Mùa Yêu - Chương 3
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
489


Mùa Yêu


Chương 3


Trong cơn mưa tuyết năm đó tôi bất chợt chạm mặt một người đàn ông ,cao…rất cao…gương mặt…lạnh …rất lạnh …ánh mắt đượm buồn,cùng bộ đồ đen trong mưa tuyết trắng…

Người đàn ông đó không trả lời Trúc,cũng không tỏ thái độ gì mà lặng lẽ quay đi…Trúc đứng lặng nhìn theo bóng lưng người đó khuất dần trong màu trắng xoá của tuyết đang rơi…

Ông Đại đứng bên đường gọi con gái

-Trúc ,làm gì vậy con,đến giờ đi học tiếng rồi đấy

-À vâng bố,con về ngay đây…

Trúc lắc đầu lầm bầm “ Hay mình nói tiếng Nhật không chuẩn nên anh ta không hiểu nhỉ”…

Tại Nhật Bản…dòng tộc nhà Nakamura hay đúng hơn là dòng tộc xã hội đen có tên “ Mắt Quỷ” …bọn họ thao túng thị trường bất động sản,buôn tiền đen hoạt động phi pháp rất nhiều như buôn gái,buôn ma tuý… thế nhưng không một thế lực nào dám động chạm đến “ Mắt Quỷ” .

Người đàn ông đối diện Trúc khi nãy bước ra phía đường lớn,bên cạnh lập tức xuất hiện một cô gái mặc bộ vest đen chân dài,mái tóc buộc cao cầm áo choàng thêm lên người anh ta…

-Ngài cẩn thận kẻo cảm lạnh…

-chuyện ở nhà diễn biến sao rồi Yumi

-Tôi đã gửi lời của ngài tới gia tộc đúng như ngài đoán,bọn họ đang náo loạn lên vì việc ngài tiếp nhận thừa kế là người đứng đầu mắt quỷ

-Náo loạn cũng đúng thôi,dù sao thì cháu nội vẫn hơn cháu ngoại,nhưng ông ta vẫn chọn cháu ngoại …tôi dù sao cũng mang họ Hoàng mà …

-Ngài đã dự đoán đúng tất cả rồi ạ…

Người đàn ông nhếch môi cười,anh ta chính là Hoàng Kim Khánh con trai thứ hai của chủ tịch tập đoàn Hoàng Kim tại Việt Nam và cũng là đứa cháu ngoại duy nhất của ông trùm băng đảng “ Mắt Quỷ” tại nhật bản…

Bước tới một biệt phủ rộng lớn,có núi non và suối bao quanh biệt phủ…Hoàng Kim Khánh đặt chân xuống tấm thảm đỏ trải sẵn ,đám người áo đen xăm kín cả người lên đến cổ đứng dọc hai bên cúi chào “ Cậu Hoàng đã tới”…

Trúc nhìn cây hoa anh đào trước cửa nhà,cô chợt thấy lạ vì chưa thấy hoa đào màu đỏ bao giờ…

-Bố ơi bố thấy hoa đào đỏ bao giờ chưa

-Có thấy hồng đậm thôi chứ đỏ chưa thấy

-Cây hoa đào trước cửa nhà mình đẹp chưa này bố,nó có màu đỏ

-Kỳ lạ nhỉ ,ừ đúng đỏ thật

Trúc ngẩng lên nhìn thì bông hoa rơi xuống gương mặt cô nhẹ nhàng…Trúc cầm bông hoa rồi cười nhẹ…

Hình ảnh lúc này bên nhà Mặt Quỷ,Hoàng Kim Khánh đang được ông ngoại giao phó lại toàn bộ cơ nghiệp ,anh ta k hề nở một nụ cười nào trong suốt cả buổi…gương mặt lạnh tanh,ánh mắt vô cảm…

Ông ngoại anh ta thì cười rạng rỡ đưa cho anh ta thanh kiếm màu đỏ trên đó chạm khắc ánh mắt quỷ…
“ Ông trông cậy cả vào con”…

Hoàng Kim Khánh cúi đầu cung kính hai tay nhận lấy thanh kiếm…

Trúc đi học tiếng Nhật tại một trung tâm,cô quen biết với một cô bạn mới tên Xuân cũng sang đây đi bán hàng cafe cho nhà anh trai nên đi học bổ túc thêm…

-Trúc này,cậu từng yêu chưa?

-Mình á,mình chưa?

-Thật không đó

-Thật,mình chỉ thích học võ còn chuyện trai gái k để tâm lắm

-Mình thất tình ở Việt Nam nên mới quyết định đi đấy,đi để mong quên được

-Thôi nào ,đừng buồn vì đàn ông chứ

-Khi nào cậu yêu thật thì cậu sẽ hiểu,mình yêu đúng kẻ có vợ,k thể tiếp tục nhưng quên thì thật sự quá khó khăn

Trúc nhìn mắt Xuân rơm rớm cô thở dài an ủi

-Thời gian sẽ xoá nhoà tất cả mọi thứ,rồi cậu sẽ quen được người mới ,sẽ xứng tìm được nửa kia xứng đáng hơn.

-Chúng ta mong rằng sẽ tìm thấy hạnh phúc ở nơi này…

-Ừ cố gắng nhé…

-Hnao dậy tớ võ đi ,tớ còn biết tự vệ…

-Ok ok …mà học đau đấy nhé kiểu mới sẽ vậy sau là quen

-Vài đường cơ bản thôi…

-Đây ví dụ vật

Trúc tóm tay Xuân gạt chân Xuân khiến Xuân sợ

-Rồi tả được rồi ,cậu hơn đàn ông ý…

1 tháng sau…

Trúc mở cửa phòng ra hít thở sâu,cô vươn vai chào buổi sáng thì thấy chiếc ghế đá đối diện ven đường người đàn ông đó lại xuất hiện,vẫn bộ đồ đen xì từ đầu đến chân,anh ta cứ lặng lẽ nhìn về phía nhà của Trúc…

Cô gãi đầu rồi gập chăn cất ngăn nắp,xuống dưới thấy bố cô đã chuẩn bị bánh mỳ pate để Trúc ăn sáng

-Oài nay bố quyết tâm cho con tăng kg đây mà

-Con gái gầy quá k tốt,người con như cái cây khô béo đâu mà béo…nay trông cửa hàng bố đi có việc chiều mới về,chị con đi leo núi rồi nó bảo mai mới về

-Vâng bố yên tâm

-Lát có khách vào thêm chút gia vị nhé nay nước phở bố làm hơi nhạt

-Con biết rồi bố cứ yên tâm mà đi đi …

Trúc đi ra đi vào rửa bát ở cạnh cây hoa ,cô thấy người đàn ông đó cứ nhìn lừ lừ

“ Lạ nhỉ mình nhìn thẳng vào mắt anh ta mà anh ta cũng k ngoái đi,hay tên này bệnh hoạn nhỉ”

Trúc quay ra lườm nguýt rồi cầm chậu nước hắt về phía bên đường…đến xế chiều Trúc mở quán vẫn thấy anh ta đang ngồi…cô đi pha cốc trà chanh uống rồi suy nghĩ “ Mình có nên sang hỏi thẳng không nhỉ,nhỡ hắn có ý đồ thật thì phải thế nào nhỉ,k nghĩ nhiều cứ hỏi đã”

Trúc pha cốc trà chanh nữa tay sách mang sang bên đường…cô đứng lù lù trước mặt người đàn ông và gặng hỏi…

-Này anh sao anh cứ nhìn vào nhà tôi từ sáng đến tối thế,anh có ý gì?

Anh ta lại đứng dậy quay đi thì Trúc kéo áo

“ Anh không trả lời tôi báo cảnh sát đấy”

Người đàn ông vẫn bước đi khiến Trúc giật mình ,cô tay vẫn cầm áo nhào về phía trước khiến cho cốc trà chanh đổ lên người anh ta ướt nhẹp chiếc áo khoác…

“ Tôi,tôi xin lỗi nhé,tại anh cứ bước làm tôi giật mình ,tôi k cố ý”

Trúc lấy tay phủi phủi ,cô đứng hẳn lên chặn đường…

-Này anh,anh có hiểu tôi nói không?

-Tránh ra…

Trúc ôm miệng ngạc nhiên

-Chứng tỏ anh hiểu,tôi hỏi anh làm gì mà cứ nhìn vào nhà tôi vậy…hay anh…hay anh muốn ăn phở

-Này cô gái

Trúc ngắt lời

-Tôi mời anh,anh quảng cáo cho bạn bè đến quán ăn ủng hộ nhà tôi là được…áo anh nhà tôi có máy sấy để tôi sấy cho…

-Tránh ra …

-Hoá ra anh đúng là có ý đồ…tôi hỏi thử vậy thôi tên biến thái

Đúng lúc cảnh sát đi tuần Trúc hô lên “ Các anh ơi bên này có kẻ biến thái”

Cảnh sát đi sang

-Cô cần giúp gì vậy

-Anh ta tôi bắt gặp 2 lần cứ ngồi ở đây nhìn sang nhà tôi từ sáng đến tối

Vị cảnh sát cau mày

-Thật vậy sao,xin mời anh lên trụ sở để làm rõ sự việc…

Yumi đứng ở góc đường định đi sang thì Khánh dơ tay ý đừng sang…anh ta cười khẽ

-Tôi rất sẵn lòng hợp tác

Trúc cau mày suy nghĩ” Đúng tên bệnh”

Khánh lên xe cảnh sát anh ta lừ lừ nhìn Trúc,Trúc bên ngoài lè lưỡi trêu ngươi anh ta…

Hoàng Kim Phú tại Việt Nam như phát điên khi nghe tin k tìm thấy ông Đại

-Chúng mày k làm được việc gì,cút

-Chúng tôi đã cố hết sức nhưng bên đó năng lực của chúng ta có hạn…

Tay trợ lý nói thay cho đám đàn em

-Cậu cả tôi nghĩ tại sao cậu k nhờ Khánh ,hắn mới tiếp nhận vị trí bên đó ,thế lực của hắn bên đó thì khỏi nói,đôi khi nhờ hắn mà công lại là của cậu,hắn tìm người cho cậu,cậu đem về cho ông chủ tay ăn trộm,công lao vẫn là của cậu…

-Hợp lý…mau chuẩn bị,phải sang nhờ vả thằng em chút chứ nhỉ…

Tại trụ sở cảnh sát,sếp lớn bên cảnh sát mời trà Hoàng Kim Khánh

-Tôi thật xấu hổ khi mấy người dưới lại bắt cậu tra hỏi

-Họ làm đúng thủ tục thôi,k sao cả…

-Sau này chuyện làm ăn của chúng tôi vẫn dựa cả vào gia tộc mắt quỷ,nhất là ông chủ Hoàng Kim Khánh đây mong chiếu cố nhiều nhiều…

Khánh cười gượng

-Cũng đã muộn,tôi xin phép…

Anh ta quay đi mặt lầm lỳ thay đổi hẳn sắc mặt bước ra bên ngoài ,đệ bên ngoài cúi đầu chào,yumi lo lắng

-Con nhỏ điên đó xử lý thế nào đây ạ

-Nó chỉ là một đứa trẻ,k chấp …

-Nhưng nó đã vi phạm

-Vi phạm hay không ta biết,cô biết

-Tôi hiểu rồi thưa ngài ( cúi đầu)

Ngay hôm sau tại biệt phủ nơi chủ nhân các đời của nhà Mặt Quỷ sinh sống…con đường dẫn tới phòng của ông chủ hai bên hoa anh đào trắng nở rộ rơi lả tả ,bên dưới là hai bên hồ hoa súng nhật hồng trắng nở rộ…tiếng kéo đàn violin du dương…cây đàn màu đen cùng người đàn ông chỉ mặc đồ đen mang tên Hoàng Kim Khánh đang đứng bên hồ kéo đàn,ánh mắt anh ta như kẻ vô hồn khi kéo từng đoạn nhạc…tiếng chân Yumi đi tới,anh ta kéo nhanh hơn rồi kết thúc khi Yumi vừa đặt chân tới gần…

-Thưa ngài,bên kiểm toán báo quý năm vừa rồi thâm hụt khoảng 2 tỉ đô,quỹ phát triển dự án hạ tầng do bác cậu là Takashi khi đó nắm giữ…giờ ông ta thôi rồi nên người sau đang rất đau đầu trong việc phát triển dự án hạ tầng

-Tham nhũng quỹ của gia tộc,giết…

-Nhưng đó là bác ruột

-Giết…

-Vâng lệnh sẽ dc thi hành ngay…còn việc này nữa ạ,anh trai ngài là Hoàng Kim Phú sang đây muốn gặp ạ

-Ồ ,anh trai tới phải tiếp đón chu đáo chứ…

-Dạ tôi đã chuẩn bị xong tiệc rượu rồi ạ…

Vừa gặp Hoàng Kim Phú tại phòng khách,Hoàng Kim Phú đang suýt xoa bể cá dưới chân bên trên lớp lính 3D khiến anh ta như đang được đứng trên mặt nước…

-Chỗ này như cho vua chúa ở ý nhỉ kỳ công thật…

Từ xa Khánh lên tiếng

-Anh…

-Ô em đấy à ( Phú cười lớn) đùa anh mà k sang chắc chú chẳng về mất

-Em cũng bận nên chưa có dịp

-Ông già nhắc em mãi

Khánh thay đổi sắc mặt khi nhắc đến bố mình

-Anh sang đây ở chơi vài tháng chứ

-Ôi anh lắm việc lắm,sang đây chủ yếu có việc nhờ chú

-Anh nói đi

-Anh có món đồ cổ đặt ở nc ngoài về ,thế nhưng bị thằng trộm lấy mất

-Vậy à,trộm nào mà gan to vậy lấy cả đồ của anh ?

-Đúng là nó gan quá to luôn đấy,nó lại bỏ trốn sang Nhật mà bên này anh k tóm được,chú xem giúp anh

-Ok đơn giản thôi…anh uống rượu gì để em lấy

-Sang đây cứ rượu Nhật mà chơi nhỉ.

-Có chơi gái luôn không?

-Êu ôi cái thằng,mày làm như anh thiếu thốn lắm ý ,nhưng mày có lòng anh cũng có dạ,mà mày hỏi anh hơi thô đấy

Khánh cười khẽ,anh ta búng tay,rượu và gái đều được đưa lên…hai cô gái đẹp khiến Phú ngẩn ngơ

-Giữ sức anh nhé,em đi có việc tối em sẽ về tiếp rượu anh

-Ừ chú đi đi,nhớ việc của anh

-Trong ngày sẽ tìm được thôi,anh yên tâm…

Khánh quay đi ,anh ta lên xe tay xoay chiếc nhẫn mặt quỷ trên ngón tay rồi nói với Yumi

-Tiếp đón hắn thật chu đáo,dù sao cũng cùng dòng máu…

-Dạ vâng ngài yên tâm ạ…chuyện của anh ta tôi cũng đang cho người đi bắt những kẻ trộm đó rồi…

-Hnay tôi tự lái xe cô ở nhà được rồi

-Vâng…

Hoàng Kim Phú được gái yêu chiều liền tâm hồn lơ lửng trên mây

-Anh phú đẹp trai quá ạ

-Ui anh còn hơn thằng khánh hai tuổi đấy,anh vẫn phong độ nhỉ

-Anh phong độ lắm ạ,u 40 mà em nhìn như 30 thôi ạ…

-Chuyện anh mà nị…

Phú cười ngạo nghễ…

Tại Nhà Trúc…

Sáng ra bố cô nói khẽ

-Bố đến trường chị họp phụ huynh con tí cứ đóng cửa hàng r đi học nhé

-Vâng

Trúc dậy người uể oải,cô sờ tay lên trán thấy đang sốt…cô vẫn cố dậy rửa đống bát mà khách ăn…Trúc thấy Khánh đang ngồi bên đường,cô đứng dậy định vào gọi báo cảnh sát thì cô chợt rơi đống bát trên tay và ngất xỉu ngay bên đường…Khánh nhìn một hồi lâu trong nhà k có ai chạy ra ,anh ta đi sang đường rồi lay Trúc

-Này cô gái…

Chạm vào Trúc anh ta thấy người nóng ran…bế cô vào trong nhà,đặt cô lên giường anh ta định bỏ đi nhưng rồi lại khựng lại…khánh liền đi thẳng ra hiệu thuốc mua chai truyền và thuốc hạ sốt…

Anh ta cởi bỏ áo khoác pha thuốc hạ sốt và chườm khăn lên người Trúc…đến lúc kéo áo khoác của Trúc xuống anh ta ái ngại thì Trúc mơ sảng do sốt cao,cô nắm tay Khánh

“Mẹ ơi,mẹ đừng bỏ con,mẹ đừng bỏ con nhé”

Khánh thở dài rồi quyết định kéo áo khoác của Trúc xuống,anh ta thò tay vào chườm,mặt anh ta quay đi

Bàn tay chạm đến ngực của Trúc,anh ta vội lách sang hai bên người…Khánh đục chai truyền rồi đâm kim truyền nước cho Trúc…Trúc mơ màng rồi thấy Khánh đang chỉnh nấc truyền dịch…cô mỉm cười

-Chú trà chanh …

Mắt Trúc lờ đờ rồi lịm đi…thế nhưng cô k hạ sốt,đổi lại càng lúc càng sốt cao…Khánh giật chuyền rồi quyết định cõng Trúc đi bệnh viện…dưới trời tuyết rơi anh ta bước đi trong vội vã Trúc mơ màng

-Chú Trà Chanh,cháu có chết không ?

-Đừng nói linh tinh

-Cháu cảm nhận cháu không thở được,cháu có 30 triệu trong tài khoản mã là 1188 chú bảo bố cháu thế nhé,xin lỗi vì đã nghĩ chú là tên bệnh hoạn…chú rất tốt,rất ấm áp …

Trúc đang cơn lơ mơ tựa má vào sát má Khánh,giây phút đó anh ta khựng lại vài giây…

Có lẽ những chuyện tình bắt đầu trong ngày tuyết rơi, sẽ đều là những chuyện tình yêu đẹp bất tận…

– [ ]

Yêu thích: 5 / 5 từ (3 thả tim)
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN