau :

Rắn: k ổn rồi tôi thấy sai sai…

Dơi: Sai quá sai rồi …

Tôi trở về cung thấy Cẩm Tú chờ ở cửa

Cẩm Tú: Chị chúng ta đi dạo đi

-Uk được…

-Chị này ngày mai chúng ta đều vào cung rồi nhưng chúng ta sẽ mãi mãi bao bọc nhau k có chút gì thù ghét nhau nhé

-Em nói gì vậy sao có thể thù ghét nhau được…

Cẩm Tú dắt tôi đến một cái hố xoáy sâu hun hút gió…

Cẩm Tú: Nhưng bố nói đúng hai chị em k thể nào chung chồng,em cũng k muốn chị làm phi lại có thể hơn cấp em…chị k xứng đáng vì chị chỉ là đứa con bị bỏ rơi của trời đất

-K đúng em đang mất bình tĩnh đấy

Cẩm Tú dồn hôi đến chỗ lốc xoáy

Cẩm tú: Đây là xoáy hồn,chỉ cần ngã xuống đó hồn bay phách tán,nhất là vs tiểu tiên chưa từng tu luyện,em hơn chị cả về pháp lực và nhan sắc nên em sẽ chẳng bh nhường chồng cho chị cả,em sẽ là hoàng hậu của thiên đế

Cẩm tú ném bột gì đó vào mắt tôi khiến tôi cay k nhìn thấy gì…tôi bám lấy tay Cẩm Tú

Tôi: Mắt chị sao vậy…mắt của chị…em đang làm quái gì vậy,ganh ghét đố kị sẽ làm mất đi thần thái tiên trong em

-Thần thái sẽ trở lại khi chị biến mất

Cẩm Tú đẩy Thu xuống hố xoáy…Vú nuôi của Vua vô tình nhìn thấy…bà lấp đi rồi giữ tay lên tim

Vú: Cô ta đẩy ai đó xuống xoáy hồn…thật độc ác…cô ta là ai vậy…???

Tiếng khóc của tôi vang lên trong không gian và thời gian…đôi mắt của tôi…

Hôm sau phủ Thuỷ Diệu náo loạn vì k thấy đại tiểu thư đâu

Hoa Tiên: Có thấy k

Thuỷ Diệu: K thấy đâu cả,con với cái nó đi đâu được,lễ sắc phong làm phi sẽ diễn ra trước trước mặt mọi người k thể nào k có cô dâu được,nhà ta sẽ bị giết hết vì tội phạm thượng

Cẩm Tú: Cha mẹ…để con đi thay vậy,đằng nào cũng vậy con sẽ đi thay cho chị rồi sẽ nói vs điện hạ,con tin người sẽ hiểu

Thuỷ diệu: dối vua còn chết nữa

Hoa Tiên: Nhưng k còn cách nào khác chúng ta nhận tội sau vậy…

Thuỷ diệu nhắm mắt…

Thuỷ diệu: con chuẩn bị đi đành nhờ vào con vậy…các ngươi nghe đây,thấy đại tiểu thư lập tức bắt nhốt lại cho ta..

Lính: Vâng…

Cẩm Tú trong chiếc áo đỏ khăn voan đỏ che mặt bước tự tin vào chính điện thiên cung…Vua ngồi trên ngai vàng nói vang trời

Vua: Ta Thiên Đế của tam giới,vua của vạn vật lấy ngươi làm phi tử của mình,ngươi có đồng ý không

Cẩm Tú: Em nguyện đồng ý theo điện hạ đến thiên thu vạn kiếp

Cẩm Tú vừa cất lời Vua đổi sắc mặt…

Vua: Ngươi có phải con gái của thuỷ diệu

-Là thần thưa điện hạ

Vua: Bạch xà…cô ta không phải An Thu

Bạch Xà: K phải ạ,vậy là sao ạ chết thật

Vua: Cứ theo nghi thức nếu là sai người thuỷ diệu sẽ bị giết ngay tức khăc…

Bạch xà: Thần hiểu điện hạ đang nghĩ cho hoa tiên và thuỷ diệu cứ tiến hành đi ạ …

Vào hậu cung Cẩm Tú bỏ khăn ra quỳ sau chân Vua…

Vua: Ngươi nói gì cô ấy biến mất

Cẩm Tú: Thật ra chi ấy nói k muốn kết hôn với ngài nên…

Vua: Rồi sao

Cẩm Tú: Chị ấy nói muốn tự do k muốn lấy người k quen biết và nói rằng k muốn…

Vua: K muốn gì

-K muốn lấy kẻ gây ra chiến tranh rồi tự giành lấy ngai vàng…

Vua nhắm mắt nuốt cơn giận…

Vua: Bạch xà truyền lệnh ta…đại tiểu thư của Thuỷ Diệu nếu bắt gặp,giết k tha…

Bạch xà: Điện hạ…cô ấy k biết mà

Vua: Kẻ dám trái ý nói ta gây ra chiến tranh rồi giành lấy ngôi vua…ta thừa nhận ta thấy cô ta có linh hồn của hoài thu nhưng đó chỉ là tình cờ ,hoài thu cô ấy trong sáng và chưa bh nghĩ xấu về ta như cô ta…cô ta vĩnh viễn k dc bước vào thiên cung

Lời nói tức giận của Vua khiến mọi người lo lắng…

Bạch xà: Sao lại như vậy

Cẩm Tú cười nhếch mồm…

Tại trung lưng giới tên Thiên đế cũ đang cười lớn

Vợ: Em có thể tìm và lấy tim nó về cho người đơn giản hơn rồi

-Phải rồi giờ nó chính thức k còn là thần tiên ai cũng có thể chém giết…

Cười vang cả hang động…

Tại một ngôi làng ở thế giới loài người…hai vợ chồng già đang cuốc đất trồng khoai thì thấy một cô gái mắt chảy máu người đầy vết thương nằm ở bờ ruộng…

Vợ: Mình ơi…mình ơi

-Có chuyện gì bà gọi lớn vậy…

Họ chăm sóc cho cô gái khi mở mắt…

Vợ: Cháu tên gì vậy

Tôi: Mắt tôi k thấy gì cả,tôi k nhớ gì cả

Thu lao từ trên giường xuống đất ngã ra sàn

Vợ: Kìa cháu…

Tôi ôm đôi mắt và chẳng nhớ gì về kí ức của mình…

Vú nuôi của Vua thấy Cẩm Tú đến để hầu hạ vua bà chợt thấy rất quen…rồi chợt nhận ra…là cô ta cô gái đêm qua…ôi trời

Bạch xà: Sao vậy

-cô ta tôi thấy đêm qua đẩy một cô gái xuống xoáy hồn…

-Bình tĩnh nào vậy k lẽ,lẽ nào là đẩy Thu

-Tôi k biết

-Chuyện này k đùa được…chắc chắn có uẩn khúc gì đó

-cô ta còn nói không thể chung chồng…

-Vậy đúng rồi ,thật đáng sợ

-Mau báo điện hạ đi

-Chúng ta nói ngài ấy sẽ k tin vì k có bằng chứng,tôi sẽ đi thu thập thêm bằng chứng xem sao

-Nhưng xoáy hồn sẽ ra sao

-Sẽ chết…rơi xuống đó hồn bay phách tán,là chết…

-Ôi trời ơi…

-Cẩm Tú đó nhất định tôi sẽ đưa cô ta ra ánh sáng để điện hạ thấy rõ bộ mặt của cô ta…

Cẩm Tú đến trước mặt Vua cởi bỏ đồ rồi lên giường nằm…

vua đứng dậy

Cẩm Tú: Ngài đi đâu vậy

Vua: Ngươi hãy cố giữ vị trí của mình trước khi ta tìm thấy An Thu thật kinh khủng…

Cẩm Tú: Điện hạ người nói vậy là thế nào điện hạ…điện hạ…

Vua đứng hỏi các vị thần

Vua: Hỡi các vị thần cho ta biết người phụ nữ của ta hiện còn sống hay chết

Thần gió: Cô ấy còn sống thưa điện hạ

Vua : Nói cho ta biết cô ấy đang ở đâu

Thần Gió: Xuống xoáy hồn thì chỉ còn xem duyên của điện hạ và cô gái đó còn chúng thần thật sự k thể thấy…

Vua cắn răng nhắm mắt

Bạch xà: Hoá ra người cố tình làm vậy giữ lại mạng cho bố mẹ An Thu…

Vua: Và để ta tìm thấy cô ấy dễ hơn…an Thu…ta nhất định sẽ tìm thấy em và đưa em về làm hoàng hậu của ta…

Bạch xà: Từ bỏ đi điện hạ,duyên này quanh quẩn và rất khiến người đau khổ

Vua: Ta chấp nhận để trái tim mình tan ngàn mảnh …

Lời nói của Vị vua kèm tiếng sét như báo hiệu nhiều điều sắp xảy ra….


– [ ]

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN