Mùa Yêu - Chương 7
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
423


Mùa Yêu


Chương 7


Lời nói dưới cơn mưa tuyết…ánh mắt của người đó nhìn tôi nhưng đầy vẻ lạnh nhạt,ánh mắt anh ta có vẻ gì đó rất cô độc…tôi cảm nhận rõ ràng khi đứng ở khoảng cách gần đến thế này…

Một tuần sau …

Ngày thành hôn cũng đã tới,bên nhà gái chẳng có ai ngoài ba bố con…ông Đại đặt tay lên vai con gái…

-Con đừng buồn nhé,nếu có gì k thoải mái cứ nói với bố,k phải vì người ta giàu có hay là người ta làm gì bố mà khiến con phải lo sợ,bố k sợ gì cả

-Con biết mà,con biết lần này bố làm vậy vì để chúng con có được cuộc sống tốt hơn,bố yên tâm con thích người đó,bố xem anh ấy cao lớn ,đẹp trai lại giàu có ,con của bố gặp may mắn rồi ý chứ,nếu k sao con lại có thể lấy anh ấy được vì anh ấy cũng yêu con…

-Con nói vậy bố yên tâm rồi,con gái bố đúng là may mắn…trong rủi có may quen được người như vậy xem như cả đời con không cần lo cơm ăn áo mặc…

-Bố cứ yên tâm ,con ngày nào cũng sẽ về thăm bố

-Mới lấy chồng nên lo chu toàn cho bên đó thì đúng hơn con ạ,bố còn có chị con cơ mà…yên tâm mà qua đó nhé…

-Vâng…

Bên ngoài cửa Trang gọi lớn

-Xe dâu đến đón rồi ra thôi…

-Chị và bố k đi cùng em à

-Chị và bố k được đi cùng cô dâu,tục lệ ở đây là vậy …

-Vậy em chờ mọi người ở đó nhé…

Trúc quay đi nắm chặt tay…cô cố gắng k rơi nước mắt,đôi mắt đỏ lên…trong tà áo trắng của cô dâu Trúc bước đi run rẩy ,có lẽ cô rất sợ cuộc hôn nhân này…nhưng k còn cách nào khác…

Bước lên xe hoa,Trúc nhắm mắt…những giọt nước mắt lăn dài trên gương mặt cô gái trẻ…

Hoa anh đào trắng hai bên đường rơi lả tả…chỉ có cây hoa anh đào mang sắc hoa màu đỏ trước cửa nhà Trúc là khác biệt…bàn tay người đàn ông nhặt cánh hoa đỏ …anh ta chính là Hoàng Kim Khánh,mặc bộ vest đen đầu vuốt gọn gàng…Khánh sờ tay lên thân cây…

“Hôm nay anh lấy vợ…anh tới để nói với em một câu,Hoa Đán…10 năm trôi qua rồi ,anh chưa hề một lần quên em,liệu rằng duyên số có thứ tha cho mình không em,em ban hạnh phúc còn anh bán đi đổi lấy hiu quạnh…”

Khánh cài bông hoa đỏ lên ngực áo …anh ta khẽ hôn lên thân cây rồi rời đi…

Nơi gốc hoa anh đào đó chính là nơi người yêu cũ của Hoàng Kim Khánh bị tai nạn và mất tại đây…thi thoảng anh ta lại ngồi bên đường nhìn về phía cây hoa anh đào,cũng là lúc Khánh nhớ đến người con gái anh ta yêu duy nhất trong cuộc đời…

Trên đường đi…Trúc thấy đi mãi không đến nơi,cô thắc mắc với lái xe

-Anh ơi sao mãi chưa đi đến nơi vậy

-À đổi địa điểm cưới rồi

-Đổi ạ,sao k thấy bên họ báo gì

-Chắc bận nên chưa kịp báo

-À vâng…

Trúc thấy càng lúc càng đi sâu vào rừng,cô thấy nghi ngờ nên lại hỏi “ Anh gì này đây là đâu vậy,tôi k nghĩ cưới lại phải đi sâu thế này”

Hắn phanh xe gấp lại khiến Trúc giật mình

-Cưới à,mày muốn cưới à…

Nói tới đây Trúc thấy mắt bắt đầu lờ mờ,cô với tay về phía trước thì gục ngã…

Tại Lễ Đường trong biệt phủ…

Yumi đang đứng thì đám đệ báo

Cô dâu,cô dâu bỏ trốn rồi …

Yumi nghẹn đắng họng cố nghe từ cấp dưới

-Yumi cô dâu bỏ trốn rồi làm sao đây?

-Giờ cưới sắp diễn ra rồi chuyện này lộ ra cả nhà cô ta sẽ chết ,cô ta điên thật rồi …

-Có cần báo cho ông chủ

-Đừng…vẫn còn 2 tiếng nữa…chúng ta chia nhau ra tìm…

-Bố cô ta thì nói xe của chúng ta đến đón rồi mà thật sự là lúc đến thì chỉ có bố và chị gái cô ta…

-Khoan đã vậy là bố và chị gái cô ấy vẫn ở đây,Trúc không bao giờ bỏ gia đình và cũng k bao giờ làm bố cô ấy khó xử nên k bao giờ có chuyện bỏ trốn…chuyện này găng rồi…

Đúng lúc điện thoại của yumi reo lên dòng tin nhắn “ Muốn đón cô dâu hãy bảo chú rể tới đón…hãy nói với hắn Huyết Ma chờ “…

Yumi vội chạy ra bên ngoài thấy Khánh đang ngồi uống trà cùng đám hội đồng,thấy Yumi mặt tái mét,Khánh hiểu ý đứng dậy đi ra…

-Sao vậy?

-Có chuyện không hay rồi,ngài xem…

Vừa đọc dòng tin Khánh đổi sắc mặt…

-Chuẩn bị xe

-Thần sẽ báo khẩn

-Không,ta sẽ đi một mình

-Như vậy quá nguy hiểm…hắn chắc chắn đang chờ ngài tới…

-Huyết Ma là thằng bệnh hoạn thế nào chắc cô không lạ…chuyện giữa ta và nó đáng lẽ nên giải quyết sớm hơn mới phải…

-Nhưng quá nguy hiểm k thể được…

-Ta nói chuẩn bị xe ,ta sẽ đưa cô dâu về làm lễ thành hôn đúng giờ…nhất định

-Ngài …

Khánh lừ mắt khiến Yumi sợ cúi đầu…

-Vâng …

Trúc mở mắt ra thấy tay đang bị trói treo lên cột,cô nhăn mặt vùng vẫy…

-Dẫy làm gì vô ích…

Trúc lúc này nhìn xuống,đối diện một gã mặc bộ kimono màu đỏ sặc sỡ,răng anh ta cười đính kim cương nguyên cả hàm vẻ mặt rất bệnh hoạn…

-Anh là ai,tại sao lại bắt tôi,nếu k quen biết gì thì k nên đi quá giới hạn

-Mồm mép nghe có vẻ khó chịu quá,hoá ra đây là người mà Hoàng Kim Khánh muốn lấy,thật thô tục…

-Thô tục cũng k bằng người k quen biết đi bắt người khác…

-Chẹp chẹp…thế phải thế nào em mới vừa lòng hả em gái,phải làm cơm rượu thịt đãi em à…

Hắn vừa đứng dậy vuốt má Trúc thì cô cắn vào tay…hắn hét ầm lên …” Mẹ kiếp …”

Vài tay đệ của hắn đứng xung quanh lao vào thì hắn quát “ Để yên,tao sẽ xử lý nó”

Vừa nói dứt câu thì ngoài cửa tên đệ mở cửa ra ú ớ “ Sếp…hắn”

Vừa nói dứt câu thì gục…Huyết Ma thấy phía sau Hoàng Kim Khánh vẫn mặc bộ vest đen của chú rể,hai tay cầm hai thanh kiếm đầy máu…hắn cười khẩy

-Oà rồng tới nhà tôm rồi đây…

Từ phía sau khánh hai tên lao tới,anh ta k hề quay lại mà đâm kiếm về phía sau xiên thẳng vào bụng hai đệ tử của huyết ma…

Máu bắn lên ánh mắt Khánh vẫn tỏ ra vô cùng lạnh nhạt…lúc này Trúc mới thấy chú rể của cô là kẻ rất dã man,anh ta bước lên từng tên đệ của huyết ma tiến tới,mỗi kẻ anh ta đều dùng kiếm xiên thẳng vào bụng hoặc cắt cổ họ…anh ta ra tay tàn nhẫn và dứt khoát thậm chí là k hề muốn để đối phương được sống…

Huyết Ma cười lớn rồi vỗ tay

-Hay…hay lắm…đúng k hổ danh chủ nhân của mắt quỷ…

Khánh kề kiếm lên cổ Huyết Ma

-Mày tự muốn xin chết,đáng lẽ tao k nên để cho mày sống mà nên đuổi cùng giết tận mày…

-Tao có chết cũng muốn có cơ hội gặp mày để cùng chết…cả nhà tao đã bị mày giết sạch k còn một ai…tao dc tạo ra từ sự tàn nhẫn của mày…ngay cả con tao còn nhỏ vậy mày cũng k tha…

Nói tới đây Trúc thấy sợ…cô cau mày nhìn Khánh

-Cái chết của con mày k phải tao làm

-Vậy ai,ai vào đây

-Là vợ mày tự cắt cổ đứa nhỏ

Nói tới đây huyết ma chảy nước mắt…

-K thể nào …

-Gia tộc mày đã vi phạm nội quy trong giới,mắt quỷ khi đó hạ lệnh giết cả nhà mày,tao chỉ là làm theo lệnh…kẻ nào sai,kẻ đó phải chết,đó là quy luật rồi…

Huyết ma ngã gục …

-Không…k thể nào…

Khánh dơ kiếm lên anh ta ý định chặt đứt cổ Huyết Ma thì Trúc hô

-Anh gì cẩn thận

Huyết ma vội né ,Khánh nhìn sang Trúc

-Ngậm miệng

-Anh chưa phải là chồng tôi đâu nên k có tư cách đấy,anh là kẻ giết người,đồ sát nhân…

Huyết ma lúc này nhân lúc Khánh đang tập trung vào Trúc …hắn vung kiếm thì Trúc trợn mắt

-Cẩn thận…

Nhưng Huyết Ma nhắm vào Trúc…Khánh đỡ cho Trúc nhát kiếm…máu chảy xuống Trúc lắc đầu…huyết ma bật cười

-Tao đã mất đi người tao yêu nhất thì tao muốn mày cũng như vậy…

Khánh rất nhanh xiên thẳng vào bụng huyết ma…

-Còn tao làm tròn ý nguyện của mày…đưa mày về bên người mày yêu…

Huyết ma cười khẽ…hắn gật nhẹ…Gục xuống sàn Khánh định cầm cổ Huyết Ma cắt thì Trúc hét lên

-Đủ rồi làm ơn tôi thấy đủ rồi …tôi muốn về nhà…

-Phải,đến lúc cô nên về rồi…

Chém đứt dây trói,Khánh kéo tay Trúc ra xe ô tô…trên xe Trúc run rẩy khi chứng kiến cảnh khi nãy …còn trong người Khánh bị vết chém máu ướt đẫm ra cả áo vest…anh ta nhấn ga trở về biệt phủ…

Kéo tay Trúc đẩy về phía yumi

-Sửa soạn cho cô ta đi,ta sẽ tới lễ đường sau 10p nữa

-Vâng

Yumi thấy tay Trúc run lên

-Sao vậy

-Anh ta ,anh ta là sát nhân…

-Đừng nghĩ nữa bố và chị cô đang chờ hôn lễ diễn ra còn rất nhiều người đang nhìn vào bữa tiệc này…

-Tôi có thể k kết hôn dc k?

-Cô dám không?

Trúc nhắm mắt …cô thở mạnh…

Trong phòng tắm ,máu chảy theo dòng nước…Hoàng Kim Khánh tự lấy gạc bông che tạm đi vết thương rách lớn trước ngực…anh ta nhăn mặt răng cắn chặt khi mặc áo vest mới…gương mặt lạnh tanh khi đứng trước gương…

Trúc sau khi sửa soạn,bố cô bước vào

-Đi thôi con

-Vâng

Trúc quàng tay bố vào lễ đường…cô vẫn rất sốc khi chứng kiến những cảnh khi nãy…Hoàng Kim Khánh đứng chờ sẵn trên bục với bông hoa anh đào đỏ cài trước ngực…

Anh ta đưa tay ra khi bố Trúc nói

-Bố trao con gái bố cho con,hãy yêu thương con bé thay bố nhé

Khánh cúi đầu nhưng k hề trả lời…

Trúc lưỡng lự k đặt tay lên bàn tay Khánh…cô ngẩng lên nhìn ,anh ta khẽ cười nhẹ rồi lừ mắt…Trúc rụt rè đặt tay lên bàn tay chú rể…

Bên dưới tiếng vỗ tay lớn…

Khánh đeo lên tay Trúc chiếc nhẫn cưới rồi cô thấy máu chảy vào chiếc váy trắng của cô từng giọt từ bên trong áo của Khánh…cô ngẩng lên nhìn rồi ú ớ

-Cố tỏ ra tự nhiên nhất có thể đi ,trong thế giới của tôi nếu hắn hôm nay k chết thì người chết chắc chắn sẽ là tôi…

Anh ta hôn lên tay cô dâu trước sự chứng kiến của mọi người…Trúc mắt đỏ lên nhưng vẫn cố mỉm cười khi người cô run rẩy từng chút một…

Trúc k hề biết gì về chồng mình vậy cuộc sống sau này sẽ thế nào…?

Bộ váy ngủ được chuẩn bị…một bà vú già cười nụ cười rất đon đả

-Phu nhân,xin hãy mặc cái này…

-Cần phải mặc ạ

-Dạ phải…váy ngủ đỏ là tục lệ ở phủ này

-Nhưng nó hơi hở hang ạ…

-Trong phòng ngủ thì hở chút là nên mà…

Trúc bất đắc dĩ mặc chiếc váy ngủ ngắn cũn cỡn,làn da trắng cùng mái tóc đen dài của cô khi đứng trước gương cô tự nhủ “ Đêm Tân Hôn …anh ta thì đang bị thương,anh ta k biết có sao không”…?

Đúng lúc Khánh mở cửa bước vào ,anh ta thấy Trúc mặc váy ngủ đỏ đang đứng mặt nghệt trước gương…

Yêu thích: 5 / 5 từ (1 thả tim)
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN